Polly po-cket
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329754

Bình chọn: 8.00/10/975 lượt.

oài trừ Bảo Châu đều đi đuổi.

Người biết đều nói Côn Sơn yêu vợ, là người tốt.

Không biết, còn tưởng rằng là người nào đó được chim yêu đến cực độ!

Tiểu Hoàng rất bị tổn thương, nó yêu thích rất bình thường được không, nó thích chim mái, thế nhưng Tiểu Hoàng trưởng thành lớn như vậy, vốn là hiếm thấy, đi nơi nào tìm cho nó một con chim mái? Cái này rất phiền toái, Côn Sơn đã nghĩ tới, nhưng còn chưa có đi thực tế, đợi về sau có rảnh phái người đi tìm, nếu có thể tìm được một con mái, rồi nói sau!

Nó bi thương hai mắt đẫm lệ uông uông nhìn xem Côn Sơn hoặc là Bảo Châu, cầu vật chất an ủi —— tiệc!

Kế hoạch bước đầu của Côn Sơn trước mắt còn có thể làm, yến hội ngày thứ hai, Côn Sơn thỏa hiệp cùng ông chủ Lưu ở địa phương tuyên bố đêm nay muốn ký hợp đồng, hắn chuẩn bị đem nhà cửa và một ít tài sản trong tay bán cho vị kia, giá cả mặc dù so với trước kia hơi thấp, nhưng so với thị trường hiện nay giá cả cao hơn nhiều.

Tất cả mọi người cảm thấy rất hợp lý, vô luận là giá cả, hay là người mua sắm, ông chủ Lưu sớm đã từng nói qua muốn mở rộng kinh doanh, bất đắc dĩ luôn tìm không thấy vị trí thích hợp.

Mà gia sản Lục gia nhiều như vậy, khẳng định sẽ không giống những người bán rải rác bình thường khác, bán dễ dàng như vậy.

Ban đêm, trong đại sảnh quán rượu vang lên hòa âm ưu nhã, các tân khách vui sướng trò chuyện với nhau, trận yến hội này mặc dù so với hôm qua hơi kém một chút, dù sao vội vàng, nhưng thập phần náo nhiệt, bạn bè của hai nhà ở trên thương trường đều đến, Lục Hoài Ninh vẫn không có tới, cảm thấy mất mặt, đến lúc đó mọi người nghị luận lên nói, Lục Hoài Ninh hắn không có năng lực, rõ ràng người ở tại Vận Thành, kết quả còn phải nhờ em trai thật xa trở về giải quyết.

Thủ đoạn giao tiếp hiện tại của Côn Sơn ở Quảng Châu bên kia đã rèn luyện thập phần khôn khéo, giơ chén rượu, chủ động tìm ông chủ Lưu chạm cốc, lúc nói chuyện bên miệng ngậm lấy mỉm cười: “Tinh thần hôm nay của ông chủ Lưu thật tốt.”

“Thần sắc hôm nay của Lục Nhị thiếu gia cũng thật tốt!” Ông chủ Lưu và hắn bắt đầu lấy lòng nhau, chạm cốc tâm tình.

Người điều khiển chương trình nhìn thời gian không sai biệt lắm, mời hai người lên đài, lập tức bắt đầu nghi thức ký kết.

Côn Sơn cùng ông chủ Lưu lên đài, đứng ở hai bên sân khấu, những ngọn đèn chung quanh được người điều khiển chương trình ra hiệu tắt, trong bóng tối chỉ có một nhúm ánh sáng đột nhiên xuất hiện trên đài, người điều khiển chương trình đứng ở bên cạnh dùng Microphone nói: “Nghi thức ký kết chính thức bắt đầu, phía dưới chúng ta hãy vỗ tay cho hai vị nhân vật chính, lục Nhị thiếu gia cùng ông chủ Lưu gặt hái.”

Mọi người ở dưới đài, nhìn hai tiểu thư xinh đẹp lễ nghi bưng hiệp ước vàng óng trên đài, cho hai người biểu diễn một lát sau, nâng đến trước mặt để cho hai người bọn họ ký tên, từng người ký tên của mình xuống hiệp ước, thời điểm sắp trao đổi hiệp ước…

“Thiếu gia! Đợi đã nào…!” Tiểu Đông lớn tiếng hô hào đi tới.

“Như thế nào la to như vậy? Không có quy củ!” Côn Sơn tựa hồ có chút tức giận.

Tiểu Đông chạy đến bên cạnh hắn, dán bên tai của hắn nói mấy câu, Côn Sơn sắc mặt lập tức biến đổi, tựa hồ là vui sướng lại tựa hồ là kinh ngạc, sau đó rất nhanh áp xuống dùng biểu tình buồn rầu đối với ông chủ Lưu nói: “Trong nhà của tôi có chút chuyện, tôi đi trước một chuyến.”

“Không được! Có chuyện cũng phải đợi lát nữa ký xong hiệp ước rồi đi a!” Ông chủ Lưu trong lúc nhất thời không xuống đài được.

“Thực xin lỗi, trong nhà của tôi có việc gấp.” Côn Sơn nói xong cũng không quên đem hợp đồng mình vừa ký mang theo.

Ông chủ Lưu tức giận ở phía sau hô to: “Cậu có việc gấp, làm gì phải đem hiệp ước mang đi.”

Côn Sơn dường như không nghe thấy, kéo Bảo Châu đang ngồi trong gốc đi, rất nhanh đã không còn bóng người.

Trong đám người có người rất khôn khéo, vừa thấy hắn hành động trước sau như hai người như thế, cảm thấy khẳng định người hầu kia nói cho hắn tin tức quan trọng gì rồi, nhất định là chuyện lớn, nhưng không nhất định là chuyện xấu, bởi vì khóe miệng của hắn, tựa hồ giương lên một vòng mỉm cười, tuy hắn cực lực kìm nén, nhưng cũng không thể che dấu hết, có người phát hiện hắn thật cao hứng, lại làm bộ mất hứng, kể từ đó, mọi người khó tránh khỏi suy nghĩ.

Hắn vừa đi, mọi người nhao nhao biểu thị cáo từ, nhân tình ấm lạnh có thể thấy được lốm đốm.

Ngày hôm sau các loại tin đồn đều truyền ra, có người nói là Côn Sơn ở Quảng Châu có một vợ bé sinh con, hắn cao hứng. Cũng có người nói lý do này nó thế kia, đủ loại, Côn Sơn cũng không giải thích, giả bộ không biết.

Thời điểm ông chủ Lưu đến nhà viếng thắm. Hắn chỉ gặp một lần, tạm thời đi sửa lại yêu cầu, đơn giản mà nói, giá cả lúc trước quá thấp, hiện tại muốn tăng thêm gấp đôi tiền, mới bằng lòng bán, cũng không nói nguyên nhân, chỉ nói tuyệt đối sẽ không để cho hắn lỗ vốn, khẩu khí rất chắc chắn.

Ông chủ Lưu tức đến xanh mặt, sau khi trở về có người nói Lục Côn Sơn tiền sắp điên rồi.

Khiến cho lời đồn đãi càng thêm bay tán loạn, nhưng tất cả đều không chiếm được bằng chứng, cũng chỉ là lời đồn đãi.