Trò Chơi Hào Môn: Tội Ác Tân Nương

Trò Chơi Hào Môn: Tội Ác Tân Nương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324295

Bình chọn: 8.5.00/10/429 lượt.

tới khoa phụ sản, không chút do dự, lấy số, điền vào giấy tờ của người đến làm phẫu thuật phá thai.~

Cô trực tiếp đi tới khoa phụ sản, không chút do dự, lấy số, điền vào giấy tờ của người đến làm phẫu thuật phá thai. ~

Quá trình chờ đợi thật lâu vô cùng, người đến người đi ở bệnh viện, những

người đi qua cô, ánh mắt đều dừng lại trên người cô vài giây.

Cô ngồi ở nơi chờ đợi để được làm phẫu thuật, mặc một bộ lễ phục danh tiếng, một mình, đờ đẫn.

Bất cứ ai vừa nhìn, cũng có thể nhìn ra, đây là một cô gái bị bỏ rơi, dự định bỏ đi đứa bé trong bụng kia để cắt đứt tình cảm.

Cho nên, ánh mắt xung quanh kia, có thương xót, có thấu hiểu, cũng có phản đối.

Đôi khi lại có người già tiến lên để khuyên cô, nói với cô, đứa bé là vô

tội, cô cũng chỉ lãnh đạm lắc lắc đầu, không hề lùi bước.

“Số bảy, Tô Noãn Noãn, chuẩn bị phẫu thuật.”

Đến lượt cô rồi, hộ lý ở cửa phòng phẫu thuật nhắc nhở.

Noãn Noãn đứng dậy, biểu tình càng lúc càng lạnh lẽo, dường như đã hạ xuống quyết tâm lớn nhất.

Cô từng bước từng bước hướng về phía phòng phẫu thuật, bước chân kiên định.

Lúc sắp đến cửa phòng phẫu thuật, trước mặt bỗng nhiên có một bé gái xông

đến, có lẽ chỉ khoảng hai ba tuổi, mập mạp, bước chân có chút không

vững, va phải người cô.

“Ưm ưm … … “

Đứa trẻ tự mình nghịch ngợm, bị va phải rồi, ngã xuống đất liền khóc ầm lên.

Noãn Noãn lập tức cẩn thận nhấc cô bé lên, phủi phủi bụi trên người bé,

“Cô bé, không sao chứ?”

“Cháu va phải tay rồi, đau quá … … Hu hu … … “

Tiếng khóc của cô bé đó rất to, đem bàn tay nhỏ bị xước hồng lên kia cho cô xem, nói lắp bắp với cô là đau.

Nước mắt Noãn Noãn nhịn xuống vào giây phút này toàn bộ đều sụp đổ.

Một sinh mạng yếu ớt như thế này, đang là lúc phải được bảo vệ, con của cô, liệu có phải cũng như cô bé ấy, khóc mà nói,

” Đau quá … … Hu hu … … ”

“Dì à, dì sao thế, dì đừng khóc, cháu không đau nữa rồi, đừng khóc hu hu nữa … … ”

Cô bé nhỏ ấy ngây thơ an ủi cô, như một người trưởng thành bé nhỏ vậy, xoa xoa đầu cô, tiếng nói non nớt, làm nước mắt Noãn Noãn càng ngày càng

chảy nhiều.

“Mami … … “

Cô bé đột nhiên gọi to.

Noãn Noãn lập tức chấn động một cái, ngước mắt hướng nhìn, cô bé nhỏ đó đã bay vào vòng tay của một người phụ nữ.

Người mẹ của cô bé đó lúc này mới tìm thấy con, thương tâm mà ôm cô bé vào

trong lòng, kiểm tra trái phải, lại nói lời cám ơn với Noãn Noãn.

Noãn Noãn lau đi nước mắt của mình, nhìn mẹ con họ rời đi.

