
nam nữ trước mắt này rõ rang có hành vi phóng đãng ái ân quả thực dọa mắt cô choáng
váng!
「 Ưm! A……」 Cô gái kia tiếp tục phát ra tiếng phóng túng.
Người đàn ông kia giống như đang chinh phục nắm trong tay thân thể cô gái kia dường như cũng vui vẻ ở trong đó……
Hướng Uyển Thanh lập tức ngây người vài giây, mới giựt mình thấy
chính mình không nên xuất hiện ở trong này, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên,
xấu hổ lại kích động xoay người muốn nhanh chút rời đi, không ngờ mới
lui về phía sau liền đụng ngã một chậu hoa lan trên giá gỗ, toàn bộ bình hoa rơi xuống , “Rầm” một tiếng tiếng bình hoa vỡ vụn vang lên.
Nguy rồi! Cô hoảng sợ trợn to hai mắt hốt hoảng quay đầu, chột dạ hận không thể tìm cái lổ để trốn vào.
Này tiếng động vang lên kinh động người đàn ông kia, động tác hắn hơi chậm lại chậm rãi quay sang.
「 A…… Thật xin lỗi –」 Hướng Uyển Thanh vội vàng xinh lỗi, cũng muốn
cố gắng giải thích nguyên nhân tại sao mình xuất hiện ở trong này, nhưng mà khi cô nhìn thấy sắc mặt người đàn ông kia, sắc mặt đột nhiên đại
biến, thanh âm im bặt.
Mặt hắn……
Mặt người đàn ông này……
Không phải người!
Không phải mặt người!
Mà là…… Hé ra……
Hé ra một…… mặt hồ ly trắng toát!
Cô kinh hoàng cho là mình hoa mắt,cô xoa xoa mắt nhìn lại cái cẩn
thận, nhưng mà người đàn ông trước mắt này mặt vẫn như cũ là hồ ly!
Ánh mắt hẹp dài mang một ít tà khí, mũi miệng dài nhọn, ở hai bên mũi có lông mao dài nhỏ kéo dài đến hai má,còn lộ ra mấy cái răng sắc bén,
mũi phun ra hơi thở nguy hiểm.
Hướng Uyển Thanh đứng thẳng bất động ở tại chỗ, không khỏi hoài nghi
chính mình đang nằm mơ, nhưng mà ý niệm trong đầu vừa mới hiện lên người đàn kia đã xoay mình buông cô gái lộ ra trọn vẹn kia, hướng cô khẽ quát một tiếng –
「 A! Cô……」
Thấy hắn bỗng nhiên há miệng hét lớn,cô nhịn không được bước lui về
phía sau, sợ tới mức hít một ngụm không khí thấp kêu:「 yêu…… Yêu quái!」
「 Cô nói cái gì?」 Yêu quái kia lạnh lùng gầm lên.
Cô làm sao còn dám đứng đây chờ,liền xoay người nhắm thẳng cửa nhà ấm bỏ chạy.
Lúc này lá xanh xinh đẹp ngược lại biến thành trở ngại, luôn ngăn trở đường đi của cô,cô liều mình đẩy đám cây chằn chịt ấy ra, thầm nghĩ
nhanh chút rời khỏi chỗ này, nhưng mà rõ ràng cô nhớ rõ cửa ra không xa
không biết vì sao chạy mãi mà không ra khỏi nha.
Trong lúc rối loạn cô thậm chí còn bị một nhánh cây thực vật cắt lên
ngón tay, nhưng cô bất chấp đau đớn vội vàng chạy thẳng về phía trước.
Khi cô thật vất vả mới phát hiện ra cửa đột nhiên có một bóng người
phút chốc xuất hiện ở trước cửa,cô không kịp ngừng lại cả người đụng
phải người phía trước.
「 Ai nha!」 Cô kinh hô một tiếng, cảm thấy mình như đụng phải một bức
tường thịt, tiếp theo là một loại mùi thơm nói không nên lời bao phủ cả
người cô,tim cô chấn động,lưng không khỏi run rẩy lên.
「 Tiểu thư, Cô làm sao vậy?」 Có người đỡ lấy hai vai của cô,dung
giọng nói dịu dàng trầm thấp giống như tiếng nước chảy nhỏ giọt hỏi.
Cô ngẩng đầu, chưa hết hoảng hồn nhìn người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ thanh dật trước mắt nhất thời trở nên ngây ngẩn.
「 Cô có khỏe không?」 Người đàn ông đó quan tâm nhìn cô.
「 Tôi……」 Cô không biết nên hình dung cảnh tượng đáng sợ cô đã thấy như thế nào.
「 Mặt cô tái nhợt xem ra trong nhà ấm có cái gì làm cho cô sợ sao?」
Người đàn ông đó nói xong buông cô ra, liếc mắt sang nhà ấm một cái.
「 Tôi…… tôi đã thấy…… Một yêu quái!」 Cô sợ hãi nói.
「 Yêu quái?」 Người đàn ông đó ngẩn người.
「 Đúng, một người…… có mặt hồ ly…………」 Cô thở hổn hển vội la lên.
「Mặt hồ ly?」Trong mắt người đàn ông kia hiện lên một tia quang mang sắc bén kỳ dị.
「 Đúng…… thân là hình người, còn đầu là hồ ly nha, hắn hiện tại bên
trong……」Cô bất an chỉ vào nhà ấm, thân thể vẫn không tự chủ được run
run.
Phút chốc người đàn ông kia nở nụ cười, lộ ra một loạt răng chỉnh tề trắng noãn.
「 Tiểu thư, cô có phải xem phim kinh dị nhiều lắm không? Nhà ấm của
tôi chỉ trồng thực vật chứ không nuôi động vật, nói nửa là thế giới này
làm gì có yêu quái, sức tưởng tượng của cô cũng rất phong phú nha.」Lời
của người đàn ông kia đều là trêu chọc.
Cô sửng sờ ngẩng đầu nhìn hắn, nghe ra giọng giễu cợt của hắn cô chán nản còn muốn tranh cãi nhưng lại bắt được trọng điểm trong lời của.
Hắn nói…… nhà ấm của ấm?
Chẳng lẽ này người đàn ông này chính là thầy La Ẩn mà cô muốn tìm sao?
「Anh chính là La Ẩn…… La tiên sinh sao?」Cô ngạc nhiên hỏi.
「 Đúng vậy, tôi là La Ẩn là ông chủ của tiệp Xuân Lưu Hoa này, còn
cô? Cô là ai? Vì sao lại chạy vào nhà ấm của tôi?」 La Ẩn nhướng mày
lên,giễu cợt hỏi.
「 Tôi……」 Cô ngẩn người bỗng nhiên cảm thấy bản thân quá mức mạo muội, chưa cho phép liền đi vào phòng hoa, lại ở nhà ấm người ta thấy được
chuyện không nên xem , thậm chí lên án nhà ấm người ta có yêu quái……
Thật mất mặt! Cô hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy? Bình thường cô chưa bao giờ thất lễ như thế nha!
「 Cô thoạt nhìn cũng không phải là muốn tới học hoa nghệ, xin hỏi cô
đến tiệm hoa này để làm gì?」Trong mắt La Ẩn chợt lóe lên tinh ranh,
giọng nói vẫn thản nhiên chế nhạo.
「 Thật có lỗi vì tự tiện vào