XtGem Forum catalog
Tù Lung

Tù Lung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322755

Bình chọn: 7.5.00/10/275 lượt.

i cô độc có kiểu chiến đấu như trong bầy đàn hay

không, hoặc là còn cao cấp hơn sói bầy đàn. Dù sao đi nữa nếu muốn sinh

tồn trong hoàn cảnh ác liệt, thì cần phải có trí tuệ cao và sự nhẫn nại. Nhưng hắn có thể xác định được, sói là một sinh vật hành động rất có kế hoạch, một khi con mồi lộ ra bộ dáng yếu ớt, con sói sẽ giống như mũi

tên rời khỏi dây cung, một ngụm cắn đứt cổ con mồi.

Máu rơi xuống nền tuyết, im lặng không một tiếng động.

Con sói chớp đôi mắt xanh biếc, đầu lưỡi mỏng manh lướt qua hàm răng nanh sắc bén.

Hứa Tuấn Thiên cảm thấy bàn tay mình cứng đờ, hắn đá một vốc tuyết, thừa

dịp con sói bị phân tâm trong nháy mắt đem con dao cắm sâu vào cổ con

sói.

Phốc. Lưỡi dao đâm xuyên vào da thịt, ngọt ngào như điệp

khúc các loài chim hót véo von. Nhưng hắn cũng phải trả một cái giá lớn, chân của hắn, từ mắt cá tới đầu gối bị móng vuốt sói xé toạt một mảng

dài, máu không ngừng từ da thịt chảy ra. Hắn lăn vài vòng, bên tai nghe

thấy tiếng răng nanh cắn vào khoảng không.

Hắn thở hổn hển, vòng ra phía sau cây tùng, chăm chú nhìn dã thú đồng dạng đang thở gấp.

Trời dần dần tối đen, mắt con sói phát ra ánh sáng xanh biếc, giống như hai

đóm lửa ma trơi. Mùi máu tươi ngày càng nồng nặc, Hứa Tuấn Thiên vốc lên một nắm tuyết trát lên vết thương, tốc độ máy chảy dần chậm lại. Hứa

Tuấn Thiên cố gắng hít thở thật sâu, hắn biết vết thương trên người rất

nặng, dưới ánh sáng mỏng manh, hắn có thể nhìn thấy một đường máu đỏ

tươi nghệch ngoạc, từ móng vuốt sói kéo dài tới chân hắn. Nhưng con sói

cũng bị thương rất nặng, một dao kia, đâm sâu tận cán, đáng tiếc nó

tránh đi không trúng chổ hiểm.

Con sói chăm chú nhìn Hứa Tuấn Thiên, chậm rãi cúi đầu, liếm liếm máu dính trên móng vuốt.

Hứa Tuấn Thiên rùng mình một cái, hắn bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Ánh mắt con

sói rất nguy hiểm, hắn đột nhiên ý thức được, con sói bây giờ mới thực

sự hành động, một dao của hắn đã khơi dậy ngọn lửa giận của nó.

Sẽ bị cắn một ngụm đứt cổ sao? Trong hoàn cảnh này, một khi nãy sinh sợ

hãi sẽ bắt đầu lan truyền toàn thân. Toàn thân Hứa Tuấn Thiên tê cóng

chăm chú nhìn con sói, bị cắn cổ chết cũng coi như là hạnh phúc đi! Bị

cắn chết, da thịt tách rời, kềnh kềnh và sài cẩu sẽ xúm lại ăn thịt

thối….

Hắn vẫn không nhúc nhích, trong mắt là bóng dáng con sói đang phóng tới.

Khoảng khắc răng nanh đâm vào cổ, hắn theo bản năng tránh đi, hai tay siết chặt cổ con sói.

Con ngươi đen chống lại ánh mắt xanh biếc, “Ta không thể chết được!” Hứa

Tuấn Thiên nói rất chậm, mỗi lời nói cứ như từ kẽ răng bật ra: “Bây giờ, không thể chết được!”

Con sói phát ra một tiếng gầm rú, Hứa Tuấn Thiên cảm giác có gì đó đâm vào đùi của hắn, rất sắc bén, xuyên thấu

qua mạch máu, đập vụn xương cốt. Nhưng hắn không quan tâm, hắn đem khí

lực toàn thân dồn vào hai tay, chỉ cần trước khi bị chảy máu đến chết

bóp chết con sói này cũng đáng giá.

Khí lực con sói so với Hứa

Tuấn Thiên lớn hơn rất nhiều, nó vùng vẫy tứ chi, xé toạt da thịt Hứa

Tuấn Thiên. Cả người Hứa Tuấn Thiên toàn là máu, giống hệt như một con

búp bê rách nát.

Hô hấp con sói ngày càng yếu, vài lần có ý đồ muốn cắn đứt yết hầu Hứa Tuấn Thiên đều bị hắn khéo léo né tránh được.

Không biết qua bao lâu, thân thể cao lớn của con sói cuối xùng xụi lơ trên

mình Hứa Tuấn Thiên. Hứa Tuấn Thiên không dám buông tay, hai tay của hắn cứng ngắc, bên tai vang lên tiếng tim đập thùng thùng. Lớp lông mềm mại của con sói lướt nhẹ qua gò má hắn, tay hắn vẫn siết chặt trên cổ con

sói, không chớp mắt chăm chú nhìn vào đôi mắt con sói đang nhắm chặt.

Một phút, hai phút, ba phút….

Hứa Tuấn Thiên do dự, từng chút từng chút thả lỏng tay. Con sói không hề

động đậy, hắn nắm chặt con dao, nhắm ngay cổ con sói, nhưng tư thế con

sói ngã xuống khiến hắn không thể một dao trúng ngay chỗ hiểm.

Hắn quan sát một hồi, cuối cùng xác định con sói không thể tạo thành uy

hiếp cho mình, ít nhất… là trước mắt. Hắn phải nhanh hơn một chút, khiến cho dã thú nguy hiểm này vĩnh viễn ngừng hô hấp.

Hắn từ dưới

thân con sói trèo ra, khó khăn di chuyển thân thể. Con sói im lặng nằm

bên người hắn, lớp lông bạc dày mềm mại trơn nhẵn. Hai tay Hứa Tuấn

Thiên run rẩy, vài phút vừa rồi dường như đã hút hết tất cả sức lực

trong cơ thể hắn, hiện tại mỗi tấc da thịt, mỗi tế bào đang nhanh chóng

suy kiệt. Hắn muốn nằm xuống, hảo hảo nghĩ ngơi một chút.

Dao nhỏ rất nhanh rơi xuống, lưỡi dao sát qua lớp lông rậm trắng như tuyết.

Ngay trong nháy mắt này, con sói bạc đang nằm hấp hối mở to đôi mắt xanh biếc.

Răng nanh còn sắc bén hơn lưỡi dao, cắm phập vào cổ tay nam nhân.

“Ô!” Nam nhân kêu rên, bị con sói tung lên.

Cuối cùng… Trong tầm mắt hắn chỉ nhìn thấy một mảng đỏ tươi, tuyết chậm rãi

biến thành màu đỏ, móng vuốt dã thú đang từ từ tiến đến… Warning thận nhập H b x g! ! !

Dường như đang trong tử cung của mẹ, thân thể lạnh như băng được nước ối nóng hổi vây quanh….

An toàn, ấm áp.

Đây là một loại cảm giác khiến người ta say mê, mỗi tế bào trong cơ thể bắt đầu tan chảy như băng tuyết. Rất đau, ngay lập tức sau c