
iếm lộng đôi tinh hoàn căng phồng.
“Dừng lại, súc sinh!”
Hắn kêu to, đầu để trên mặt đất, hai tay vói vào mãi tới khi chạm được bộ phận sinh dục đang căng cứng dùng sức mân mê.
Trước mắt là một mãnh đỏ tươi, hắn không biết chính mình đang làm gì. Hắn chỉ biết trong cơ thể có một luồng nhiệt lưu điên cuồng bùng cháy, hắn chỉ
biết mỗi lần thứ trong bàn tay co rút, cơ thể sẽ cảm nhận được cơn khoái cảm mãnh liệt.
Tiểu huyệt phía sau hình như bị cái gì đó mở ra,
mềm mại, thoải mái. Thân thể hắn đang bị người khác nhìn, ngay cả bên
trong cơ thể cũng bị nhìn không sót thứ gì. Đây là một cảm giác mới lạ,
chưa bao giờ trải nghiệm qua cảm giác bị mạnh mẽ xâm lược như vậy. Hắn
lớn tiếng quát to, nam căn phía trước bắn ra lượng lớn tinh dịch.
Một chút khí lực cũng không có. Hắn vẫn giữ tư thế nhếch mông, quỳ rạp trên mặt đất hớp từng ngụm không khí.
Hạ thân trần trụi, trong khe mông, trên đùi, trên bụng tất cả đều là nước bọt của con sói và tinh dịch của hắn.
Tiểu huyệt có chút trướng đau, tựa hồ bị thứ gì đó tách ra. Không phải đầu lưỡi, mà một thứ gì đó lớn hơn nhiều….
Hắn trừng lớn ánh mắt, hai tay cào trên mặt đất muốn thoát ra. Nhưng không
còn kịp nữa, tính khí thô to đến mức làm người ta sợ hãi đã từng chút
từng chút tiến vào bên trong tiểu huyệt.
Trứ bỏ lúc đầu hét thảm
một tiếng, hắn không hề phát ra âm thanh nào nữa. Hai mắt đỏ ngầu trừng
trừng nhìn về phía trước, răng nanh cắn chặt phát ra tiếng trèo trẹo.
Hắn không thể nhìn được tình cảnh phía sau, vì thế cảm giác trên cơ thể
càng mãnh liệt hơn.
Đây là một hình phạt tàn khốc.
Tiểu
huyệt bị kéo căng đến tận cùng, bị xé rách, nhưng con sói vẫn tiếp tục
đi sâu vào. Thứ kia không biết đến mức nào mới tới gốc. Hắn không biết
tới lúc nào con sói mới ngừng lại, cảm giác bụng mình bị đâm xuyên qua.
Tràng ruột mềm mại bắt đầu rên rĩ, gắt gao siết chặt lấy hung khí xâm
nhập. Tiếng trái tim con sói đập thình thịch áp bức từng sợi thần kinh
của hắn.
Đây là một buổi tiệc sau một trận cướp đoạt chinh phục kịch liệt.
Hắn hoàn toàn không có cảm giác khoái cảm. Sau vài lần hôn mê, dưới những
cơn đau đớn kịch liệt làm hắn tỉnh lại. Mồ hôi chảy xuống mắt, vừa chua
xót lại chan chát. Thân thể bị đâm sâu lắc lư không ngừng, có dòng chất
lỏng ấm áp men theo đùi non chảy xuống, hắn biết tiểu huyệt đã bị phá
hỏng. Trong cơ thể đầy ắp vết thương, mỗi lần con sói chuyển động, đều
làm cho những vết trầy xước thật nhỏ này chảy ra ngày càng nhiều máu.
Hô hấp con sói ngày càng nặng nề, tốc độ chuyển động ngày càng nhanh, sắp
đạt tới cao trào. Mơ mơ màng màng, hắn thấy được những móng vuốt bạch
sắc của con sói đang giữ bả vai mình.
Nheo mắt, quay qua, dùng sức cắn thật mạnh──ngươi làm lão tử đau, lão tử cũng không để ngươi dễ chịu.
Con sói rống to một tiếng ngao ô, còn chưa đạt tới cao trào đã bắn vào bên trong cơ thể hắn.
Hắn cảm thấy thỏa dạ, đầu nghiêng sang một bên, ngất đi.
Đây là cái gì!
Hứa Tuấn Thiên chậm chạp mở to mắt, phát hiện hắn đang nằm trong một cái lọ hình tròn kỳ quái. Vây quanh mình là một thứ chất lỏng trong suốt, ấm
áp, sền sệt lại dinh dính như trứng gà. Thử giật giật cánh tay, không bị đông đặc lại. Thật là kỳ lạ, lỗ chân lông dường như đang mở ra, thứ
chất lỏng này đang từ từ tiến vào cơ thể hắn, cùng dung hòa với máu
trong cơ thể.
Vết thương trên cánh tay đang từ từ biến mất, tiểu
huyệt phía sau cơ hồ cũng không còn đau đớn. Trước đây ở trong quân đội
hắn cũng từng thấy chúng. Những loại thuốc chữa vết thương nhanh chóng,
nhưng không đến mức thế này……
Hắn vươn tay ra sau đó khép lại.
Chỉ có thể nói khoa học kỹ thuật ở tinh cầu này đã vượt xa địa cầu.
Hai chân dùng sức đạp một chút, thân thể tựa như một chú cá đang bơi lội
trong nước. Dòng nước xẹt qua cơ thể, cảm giác giống như đang bay lượn
trong không trung.
Hắn tùy ý thả lỏng cơ thể, phun ra một lượng bọt khí, thoải mái hô hấp trong nước.
“Chủ nhân, hắn ta phục hồi rất tốt.” Quản gia hơi cúi người, cung kính nói.
Y Ân gật đầu, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn nam nhân trên màn hình. Trên môi y bất ngờ xuất hiện một nụ cười hiếm hoi, đối với thứ tốt đẹp y không bao giờ tiếc lời khen ngợi.
Không thể phủ nhận, Hứa Tuấn Thiên rất
đẹp, một vẻ đẹp nam tính được rèn luyện lâu dài. Trong làn nước óng ánh, sáng tối xen kẽ, phơi bày từng tấc da thịt hoàn mỹ của hắn ra ngoài.
Đôi chân dài, eo thon nhỏ, mông vểnh…..
Y Ân nhìn xuống, lực đạo
đang vuốt ve con sói con trong ngực có chút tăng mạnh. Con sói đang
ngoan ngoãn nằm trong ngực y có chút đau đớn, mở mắt ra, có chút bực bội phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng.
“Đem hắn tới phòng ngủ của ta.”
Y phân phó.
Quản gia tiếp thu, sau đó được y cho phép, cung kính lui ra ngoài.
“Hắn hình như vẫn chưa phát hiện.”
Y Ân chăm chú nhìn vào vị trí giữa hai chân nam nhân:
“Nhưng như thế lại có chút thú vị.”
Y liếm liếm môi, tuy chỉ mới ba ngày, nhưng y lại rất nhớ thân thể của nam nhân kia.
Nửa giờ sau, Hứa Tuấn Thiên đã ăn mặc chỉnh tề, đứng trong phòng ngủ của Y
Ân. Sở dĩ hắn biết đây là đâu bởi vì quản gia đã n