Trọng Tử

Trọng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327843

Bình chọn: 10.00/10/784 lượt.

thấy giữa không trung ma khí nổi lên cuồn cuộn khiến cho cả hai bên đều bị dọa đến kinh hồn.

Trọng Tử hiện thân đứng giữa những tầng mây, nhớ lại trong đầu những lời nói nửa như trấn an nửa như cảnh cáo của Âm Thủy Tiên khi chiến đấu ở sông Lạc ngày đó.

Kim Li và Bạch Nữ nhìn thấy tình thế không ổn, hang ổ cũng khó bảo toàn, hơn nữa trong lòng lại hận tiên môn cho nên quả nhiên đã cầu cứu: "Thuộc hạ nguyện phục tùng thánh quân và hoàng hậu, chờ đợi người sai phái."

Trưởng lão của Thanh Hoa cung và chúng đệ tử nghe thấy mà vô cùng kinh hãi.

"Ma cung Trọng Cơ!"

"Tử Ma!"

Trọng Tử chưa kịp nói gì, ở bên cạnh Thiên Chi Tà đã vung tay lên, từ bốn phía vô số ma binh hiện lên bày bố ma trận, đúng là y đã sớm mai phục ở chỗ này.

Tiếng chém giết vang lên không ngừng hòa cùng với tiếng kêu gào thảm thiết hỗn loạn.

Không cần đợi lâu đã nhìn thấy tiên môn đệ tử chết trận hết mấy người.

"Dừng tay!" Trọng Tử rốt cục cũng không nhịn được, hét lớn lên để ngăn cản, "Thiên Chi Tà, mau nói bọn chúng dừng tay lại ngay!"

"Thiếu quân cứ yên tâm, trận chiến này chúng ta nhất định sẽ giành thắng lợi."

"Ta nói ngươi dừng tay lại ngay!"

"Tiên và ma cho tới tận bây giờ chỉ có chinh chiến và chém giết, Lạc Âm Phàm cũng sẽ không lưu tình đối với người, Thiếu quân có thể bỏ qua cho bọn chúng được bao nhiêu lần?"

Trọng Tử chỉ biết lắc đầu.

Không, sư phụ không phải là người như vậy, bản thân nàng đã làm sai, không thể lại tiếp tục sai lầm được nữa.

Nhìn thấy tình thế nguy cấp, Trọng Tử xẹt qua tiếp cứu một tên đệ tử của Thanh Hoa, không ngờ đệ tử kia chính mắt nhìn thấy đồng môn chết thảm, lại nhìn thấy nàng cho nên trong lòng lại càng thêm oán hận liền giơ kiếm ra đâm nàng.

Thiên Chi Tà lập tức lắc mình tới trước mặt nàng, đưa tay lên chưởng một cái đánh nát cái trán của đệ tử kia.

Trọng Tử thất hồn lạc phách nói: "Không, đừng làm như vậy."

"Thiếu quân và Lạc Âm Phàm sẽ giống như vậy, ở giữa nơi này chỉ có thắng bại, nếu như mềm lòng chắc chắn sẽ bị thương."

"Câm miệng!"

Thiên Chi Tà cũng không để ý tới nàng, mạnh mẽ mang nàng trở lại chỗ cũ, nhanh chóng hạ lệnh, "Lui!"

Rõ ràng nhìn thấy bên mình đang chiếm thế thượng phong, chúng ma binh cũng không giải thích nổi vì sao y lại hạ lệnh rút lui, nhưng còn chưa kịp phản ứng thì trên bầu trời đêm ảm đạm liền xuất hiện một luồng ánh sáng màu lam loá mắt rơi thẳng xuống bên dưới, chỉ nhìn bóng kiếm rơi đầy trời tựa như sao băng, chỉ trong nháy mắt, hơn mười ma binh đã bị mất mạng.

"Lạc tinh sát, là Lạc Âm Phàm!" Gần đây chính hắn tìm đến ma tộc để truy giết khiến cho ma quân gặp không ít phiền toát, chúng yêu ma sợ nhất là hắn, bởi vậy lúc này vừa nhìn thấy thế đều hoảng sợ.

Trọng Tử nhìn bóng dáng kia, trái tim bất chợt đập liên hồi.

Thiên Chi Tà nhìn thấy Lạc Âm Phàm mặt cũng không biến sắc, bình tĩnh che ở trước mặt Trọng Tử, Kim Li và Bạch Nữ cũng rất sợ hãi, không dám dứt khoát tiến lên trở thành bộ hạ của Trọng Tử, trong lòng thầm kêu không hay ho rồi, vốn tường rằng hôm nay có hoàng hậu Cửu U trợ giúp thì có thể may mắn trốn thoát được, không thể tưởng tượng được là lại gặp vị tôn thần này.

Ngược lại, Trưởng lão Thanh Hoa và các đệ tử như gặp được cứu tinh, cả đám mừng rỡ lui về sau lưng hắn.

Hắn lạnh lùng quét mắt nhìn thi thể của các đệ tử tiên môn vương vãi xung quanh, lập tức vung kiếm lên, thanh kiếm của hắn mang theo những ngọn gió lốc của đất trời, còn mang theo những tia chớp oai hùng quét thẳng về phía chúng ma binh.

"Thiếu quân, lui!" Thiên Chi Tà quát khẽ.

Đang ở trong tình huống này, Trọng Tử vốn không đành lòng giết chết đệ tử tiên môn cũng giống như không đành lòng trơ mắt nhìn thuộc hạ của mình phải chết không công, nàng cắn môi, phất ống tay áo dài ra như để tụ hợp mây, phóng người đứng lên phía trước cứng rắn chắn lại.

Lập tức bóng kiếm đầy trời bỗng nhiên biến mất, quả nhiên hắn đã thu chiêu lại đúng lúc.

Trong tiên giới ai cũng biết hai người vốn là thầy trò, bởi vậy hai vị trưởng lão của Thanh Hoa cung cũng sợ hắn khó xử thức thời cáo từ rồi cho chúng đệ tử rút đi.

Kể từ đêm sau cái đêm ở thành Thủy Nguyệt đó, Trọng Tử vẫn tránh ở trong ma cung không hiện thân đi ra ngoài, bởi vì có rất nhiều chuyện nàng không nghĩ ra được, lại có rất nhiều tình cảm mơ hồ không rõ ràng, nó thật là đẹp thật là mỹ mãn lại rất hạnh phúc, làm cho nàng không thể tin được, thậm chí nàng còn hoài nghi rằng bản thân mình lúc đó cũng đang nằm mơ, bởi vậy lại càng sợ hãi không muốn đi tìm đáp án.

Nhưng mà nàng thật mâu thuẫn vì nàng lại cần đáp án, nàng rất muốn biết cuối cùng cái đêm hôm đó, nụ hôn người trao cho nàng thực sự mang ý nghĩa gì, hiện tại khi hai người gặp lại nhau những ký ức mạnh mẽ lại tràn về giống như thủy triều tràn bờ cuồn cuộn kéo đến, đánh tan lý trí mà nàng đang dựng lên như núi trong đầu mình, nàng liều lĩnh muốn tìm hiểu mọi chuyện cho đến cùng.

Trọng Tử thu hồi dũng khí, hạ lệnh: "Các ngươi lui về trước."

"Hoàng hậu quả nhiên thật can đảm!" Kim Li mừng rỡ lập tức mang theo Bạch Nữ và thủ hạ tiểu yêu rút lui trước.

Ánh mắt Thiên Chi


The Soda Pop