
ụng đến sao? Thật muốn cũng được nếm thử mùi vị này xem sao!”
” Đúng đấy, đúng đấy … … “
Hai tên còn lại phụ họa theo.
“Không được đụng đến!”
Tên thủ lĩnh lão đại không chút do dự phủ định, điều kiện của ông chủ bọn
chúng nhất định phải tuân thủ, đây cũng là ” đạo đức nghề nghiệp” mà bọn chúng vốn dĩ rất tự hào.
” Oh.”
Nghe thấy lời lão đại nói, những tên còn lại chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu, dùng ánh mắt mà dò xét Noãn Noãn một trận.
Noãn Noãn lúc này, đang ngồi cuộn tròn lại, bịt chặt hai tai mình lại, đầu giấu trong đầu gối, run rẩy kịch liệt.
Cô sợ hãi, không trợ ( không có gì giúp đỡ ), không có cách nào tiếp nhận
thực tế tàn khốc mà Ninh Manh phải chịu đựng, cô không có can đảm nhìn
một màn tàn nhẫn đó, nỗi nhục nhã đó đều là sự đả kích lớn nhất đối với
một người con gái!
Nhìn Ninh Manh gặp phải sự việc bi thương như
vậy, cô với cô ấy cùng tuyệt vọng như nhau, cô không dám nhìn, chỉ có
thể bịt chặt tai lại, nhắm mắt, tự lừa mình cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ là giả tạo mà thôi.
Ninh Manh lúc này, sớm đã như một con
búp bê vải mất đi sinh lực, cô nằm giữa đống máu đó, mở to mắt, không có nước mắt, không có biểu tình gì, kể cả đau hơn nữa, cũng sẽ không còn
phát ra âm thanh.
Trầm mặc, thế giới của cô từ giờ đã trầm mặc … …
“Tít tít tít … … “
Di động của tên thủ lĩnh lại kêu lên, nhìn một cái số gọi đến, lập tức
phân phó cho những tên còn đang chìm đắm vào xem máy quay kia nhỏ giọng
một chút.
“Ông chủ điện thoại đến, chúng mày im miệng đi!”
Lão đại vội vàng nhận điện thoại, cho là có nhiệm vụ gì hay đây.
Các đồ dùng trong căn phòng này, đều là do ông chủ sắp xếp chuẩn bị trước,
từ đó có thể thấy, hắn ta đúng là người cực kì biến thái.
Cũng có thể căn phòng này, chính là nơi chuyên dùng để hắn phát tiết tình cảm mà chuẩn bị.
” Đem hai người bọn họ đưa lại về xe.”
Người kia lạnh lùng ra lệnh trong điện thoại, ánh mắt kia dừng lại trên màn
hình, có loại xúc động muốn xem song lại không dám nhìn.
Tính cách một con người, không thể nào sinh ra đã là hư hỏng, có lẽ do đã trải qua một chuyện gi đó ép buộc mà tạo thành.
Ví dụ như người kia, trong suy nghĩ của hắn, luôn tồn tại hai người, một
là ác quỷ, hai là thiên thần. Hai kẻ đó luôn luôn đối kháng với nhau
không ngừng, làm hắn ngày nào cũng phải sống trong sự dằn vặt.
+++ +++ +++ +++ +++
Lại là bị kích điện, lúc Noãn Noãn tỉnh lại cũng đã là buổi tối, sự tra tấn dai dẳng đó, hóa ra mới chỉ qua một ngày.
Đau nhức mà ngồi dậy, cô đột nhiên phát hiện đang ở trên xe, đôi khi lại
thấy có người đi ngang qua xe, nhìn họ qua cửa sổ Noãn Noãn chợt tỉnh
ra, cô hiện giờ đang ở trên xe của mình, mà cũng đã được an toàn rồi.
Nhìn khắp bốn phía, ở ghế sau, Ninh Manh đang hôn mê nằm đó, trên người chỉ
được bọc một chiếc thảm mỏng, có một đầu đã rơi xuống, lộ ra làn da bị
thương kia, máu tươi nhức mắt, thảm thương đến không nhịn được!
Phản ứng đầu tiên của Noãn Noãn chính là muốn đưa cô ấy đến bệnh viện, bộ
dạng của cô ấy thế này, nội thương cùng ngoại thương không biết có thể
sống được nữa hay không.
“Ninh Manh, cô phải cố lên a … … !”
Lau đi nước mắt làm mờ tầm nhìn kia, Noãn Noãn khởi động xe, run rẩy cầm di động lên, gọi vào số di động của Ninh Nam.
Ninh Nam đến bệnh viện gần như cùng một lúc với cô.
Từ buổi sáng khi hai người họ đi ra khỏi nhà, anh đã có dự cảm bất an,
Noãn Noãn hôm nay lại không đeo sợi dây chuyền anh tặng, điều này càng
làm anh đứng ngồi không yên.
Cố nhịn lại tâm tình không tốt đó,
đến buổi trưa rốt cục không nhịn được nữa gọi vào điện thoại của cô ấy
thì lại thấy tắt máy, gọi cho Ninh Manh, cũng là như thế.
Sau đó, cho đến khi nhận được cú điện thoại nghe không thành lời của cô ấy,
trong điện thoại, cô ấy khóc lóc không nói được rõ ràng, song anh chỉ
nghe hiểu được một câu : Ninh Manh bị hãm hiếp rồi!
Đem theo sự kinh hoàng không tưởng tượng được đến bệnh viện, anh hi vọng chỉ là bản thân đã nghe nhầm rồi.
“Con bé đâu? “
Chạy đến trước cửa phòng phẫu thuật, là lúc Ninh Manh vừa được đưa vào trong.
“Cô ấy vừa mới được đưa vào trong, Ninh Nam, xin lỗi, xin lỗi… … ”
Cuối cùng cũng gặp được Ninh Nam, Noãn Noãn tức khắc mềm nhũn ra ngồi trên
sàn, sợi dây trong đầu cô kia, từ lúc bị bắt đã căng lên hết cỡ, lưu lạc ở biên giới của sự sụp đổ.
Hiện giờ, cô chỉ có thể tóm lấy Ninh
Nam như đang muốn cứu lấy sinh mệnh mình, giọng nói đã khàn đặc khó mà
nói chuyện, chỉ có thể không ngừng lặp đi lặp lại câu xin lỗi.
Ninh Nam cũng bị dọa đến ngây ra, đừng nói đến phản ứng của cô ấy đáng sợ
thế nào, chỉ cần bộ dáng hiện tại của cô, đầu tóc rối loạn, trên cánh
tay đều là những vết xước thật sâu, còn có trên y phục, thậm chí là cả
mặt cũng đều là máu, cứ như thể người vừa mới thoát ra khỏi hiện trường
một vụ giết người vậy.
“Đã xảy ra chuyện gì! Ninh Manh rốt cuộc bị làm sao! Em nói rõ ràng xem nào!”
Anh phải cố sức mới đưa được cô ấy từ mặt đất ngồi lên được trên ghế, còn
hơn cả sự bi thảm của Noãn Noãn hiện giờ, anh còn muốn biết hơn Ninh
Manh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Cô ấy