The Soda Pop
Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323281

Bình chọn: 7.5.00/10/328 lượt.

iới, tùy tiện bày ra thân phận vương tử tôn quý là có thể đưa tới tin tức quốc tế, tại sao quen biết Tô Mạt thì bắt đầu hạ giá thế này?

“Xin hỏi anh một chút, mới ‘ sáng sớm’ tới tìm tôi có chuyện gì?” Tô Mạt rõ ràng vẫn chưa tỉnh nên ngáp khẽ.

Quý Thần Hi ngơ ngẩn, nhưng rất nhanh hồi phục bản tánh, “Anh nhớ em đến mức không ngủ được, dù sao cũng là hàng xóm, anh liền đứng lên thăm em một chút, tùy tiện ngắm trắng, nhớ anh không?”

Tô Mạt cố gắng duy trì đầu óc tỉnh táo, liếc Quý Thần Hi một cái mới lạnh lùng nói: “Hôm nay là mùng một, tôi nghĩ trên địa cầu này là không nhìn thấy ánh trăng, không biết anh ở đây ngắm cái gì?”

“Em chính là trăng sáng lộng lẫy nhất trong cảm nhận của anh, quyến rũ đến rối tinh rối mù nha”

Hiện tại đang mặc một cái áo ngủ mỏng cài trước, nếu mà anh hèn hạ nghiêng về phía trước một chút, khuôn ngực xinh đẹp có thể giống như bảo vật được một nhà bảo tàng trân quý thu hết vào mắt rồi.

Trăng? “Ý của anh nói là mặt tôi quá tròn?” Cố chấp của Quý Thần Hi làm cho người ta kính nể, khi anh vui vẻ với thân phận “Gia đình chồng nấu cơm”, cô đã tăng hai kí lô, mười năm nay thể trọng chưa từng thay đổi lại trong một tháng ngắn ngủn tăng hai kí lô, thật sự khó tin.

Quý Thần Hi đắc ý nhéo ở trên gương mặt mềm mại của cô, như tên trộm cười nói: “Trung quốc của em rất nhiều ngạn ngữ, có một câu không phải nói thời gian không phụ lòng người sao? Nói chính là anh.”

Luôn nhận được bị ấm áp của anh, ấm áp thuộc về anh cũng làm cho cô dần dần không còn buồn ngủ.

Khi lý trí ngày thường trở lại đại não, tế bào não bắt đầu vận chuyển loại bỏ tất cả Logic không hợp với lẽ thường, bao gồm sự xuất hiện của anh.

“Anh hình như rất đắc ý với cố gắng của anh?”

“Dĩ nhiên. Thành tựu lớn nhất của một người đàn ông là đừng nuôi cô gái của mình của quá béo, khổ cực cuối cùng của anh có giá cao.”

Các loại thuốc bổ trân quý làm cho cô ăn lại không tốn tiền, không mập mới là lạ, ai, Tô Tô bây giờ tương đối khá, mềm nhũn , sờ cực thích.

“Anh vô cùng vô cùng đắc ý?”

Anh không hề có ý thức nguy cơ mà ở trên mặt cô cắn một cái: “Thơm quá, rất ngọt.” Tô Mạt nhẫn nại hỏi: “Có phải là không có gì để biện bạch?”

Quý Thần Hi được voi đòi tiên hoàn toàn không cảm giác được bất kỳ ý thức nguy cơ nào, răng môi cũng khẽ cắn cô.

“Anh có biết bình thường là kết quả gì?” Giọng của Tô Mạt lành lạnh, như tuyết mới tháng mười hai.

“Loại cặn bã này không cần khách khí, một quyền đánh chết hắn.” Anh vẫn trầm mê ở bên trong mùi thơm ngát của cô, lơ đãng nói ra cái chết của mình.

“Anh không phản đối?” Cô hỏi rất nhạt.

“Trung quốc có một Cổ Ngữ khác, con sâu làm rầu nồi canh, người người gặp được là giết, em nhất định không cần nương tay, nhìn thấy thứ người như thế hoặc là giết chết hắn, hoặc là tìm người giết chết hắn”

Quý Thần Hi không chịu nổi, đầu lưỡi trượt đến ngực của cô, hàm răng cắn mở nút cài ở trước áo ngủ của cô, đang muốn chuẩn bị một cuộc chiến dục vọng.

“Anh đã không có ý kiến, như vậy”

Quý Thần Hi vẫn như cũ đắm chìm ở bên trong xinh đẹp của Tô Mạt, nhưng cũng nhạy cảm nhận thấy được có nắm tay đến gần, thành quả huấn luyện nhiều năm làm cho anh trầm tĩnh tránh thoát, nhưng không nghĩ —-

” Tô Tô, sao em có thể tiểu nhân như vậy!” Quý Thần Hi khóc không ra nước mắt, một tay che lấy con mắt trái.

Anh là nhanh chóng tránh được Tô Mạt công kích mắt phải của mình, nhưng lại không phòng bị cô đánh con mắt trái của anh một quyền.

“Trung Quốc có rất nhiều ngạn ngữ, có thể có một câu anh chưa từng nghe qua.”

“Gì?”

Tô Mạt lạnh lùng cười một tiếng: “Binh Bất Yếm Trá!” (nhà quân sự luôn phải lừa địch)

“Anh là người chồng giỏi nấu nướng mà em yêu! Em cũng xuống tay được, Tô Tô, anh thật buồn quá.”

Nhớ tới Quý Thần Hi anh vứt bỏ mặt mũi mà ngày ngày rửa tay nấu canh cho cô, kết quả ô không có thiên lý!

Tô Mạt thấy bộ dáng anh có vẻ tủi thân, không khỏi cười nhạt một tiếng: “Yên tâm đi, không chết được”

“Anh là bác sĩ có tiếng, dĩ nhiên biết không chết được!” Quý Thần Hi bất mãn lầm bầm: “Nhưng mà ngày mai sẽ biến thành quốc bảo của Trung quốc, gấu trúc, còn là gấu trúc độc nhãn còn sống!”

Anh chuyên nghiệp , anh cũng rất chuyên nghiệp mà phán định túi mắt của mình chắc chắn sưng lên ứ đọng máu, tầm mắt trở nên mông lung không rõ.

Tô Mạt ôm ngực liếc xéo anh, nói châm chọc: “Không tệ lắm, ngừơi nước ngoài còn biết quốc bảo.”

Quý Thần Hi thở phì phò mà phun khí “Tô Tô, tại sao em muốn ra tay đánh anh?”

Tô Mạt khó được đắc ý cười một cái, xấu xa nói: “Tôi đánh anh là đã được bản thân anh đồng ý, không phải anh nói rồi sao? Con sâu làm rầu nồi canh, người người gặp được là giết, tôi chỉ là đánh anh một quyền, còn chưa có giết chết anh, gấp cái gì?”

“Lúc nãy em nói là “Quý Thần Hi cảm thấy không đúng lắm, chỉ vào lỗ mũi hỏi “Nói cho anh biết, anh giống chỗ nào?”

“Xin hỏi Quý tiên sinh, nơi này là nhà của tôi, tôi đây thân là chủ nhân, mời anh sao?”

Quý Thần Hi xấu hổ cười nói: “Tô Tô, đều là hàng xóm nha, hơn nữa nhà của em chính là nhà của anh, không cần khách sáo như vậy “

“Ở rạng sáng 3, 4 giờ?” Gi