
hết thảy."
"Vâng." Năm viên quan khẽ đồng thanh trả lời.
"Tôn Tham hai năm nay thực hiện công việc theo dõi rất tốt, không hiểu sao hôm trước lại như phát điên…" Quốc sư lẩm bẩm nói. "Tiêu đại nhân ngài luôn có mặt tại hiện trường phải không? Tình hình khi đó thế nào?"
Tiêu Kiếm có tướng phú quý, ăn vận thương nhân lập tức trả lời: "Khi hạ quan đuổi đến nơi thì bọn họ đang đối mặt trên đồi Song Long, Tôn Tham bắt trói một cô gái, định uy hiếp người còn lại."
"Đúng là điên rồi, hắn chạy trốn là được, còn uy hiếp người ta làm gì? Hắn muốn gì?" Quốc sư chau mày, thắc mắc hỏi Tiêu Kiếm.
Tiêu Kiếm nói: "Hắn muốn Lục Kiều Kiều nổ súng bắn chết Jack, Lục Kiều Kiều đương nhiên không thể làm vậy, nên giằng co với hắn..."
"Giết Jack? Giết Jack làm gì?" Quốc sư trầm ngâm giây lát, gần như đồng thời thốt lên với Tiêu Kiếm: "Hắn thích Lục Kiều Kiều?"
"Ta hiểu rồi… hiểu rồi… Lục Kiều Kiều này cũng khá lắm, người theo cô ta hai năm liền lại nảy sinh tình cảm… Nói như vậy, Tôn Tham sẽ không về kinh báo cáo nữa, hắn sẽ làm phản."
Trong lúc Quốc sư còn đang lầm bầm tự nhủ, Tiêu Kiếm lên tiếng hỏi: "Vậy có cần…"
Ý tứ phía sau chính là muốn nhổ cỏ tận gốc, bằng không bên cạnh Lục Kiều Kiều lại mọc ra thêm một trợ thủ.
Quốc sư lần này dứt khoát hơn nhiều, Tiêu Kiếm còn chưa nói xong, ông ta đã tiếp lời: "Ông lo chuyện này đi, phía Liễu đạo trưởng ta sẽ giải thích."
"Trên ngọn Phù Dung có một chính huyệt chân long, giải tượng Ngũ Xà Hạ Dương, mấy năm trước Phó sứ Chương đại nhân đã phái người tới cắt đứt long khí của huyệt này, có lẽ các ngài cũng tham dự vào hành động đó. Có vị đại nhân nào từng xử lý long huyệt này không?"
Quốc sư từ Kinh thành tới Quảng Đông chưa lâu, để đích thân truy tìm Long Quyết, lúc xuất phát từ Quảng Châu mới dẫn theo năm viên Quan chính là thủ hạ của Phó sứ phủ Quốc sư Chương Bỉnh Hàm, thời gian hợp tác cũng chưa thể xem là dài. Nhưng Chương Bỉnh Hàm đã dẫn đầu một nhóm quan viên sở trường huyền học phong thủy trong cung, đóng quân tại Quảng Đông năm năm, chuyên môn khảo sát long mạch ở Quảng Đông, vẽ ra bản đồ long mạch chi tiết. Bọn họ chủ động truy tìm long mạch, điểm ra các long huyệt có Thiên tử khí cũng lập tức tiến hành phá hoại. Năm viên quan trước mặt Quốc sư, đều là những cao thủ phong thủy đã cộng sự cùng Chương Bỉnh Hàm nhiều năm, từng chia nhau tham gia các hành động công phá long huyệt ở khắp nơi.
Kim Lập Đức vóc người thấp bé tháo vát, ăn vận kiểu con buôn nói: "Có hạ quan, cái huyệt đó đã bị rò long khí ở nơi kín đáo trên đường long mạch chảy qua, nên chắc không còn tác dụng gì lớn."
Quốc sư gật đầu nói: "Làm tốt lắm, hành sự không nhất định phải đại động can qua, đạt hiệu quả là được. Ta muốn cho Lục Kiều Kiều một thử thách tại đây, xem cô ta rốt cuộc tài cán ra sao, khi cô ta lên núi các ngài nhớ gọi thêm ta, ta cũng đi xem Ngũ Xà Hạ Dương…"
Lục Kiều Kiều và Hồng Tuyên Kiều đi phía trước nói nói cười cười, Jack và An Long Nhi dắt theo con ngựa chất đầy hàng hóa trên lưng theo sau.
Lục Kiều Kiều nói với Hồng Tuyên Kiều: "Hồng tỉ tỉ, Tiểu Văn xin nhờ cả vào tỉ đấy, ở đây có ít bạc, nếu cô ấy có gặp bất trắc gì mong chị giúp đỡ cho."
"Ôi dào, cô không cần đưa tôi tiền đâu." Hồng Tuyên Kiều vội vàng đẩy lại tờ ngân phiếu năm mươi lượng bạc Lục Kiều Kiều vừa nhét vào tay. "Tiểu Văn gia nhập Tuyên đạo hội khắc có cơm ăn, trong Tuyên đạo hội mọi nhu yếu phẩm thường ngày đều được phân phát theo nhu cầu, cuộc sống của cô ấy sẽ không gặp vấn đề gì đâu, cô cứ yên tâm."
Cô không hiểu được dụng tâm của Lục Kiều Kiều. Lý Tiểu Văn đã mang trong mình đứa con của Jack, nhưng lại không thể nói với bất kỳ ai, đàn bà hễ mang thai thì không thể làm ăn gì được nữa, có tiền bạc hỗ trợ là quan trọng nhất. Ngoài trên người có tiền, có một người chăm sóc cũng sẽ tiện hơn rất nhiều, Lục Kiều Kiều nhét tiền vào tay Hồng Tuyên Kiều, không nhằm mục đích gì khác ngoài đến khi Lý Tiểu Văn có chuyện thêm được một người coi sóc.
"Hồng tỉ tỉ, cứ coi như đây là tiền công đức tôi đóng góp cho Bái Thượng đế hội đi, chị nhất định phải nhận lấy." Lục Kiều Kiều không rõ Bái Thượng đế hội làm gì, nhưng cô biết, bất cứ nơi thờ thần thờ Phật nào cũng đều có thể thu nhận quyên góp từ thiện, đã nói là góp tiền công đức thì chả có lý nào lại không nhận.
Hồng Tuyên Kiều nghe Lục Kiều Kiều nói vậy, quả thực cũng không tiện thoái thác, bèn cười rằng: "Được được, tôi thay mặt các huynh đệ tỉ muội cảm ơn thiện quyên của Kiều Kiều, Thượng đế nhất định sẽ phù hộ cho cô được bình an."
Bốn người gần về tới trang viên đang trú ngụ, thì bắt gặp một người đàn ông đang đứng dựa bên cạnh cửa lớn.
Người này vận áo ngắn vải thô kiểu nông dân, trên đầu đội sùm sụp cái mũ cỏ, thấy bốn người tiến lại liền đứng thẳng người dậy, nhưng vẫn cúi gằm đầu để mũ cỏ che sấp mặt.
Thấy Lục Kiều Kiều và Hồng Tuyên Kiều chậm rãi bước tới gần, gã liền nhặt cây tề mi côn bên bức tường vừa dựa ban nãy chống bên cạnh người. Động tác này quen thuộc quá, Lục Kiều Kiều, Jack và An Long Nhi đều không hẹn mà cùng kinh ngạc kêu lên:
"Tôn Tồn Chân