
ời khỏi Tranh Tranh mới là đả kích lớn nhất dành cho cô ấy?'
'Đúng vậy!' Khương Tĩnh Nghiên nghiến răng nghiến lợi nói, 'Tôi muốn từng người đàn ông bên cạnh Sầm Tử Tranh rời đi, từng người một, tôi muốn thay anh trai tôi đòi lại chút công đạo!'
Cung Quý Dương nghe câu này của cô nhướng mày cười, chậm rãi nhấp một hớp rượu một lúc sau mới lên tiếng: 'Có chuyện chắc là cô còn chưa biết, Tử Tranh mang thai rồi!'
Khương Tĩnh Nghiên chợt kinh hãi trừng to mắt, một lúc sau chừng như phát hiện bản thân mất khống chế liền nói: 'Anh chắc sẽ không ngây thơ đến nỗi tin rằng đứa bé đó là của mình đấy chứ? Đây chính là chứng cứ xác thực nhất chuyện ngoại tình của vợ anh với Thư Tử Hạo!'
Cung Quý Dương bật cười, uống hết ly rượu trong tay mới nhìn cô chậm rãi nói: 'Khương tiểu thư, tôi thật sự thấy tiếc cho cô ...'
'Có ý gì?'
Khương Tĩnh Nghiên thấy nụ cười trên mặt Cung Quý Dương càng lúc càng ngụy dị, trong lòng chợt dâng lên một tia hàn ý.
Ngược lại với vẻ khẩn trương của cô, Cung Quý Dương ngược lại rất ung dung lấy từ ngăn tủ bảo mật ra một phần văn kiện ...
'Khương tiểu thư có thể xem trước thứ này sau đó hãy kết luận!'
Trước mặt Khương Tĩnh Nghiên là một phần báo cáo kiểm tra sức khỏe, thoạt nhìn cô liền có chút hoảng hốt ...
'Anh ...'
Chính ngay lúc cô định nói tiếp thì một giọng nói mềm mại chợt vang lên sau lưng ...
'Tĩnh Nghiên, bạn khiến mình cảm thấy càng lúc càng xa lạ rồi ...'
Cả người Tĩnh Nghiên chợt run lên, cô vội ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cửa phòng nghỉ mở ra từ lúc nào, Sầm Tử Tranh đang đứng nơi đó dùng ánh mắt khó tin nhìn mình. 'Cô ... các người ...' Khương Tĩnh Nghiên trừng to mắt nhìn hai người trước mặt.
'Tĩnh Nghiên, văn kiện mà bạn đang cầm trong tay là phần báo cáo kiểm tra sức khỏe mà sáng nay mình mới đi bệnh viện làm. Mình ... và Thư Tử Hạo vốn không có phát sinh chuyện gì cả ...' Sầm Tử Tranh vừa nói vừa bước đến gần cô, giọng nói cực kỳ buồn bã.
'Sao lại thế? Sao cô lại đi ...'
Khương Tĩnh Nghiên lúc này đã khó mà kiềm chế tâm tình của mình, mắt chằm chằm nhìn bóng Sầm Tử Tranh đang càng lúc càng đến gần.
'Tĩnh Nghiên, bạn thực sự rất hiểu mình, bạn cũng đã đoán đúng là mình sẽ không dám đến bệnh viện, cũng sẽ không để bác sĩ kiểm tra những chuyện thế này, đường đường là Cung phu nhân sao có thể không chút cố kỵ xuất đầu lộ diện trong những trường hợp dễ mang tai tiếng như thế này, phải không?' Sầm Tử Tranh lúc này đã đứng trước mặt Khương Tĩnh Nghiên, trong đôi mắt đẹp là nỗi thống khổ vô tận, 'Đáng tiếc, thực sự người tính không bằng trời tính. Mình mang thai! Khi mình biết điều này, điều đầu tiên mình nghĩ đến chính là làm sao đảm bảo cục cưng được bình an ...'
'Không ... không đâu! Cung Quý Dương ...'
Khương Tĩnh Nghiên nhìn về phía Cung Quý Dương, cao giọng hỏi: 'Ngài thực sự cho rằng đứa bé trong bụng cô ta là của mình sao? Hahaha, đường đường là Cung đại tổng giám đốc thì ra chỉ là món đồ chơi trong lòng bàn tay của một người phụ nữ mà thôi, thì ra Cung đại tổng giám đốc tình nguyện nuôi dùm con của người khác ...'
'Tĩnh Nghiên!'
Sầm Tử Tranh nhìn người bạn tốt của mình bằng ánh mắt đầy thất vọng, 'Bạn thiết kế bẫy rập hãm hại mình và Thư Tử Hạo thì thôi đi, bạn sao còn nhẫn tâm sỉ nhục một đứa bé còn chưa chào đời chứ?'
'Sỉ nhục? Hừm! Ai không biết cô và Thư Tử Hạo hai người trước giờ lúc nào cũng anh anh em em thân mật như vậy? Có nghiệt chủng cũng không phải chuyện lạ gì!' Khương Tĩnh Nghiên chua ngoa nói.
'Bạn ...'
'Khương tiểu thư, trên đời có nhiều loại người, có người rất thức thời nhưng có người thì đánh chết cái nết không chừa. Xem ra Khương tiểu thư là loại thứ hai rồi ...'
Cung Quý Dương đi đến trước mặt Tĩnh Nghiên, đáy mắt dần hiện một tia hàn ý ...
'Đầu tháng này và buổi chiều Tranh Tranh có đến biệt thự của Thư Tử Hạo, ở lại đó mười phút, ngày mười bảy buổi chiều ba giờ cô ấy lại đến, thời gian lưu lại là hai mươi phút, buổi trưa ngày hai mươi, Tranh Tranh có đến lần nữa, lần này cũng chỉ có mười phút ...'
Hắn vừa nhìn Sầm Tử Tranh vừa từ tốn tường thuật lại hành trình của cô trong một tháng.
Nghe giọng nói không nhanh không chậm của hắn, sắc mặt Khương Tĩnh Nghiên càng lúc càng kém còn Sầm Tử Tranh thì không khỏi kinh ngạc nhìn chồng mình.
'Đủ!'
Khương Tĩnh Nghiên ngắt lời Cung Quý Dương, giọng sắc sảo nói, 'Thật không hổ là Cung Quý Dương, thì ra tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của ngài, thật lợi hại! Vậy cũng tốt ... Nếu đã như thế, các người đừng trách Khương Tĩnh Nghiên này ra tay không lưu tình, tôi sẽ để cả thế giới này đều nhìn thấy những bức ảnh kia. Sầm Tử Tranh, cô thích giả vờ tội nghiệp chứ gì? Đợi những bức ảnh này được tiết lộ ra ngoài, để tôi xem còn ai tin lời cô nói nữa không? Cho dù cô với Thư Tử Hạo không có phát sinh quan hệ thì sao chứ? Chỉ riêng mấy tấm ảnh này cũng đủ khiến cô cả đời không trở mình được! Hahaha ...'
Càng nói cô càng trở nên điên cuồng, vừa nói vừa cười vừa la hét.
Một cơn choáng váng chợt ập đến với Sầm Tử Tranh cộng thêm chứng kiến bạn mình điên cuồng gào thét như thế, sắc m