
he giọng thì tui nhận ra giọng con gái Bắc rồi... nên cũng manh nha đoán ra cái vụ lừa người bán qua Trung quốc làm gái
Sao mà nó lừa em qua đây ? như thế nào ?
Thằng đó nó dụ em qua biên giới chơi, mua đồ tặng em, rồi xong 1 hồi có 1 ông to lắm... siết cổ kéo em đi..kéo nó bán em cho ổng rồi...
Lúc này tui im lặng... ko nói gì cả..chờ em nói tiếp
Xong rồi sau đó họ bắt em tiếp khách..1 ngày... có khí em phải tiếp trên 10 đến 15 lượt khách... xong rồi đc 1 thời gian... em bị ổng bán lại cho bà chủ nơi này và làm tới bây giờ...
Tôi hỏi lại : em bị bán từ lúc nào ?
Từ tết năm ngoái là em bị bán rồi
Sao em ko trốn đi em ! - Tôi biết câu này tui hỏi có vẻ hoang đường... nhưng vẫn cứ hỏi
Không được đâu anh... bọn nó ở đây căn gác nghiêm ngặt lắm... làm xong là nó cho em vô 1 cái buồng mọi người... có khách nó gọi ra đi tiếp, ai mà trốn mà bắt được là tụi nó đánh cho gần chết anh à, bữa có 1 chị cũng trốn nhưng bị bắt đc... nó đánh thừa sống thiếu chết
Ở đây ngoài em có ai người việt nam nữa ko...
Dạ còn 1 chị nữa hơn em 1 tuổi...
Em năm nay bao nhiêu
Dạ 19
- Tui suy nghĩ trăn trở 1 hồi mới hỏi... Giờ thiệt sự anh cũng không biết phải giúp cho em như thế nào nữa... em nói giọng miền nam chắc em cũng biết anh đang miền xuôi... Cùng là người việt nam... anh ko nỡ... Chuộc em ra chắc chắn là ko được... Thôi thì em cầm số tiền anh cho mà dấu đi... tui mới rút tờ 100 Euro nhét vào tay em...
Nhưng em đẩy lại phía tui và lắc đầu... anh đừng cho em tiền... cũng như vậy à... tiền bo của khách lần nào khách bo, bọn nó cùng đều lấy hết... với lại cầm tiền em cũng có đc xài đâu anh... anh đừng cho em làm gì... nếu anh có lòng... thì làm ơn giúp em báo về gia đình để em thoát khỏi nơi đây... chứ thiệt sự em sống còn ko bằng chết chốn này anh ơi... hu..hu..(lại khóc)
tôi mới quay lại hỏi em:
Nhà em ở đâu... nói cho anh biết...
Dạ, em ở làng Vân xuyên, hiếp hòa Tỉnh Bắc Giang
số nhà em thì ko có, vì nhà thuộc dạng nghèo khổ, làng cho đất 1 góc nhỏ nên cũng ko có số nhà hẳn hoi..Thầy em tên Minh, u em tên Diệu
(thiệt sự tui hỏi cũng chỉ vậy thôi chứ chân tình tui cũng ko biết phải giúp em nó bằng cách nào nữa, tui còn chả biết cái làng em nó nằm ở đâu... huống hồ còn ko có số nhà... giả sử dù biết... tui cũng ko biết phải giúp làm sao... Khi trong nay mai tui còn phải bay về nước... ở miền nam chứ đâu có phía bắc... làm gì có thời gian tìm nhà em... rồi liên lạc với cơ quan chính quyền... rồi lại quay lại cứu vớt em ra... bao nhiêu suy nghĩ ập đến làm tôi như rối tung lên... mà cho đến tận bây giờ... khi viết review về em... tui vẫn còn rối bời... ko khỏi ngậm ngùi cho số phận của em...
Tui vòi thò đầu ra ngoài... ngoắc 1 thằng đứng gác tới... dúi vào tay nó ít tiền NDT rồi ra hiệu cho nó mua cái gì cho tui ăn... tui đang đói... nó tỏ vẻ hiểu rõ gật đầu sai 1 thằng khác đi mua...
Chỉ đó mới là điều tui có thể giúp em hiện tại... Cho em ăn cái gì đó thôi...
Rồi tui cũng ngồi nói chuyện với em về đất nước Việt Nam mình... em nó có hỏi sao tui qua đây chi... cũng kể cho em về công việc hiện tại... Khi kể về đất nước mình... tui thấy ở em 1 vẻ gì háo hức lắm...
1 hồi khi thằng hải gõ cửa báo hiệu về khách sạn... tui cũng chào tạm biệt em... hy vọng đây ko phải là lần cuối tui gặp em... bé Hường...
lúc về tôi và thằng Hải có 2 tâm trạng khác nhau...
Kẻ hả hê... .người trong đầu đầy ngổn ngang...
Nói về em Hường này tí xíu... Lúc đầu tui cũng chỉ định review về cô bé này... cốt 1 phần cũng để chia sẻ cái suy nghĩ của tui cho các bác hiểu trong lúc tui ở bển thôi... Thiệt cũng ko ngờ chúng ta có 1 số anh em nhiệt tình giúp đỡ như vậy làm lần đầu tiên tui nhìn các anh em với 1 con mắt khác... Nể lắm...
Cmt của các bạn từ lúc tui viết review thì tui cũng xem hết rồi... lúc đầu thì 1 số bác kêu tui giúp em nó... rồi khúc sau thì có 1 số anh em lân cận nơi bé Hường tả cũng tìm hộ gia đình em... rồi càng về sau nữa thì 1 số bác thấy tui không onl nữa... kèm theo mấy bác đi tìm địa chỉ báo lại là ko có trường hợp nào như thế rồi cho nó tui chém gió này nọ... Nói chung với tui thì cũng chả quan tâm lắm... ai nghi gì cũng được... đơn giản ban đầu tui viêt cái review này thì mục đích tui đã ghi ở phía trên... chứ không có phải là nhờ các bác đi tìm gia đình em nó hộ... rồi tìm không được... rồi trách tui..rồi đặt nghi vấn...
Cái nghi vấn thì đợi tui kể ở phía dưới cho các bác hiểu thêm
chiều qua khi vừa về... tui có onl yh..có 1 bác nick yahoo nguoibankhongtot04 có add tui... để hỏi thăm chuyện về bé Hường... Nói chung tui thích tính cách của thanh niên này... chắc ở đời cũng ít ai có tấm lòng như cậu ấy lắm... Trong cuộc nói chuyện... anh này cũng kêu tui là đã tìm tới cái làng đó và lân cận rồi nhưng không có trường hợp nào như vầy... Tui có hỏi là địa danh cô bé nói có thật và tồn tại ko ? thì anh này kêu là có thật... làng này chuyện cờ bạc với ma túy... TUi có hỏi là làng này đã từng có dính phốt nào như vậy chưa thì cậu ta kêu ko rõ... Nhưng nói chung thì tên cha và mẹ cô bé trong làng thì cậu ta