XtGem Forum catalog
Trảm Long

Trảm Long

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324962

Bình chọn: 7.00/10/496 lượt.

vào một lần sạt núi lớn trong cơn cuồng phong vũ bão đã bị cả ngọn núi dùng Sinh long khẩu nuốt vào hoàn toàn thành thiên táng, Chu Nguyên Chương nhờ vậy mới có thể lập nên Minh triều.

Đáy hồ lúc này đang mở ra năm lỗ huyệt ngầm, hút hết nước hồ vào bên trong, dải nước trắng dưới hồ chính là vòng xoáy cuốn nước xuống huyệt ngầm. Một trong các loại Sinh long khẩu, huyệt thiên tử trong nước: Tiềm Long Thôn Kim, đang hiện ra trước mắt Lục Kiều Kiều và Quốc sư.

Người không biết ngỡ ngàng chẳng hiểu ra sao, người biết huyệt tức thời còn chấn động hơn cả long mạch rung chuyển. Lục Kiều Kiều và Quốc sư đều đờ đẫn tại chỗ, bọn họ ý thức được mình đang đối diện với một thời khắc làm nên lịch sử!

Quốc sư vừa rồi vẫn đứng bên bờ hồ, dùng ống nhòm quan sát bọn Lục Kiều Kiều ra sức cứu di thể Hồng lão gia, giờ thấy Tiềm Long Thôn Kim đột ngột xuất hiện, không khỏi rùng mình. Ông ta nhận ra có lẽ đã phạm phải một sai lầm động trời, nếu ông ta không gây chấn động long khiếu, cái Sinh long khẩu này có lẽ vĩnh viễn sẽ không được mở ra.

Huyệt Ngũ Xà Hạ Dương vẫn có thể phá bằng thuật phong thủy Dương công, thầy phong thủy nào nhận ra manh mối của khí thiên tử cũng có thể phá giải, ví nhứ Kim Lập Đức đào giếng rò khí cách đầu rắn bảy dặm là cách làm rất hay.

Nhưng Tiềm Long Thôn Kim trước mặt chỉ được ghi chép trong "Tầm Long Quyết", đồng thời cũng chỉ có "Trảm Long Quyết" mới có thể phá giải, nếu như Lục Kiều Kiều lập tức sử dụng Tiềm Long Thôn Kim này thì sao? Nếu như mấy người bên cạnh cũng nhận ra huyệt Tiềm Long Thôn Kim, biết rằng vì mình chấn động long khiếu mà mở ra Sinh long khẩu…

Cả người Quốc sư mướt mồ hôi lạnh, ông ta không dám đưa tay lau, sợ hai quan viên đằng sau trông thấy, cũng không dám nghĩ thêm bao điều "nếu như" nữa, sai lầm này quả thật quá lớn.

Ông ta lên tiếng hỏi hai viên quan đứng sau: "Hai vị đại nhân… hai vị có biết dải nước trắng dưới hồ là gì không?"

Sau lưng ông ta là hai người trẻ tuổi anh tuấn diện mạo giống hệt nhau, lại đều ăn vận theo kiểu quý tộc, là hậu duệ sinh đôi của Chính Lam Kỳ Mãn Thanh, vì thiên tư thông minh, từ nhỏ đã được gửi tới Khâm Thiên giám và Hàn Lâm viện học chuyên sâu huyền học, người anh tên Mục Linh, người em tên Mục Thác.

Bọn họ bước lên trước nhìn mặt hồ, đồng thanh đáp: "Thưa không, bọn tại hạ chưa từng thấy qua."

"Trong sách vở cũng không ư?" Quốc sư gắng trấn tĩnh thăm dò, quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt họ.

"Cũng không." Câu trả lời của Mục Linh và Mục Thác đơn giản rõ ràng, hai người không thể không bàn bạc trước đã lập tức đồng thanh nói dối, Quốc sư gật đầu.

Nếu đã như vậy, chắc hẳn không ai biết trước mắt đang xảy ra chuyện gì, ngoại trừ Lục Kiều Kiều.

Nếu không phải không còn cách nào khác, quyết không ai lại đem di thể cha mình vứt vào lòng hồ, nhất là con người có tình có nghĩa như Hồng Tuyên Kiều. Nếu bọn họ bỏ xác vào hồ, đó nhất định là chủ ý của Lục Kiều Kiều, vậy thì lập tức có thể khẳng định cô ta chắc chắn đã từng học qua Long Quyết, ít nhất cũng là "Tầm Long Quyết".

Không, không thể nghĩ như vậy. Quốc sư nhận ra mình đã bị cảnh tượng trước mắt ép phát điên rồi. Việc ông ta phải làm là toàn lực ngăn cản di thể Hồng lão gia nhập hồ, chứ không phải mong chờ phát hiện Lục Kiều Kiều từng học "Tầm Long Quyết"!

Lục Kiều Kiều đứng ngây ra như phỗng trên sườn dốc, nhìn chăm chăm vào dải trắng giữa hồ, mặc cho mình và đất đá trên núi cùng lăn xuống.

Jack nín thở rúm chặt di thể của Hồng lão gia vào người, Hồng Tuyên Kiều cũng gần như phủ phục lên di thể bảo vệ cha, Lâm Phụng Tường và An Long Nhi đỡ ở vòng ngoài để bọn họ không trượt xuống.

Mặt đất càng lúc càng chấn động dữ dội, bọn họ không có cách nào bấu víu cho khỏi trượt. Những con sóng giữa hồ đã bị xoáy nước ngầm bên dưới hút sạch, mặt hồ trông có vẻ tĩnh lặng nhưng lại phát ra những tiếng gió rít, hệt như một con rồng khổng lồ ra sức hút khí không ngơi nghỉ, đất đá không ngừng rơi xuống nước, cũng chẳng bắn lên được mấy bọt nước.

Mạnh Hiệt chộp lấy tay Lục Kiều Kiều, hét vào tai cô: "Cô còn không mau ra tay! Chúng ta đều sắp ngã chết rồi!"

Lục Kiều Kiều mặc cho Mạnh Hiệt kéo chặt cổ tay mình, đôi mắt như có lửa của cô vẫn nhìn chằm chằm vào vệt trắng không ngừng cuộn dưới đáy hồ.

Lẽ nào đây là ý trời? Phá huyệt Ngũ Xà Hạ Dương, lại nảy ra huyệt Tiềm Long Thôn Kim, đây là cơ hội có một không hai, Đại Thanh sắp diệt vong rồi!

Lúc này nên lo giữ mạng hay thuận theo ý trời? Lục Kiều Kiều lòng ngổn ngang mâu thuẫn đến nỗi chỉ chực muốn nôn.

Mạnh Hiệt biết cách duy nhất có thể khiến Lục Kiều Kiều ra tay chính là tiền, nhưng Lục Kiều Kiều trước sau vẫn không nói không rằng, e là chê ít, ông ta lập tức tăng thêm ngân lượng: "Hai nghìn lạng! Hai nghìn lạng được rồi chứ!"

Hồng Tuyên Kiều thấy giữa lúc nước sôi lửa bỏng Mạnh Hiệt vẫn nói chuyện tiền nong với Lục Kiều Kiều, thì gào lên gần như van lơn: "Kiều Kiều đừng nghe Mạnh sư gia nói nữa! Mau chạy đi, ở đây sắp sụp rồi!"

Lục Kiều Kiều trước giờ chưa từng nghe Hồng Tuyên Kiều cầu xin mình chuyện gì, nay Hồng Tuyên Kiều tay ôm di