Old school Easter eggs.
Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323310

Bình chọn: 9.5.00/10/331 lượt.

ấy sẽ khuyên tôi không được uống rượu, làm tổn thương thân thể” Cô nói chính là gặp nhau ở quầy bar, Quý Thần Hi sợ cô uống quá nhiều rượu.

“Anh ấy sẽ ra mặt giúp tôi, giải trừ lúng túng của tôi” Cô nói là chuyện lần đầu tiên gặp Lưu Lăng sau khi ly hôn, anh giải vây cho cô.

“Anh ấy tự hạ thấp địa vị mà làm trợ lý của tôi, giúp tôi chia sẻ công việc” Cô nói chính là mặc dù anh ấy không thích làm việc, nhưng số liệu khổng lồ đều là anh ấy xác minh, sau đó cô ký tên, gần như là gánh chịu tám phần lượng công việc của cô.

“Anh ấy còn chăm sóc cuộc sống hàng ngày ăn uống của tôi” Cô nói chính là mỗi ngày anh nấu ăn cho cô, buổi trưa còn mang theo bữa cơm tình yêu, chỉ sợ cô ăn không được ngon.

“Anh ấy sẽ giúp tôi điều trị thân thể, để cho tôi không bệnh không tai họa” Cô nói chính là mỗi ngày Quý Thần Hi đều biết cách điều chế đổi dược thiện, lại hầm cách thủy hơn mấy canh giờ cho cô, cuối cùng chỉ vì muốn cho cô uống vài ngụm canh.

“Sao cảm thấy anh ấy đối với chị chính là cái loại lưu manh côn đồ không đứng đắn vậy?” Liễu Thi Nguyệt thấy cô nói Quý Thần Hi tốt, cố ý làm cho Quý Thần Hi xấu xa, để nhìn phản ứng của Tô Mạt.

Tô Mạt nghiêm sắc mặt, rồi nghiêm túc nói: “Thần Hi là một chàng trai thông minh lại có năng lực, mặc dù tính khí như con nít một chút, nhưng anh ấy xác thực là thâm tàng bất lộ.”

Dĩ nhiên, vương tử Elroy nổi tiếng Châu Âu, chàng trai mà cả công quốc Eros kiêu ngạo sao lại kém được?

Liễu Thi Nguyệt cười ở trong lòng, rồi hỏi tiếp: “Chị nói lần đầu tiên chị nhìn thấy Quý đại ca thì tim đập, lúc thân mật sẽ đỏ mặt, anh ấy tỉ mỉ chu đáo với chị, kia, vị Lưu Lăng tiên sinh kia thì sao?”

Hồi ức tốt đẹp trong nháy mắt đã biến thành xám xịt.

Năm đó buổi chiều đầu tiên gả vào nhà họ Lưu, thì cô phát hiện chồng mình cùng một mỹ nữ nóng bỏng núp ở vườn hoa, còn nhấn mạnh cưới cô là vì mảnh đất, một khi tới tay thì sẽ ly hôn.

Cô nghe thấy không thiếu một chữ, cũng ghi ở trong lòng không thiếu một chữ, nhưng lại không nhắc tới, mặc cho chồng tìm hết người này đến người khác.

Cô muốn chỉ là một ‘ người chồng ’, có thể là một người đàn ông nâng đỡ đến già, về phần cái khác, cũng không quan trọng.

Sau đó, ba năm cũng không sinh được.

Không phải là cô không có nghĩ tới mang thai, chỉ là, Lưu Lăng luôn ở bên ngoài, mà cô lại không thích nói chuyện, mỗi lần Lưu Lăng về nhà đều không có đề tài có thể tán gẫu, dần dà, Lưu Lăng cũng rất ít về nhà.

Mang thai, càng là chuyện không thể nữa.

Ly hôn là quyết định mà đột nhiên một ngày nào đó cô suy nghĩ ra, cô vẫn cầu không phải là chồng, mà là một người có thể cả đời gần nhau, vậy mà, người này không phải là Lưu Lăng

Miếng đất một tỷ, cô quyết định kết thúc cuộc hôn nhân không nên tồn tại này, và còn trả tự do cho nhau.

Chẳng qua là hành động của Lưu Lăng Tô Mạt nhăn đầu lông mày lại, không muốn lại nhớ tới mọi chuyện về nhà họ Lưu.

“Lưu Lăng không thể so sánh với Thần Hi”

“Tại sao?”

“Bọn họ không phải là một loại người”

“Vì sao bọn họ không phải là một loại người?”

“Thần Hi là người tốt, còn Lưu Lăng thì không phải”

“Tại sao anh Quý là người tốt, mà Lưu tiên sinh lại không phải?”

“Tôi đây không biết, nhưng lại chính là như vậy”

“Chị Tô, chị phải nói cho em biết được là tại sao?” Liễu Thi Nguyệt từng bước ép sát, muốn cô nói ra suy nghĩ trong lòng.

Tô Mạt cắn cắn môi, hồi tưởng lại đôi mắt như biển cả xanh thẳm của Quý Thần Hi, ngẫm lại trò hề của Lưu Lăng ở vườn hoa đêm tân hôn.

“Tôi ghét Lưu Lăng.”

“Yes! ( đúng )” Mục đích của Liễu Thi Nguyệt đã đạt được, cô mỉm cười nhìn Tô Mạt, : “Chị Tô, hiện tại, chị đã biết cái gì là ghét rồi.”

Ghét

Ghét, đó là ghét sao?

Là Lưu Lăng

“Không sai, chị vẫn cho rằng mình không ghét anh ta, nhưng trên thực tế, chị đã sớm ghét anh ta rồi, anh ta không chung thủy trong hôn nhân, đối với chị lại vô trách nhiệm, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, chị thân là vợ, nhưng thật ra từ lúc bắt đầu cũng chưa từng thử yêu thích anh ta, theo thời gian trôi qua, ác cảm ở trong lòng chị sẽ từ từ tụ lại thành chán ghét.”

Liễu Thi Nguyệt gật đầu với Tô Mạt, rồi nhấn mạnh kết luận: “Chị Tô, chị nói không sai, chị ghét Lưu Lăng.”

Tô Mạt có chút hốt hoảng vì bị người đâm rách tâm sự: “Cho dù tôi ghét, thì thế nào?”

“Lưu Lăng chỉ là người râu ria, em muốn nói đến trọng điểm là, Chị Tô, chị” Liễu Thi Nguyệt không lay động mà khóa chặt mắt của Tô Mạt lại, từng chữ từng câu, rất rõ ràng nói: “Chị thích anh Quý, thích Quý Thần Hi!”

Ầm —-

Tô Mạt chỉ có cảm giác mình trong đầu có thứ nổ tung không biết tên.

Một mảnh trống rỗng, gần như không có sự tồn tại của ý thức, chỉ còn lại câu nói kia của Liễu Thi Nguyệt.

Chị thích Quý Thần Hi

Thích Quý Thần Hi

Chị thích Quý Thần Hi

“Không không sẽ không”

Tầm mắt của Tô Mạt rời rạc, không biết làm sao: “Tôi không thể, không thể thích anh ta nhất định là có chỗ nào lầm rồi, sao tôi lại thích một người đàn ông chứ”

“Chị Tô!”

Liễu Thi Nguyệt đứng dậy, đè bả vai của cô lại, bình tĩnh nhìn về phía nơi sâu trong đáy mắt của cô: “Đầu tiên nhìn thấy, chị đã động tình với anh Quý. Khi