Xoay người, hướng về phía hộ lý lắc lắc đầu, nói với cô ấy, hủy bỏ phẫu thuật.

Cô cuối cùng vẫn là không có dũng khí để vứt bỏ đứa bé này, nhưng cô biết, có một người sẽ có dũng khí này, hơn nữa lại còn sẽ không hề do dự.

Hôn lễ của Ninh Nam, diễn ra trong âm thanh chúc mừng náo nhiệt.

Hàn Dật Thìn ngồi ở vị trí, ánh mắt chăm chú nhìn vào Lam Mặc.

Lời nói ban nãy của Tô Noãn Noãn cứ vang vọng bên tai anh ta,

“Tin vào những bức ảnh đó, là đã mắc mưu Lam Mặc rồi.”

Thực sự là như vậy sao? Không cần biết có phải thật sự như thế không, nhưng đem những bức hình đó công bố với mọi người, nghĩa là đã thách thức với sự tôn nghiêm của anh ta, cho nên hắn ta chết chắc rồi.

“Vi Điềm, tôi nhớ là vào buổi tối hôm Ninh Manh đính hôn, cô cùng Lam Mặc, có phải là đã có qua tình một đêm ?”

Anh ta thấp giọng nói bên tai Hạ Vi Điềm.

Hạ Vi Điềm hơi ngây ra một chút, có phần kinh ngạc, nhìn anh ta, muốn hiểu được hàm ý trong mắt anh ta.

“Có hay không?”

Anh ta bức vấn, không cho phép cô do dự.

“Có !”

Lúc đó, cô vì muốn tách rời Lam Mặc mà hiến thân, còn anh lại phải hỏi cô rồi mới xác định, vậy những gì cô bỏ ra, được tính là gì đây, Hàn Dật Thìn căn bản là không hề ghi nhớ trong tim.

“Tốt lắm, tối nay, cô lại đi lần nữa.”

Hàn Dật Thìn khóe miệng cong lên thành một độ cong làm người ta thấy run rẩy,

“Hơn nữa, nhiệm vụ của cô tối nay là, làm lại nghề cũ !”

Chiếc ly cầm trên tay của Hạ Vi Điềm suýt chút nữa thì rơi xuống đất, cô vốn rất bình tĩnh, vào lúc nghe thấy nhiệm vụ mà Hàn Dật Thìn nói ra, tim trong phút chốc đã rơi xuống tận đáy vực.

Anh ta muốn cô đi dụ dỗ đàn ông, còn muốn cô làm tiếp nghề cũ, nghề trước đây của cô là cái gì chứ ! Sát thủ !

Trước đây để được cùng về nước với anh ta, cô phải chịu biết bao khổ ải mới thoát ra khỏi tổ chức sát thủ, cô chỉ muốn an an tĩnh tĩnh đi theo anh, được anh để ý tới.

Mà hôm nay, anh ta lại muốn cô đi hiến thân, đi trừ khử một người đàn ông đáng ghét chỉ vì một người con gái.

Châm biếm, thật là châm biếm !

“Cô đang do dự ? Đến cô, cũng muốn phản bội tôi?”

“Em không có !”

Cô giải thích, chỉ cần một ánh mắt của anh ta, cô liền hoảng loạn không biết đúng sai nữa.

“Lúc đầu, là cô tự mình muốn đi theo tôi, không phải là tôi cầu xin cô.”

Anh ta không hề để ý đến cảm nhận của cô, từng câu từng chữ đâm đau trái tim cô.

“Vi Điềm, cô nếu như không đồng ý, tôi cũng sẽ không ép cô !”

Thật đúng là làm khó, đối với cô, Hàn Dật Thìn trước giờ đều biết phải dùng chiêu thức gì, người con gái quá nghe lời lại không hề có chút cảm giác chinh phục nào, cho nên, đối với Hạ Vi Điềm, anh ta lại chẳng thể nào tăng thêm


XtGem Forum catalog