XtGem Forum catalog
Tuổi Thanh Xuân

Tuổi Thanh Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324140

Bình chọn: 8.5.00/10/414 lượt.


Mà Tống Hàng Hàng khi nghe những lời này, sắc mặt giống như ô mai tháng ba được ép nước đổ lên mặt, sau đó không biết vì sao, gật đầu.

Dĩ nhiên, sau đó cô vẫn lải nhải trong lòng, người gật đầu không phải là cô! Không phải là cô! Không phải là cô!

Một "khuê nữ" trong cô sau khi nghe lời này, khấu đầu: không phải mày, đương nhiên không phải mày...

Thật kỳ quái.

Những thứ này hãy nói sau, hơn nữa cho tới bây giờ không thể nói đến chuyện xưa, tạm thời không đề cập tới.

Tóm lại, sự thật là, Tống Hàng Hàng gật đầu, sau đó Cố Ngự Lâm lập tức thực hiện động tác kia.

Anh cúi người, một tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, hơn nữa khi tiến đến gần môi cô lại trịnh trọng nhắc nhở cô, "Hàng Hàng. anh muốn hôn."

Gì chứ! Tống Hàng Hàng giận dữ mắng trong lòng sau đó ngượng ngùng mở miệng nói:"Được, anh hôn đi."

Anh cười khẽ, sau đó chóp mũi chạm vào gương mặt cô, nhẹ nhàng cọ xát, giống như rất hưởng thụ, một lúc lâu, mới đặt cặp môi lên.

Trái tim cô "thình thịch" đập loạn, sau đó nghe thấy trái tim của anh cũng "thình thịch", hai trái tim đang cùng nhau hòa vào chung nhịp đập.

Cảm thấy đôi môi tê dại, đầu óc của cô hơi tỉnh táo, mới phát hiện Cố Ngự Lâm đã tiến tới.

Cô ngơ ngác mặc anh hôn, toàn thân tê dại, từ đầu đến chân đều trống rỗng.

"Hàng Hàng, ...anh, anh ..không..."Anh hơi tách ra, sau đó nhỏ giọng nói, giọng điệu khàn khàn.

Um? Cái gì, cái gì không?

Đầu óc cô trống rỗng, chỉ có thể nghe theo hành động của anh.

Cố Ngự Lâm lại một lần nữa tấn công, sau đó hàm hồ lên tiếng, "Đồ ngốc, ngoan, để anh...một chút thôi."

Lần này rốt cuộc cô cũng nghe rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn hết trắng xanh lại hồng lên.

Anh lại tiếp tục, tiếp tục (Diệp Tử:Che mặt!! Tại sao tôi cảm thấy tôi đang phi lễ!! A a tôi thật tà ác!)

Cô không biết tới cùng đã làm gì, chỉ cảm thấy Cố Ngự Lâm giống như thuốc mê, khiến cô càng lúc càng trầm luân.

Khi anh...hình như cô mơ hồ nghe thấy khúc nhạc thiếu nhi lúc nhỏ:

"Con thỏ nhỏ ngoan ngoãn...Mở cửa ra...Nhanh lên một chút...Ta muốn đi vào."

Sau đó hồi tưởng lại, cô chỉ có thể ảo não làm ra động tác Orz, trời ạ! Cô đã thành công biến thành con thỏ bị lão sói hung ác xông vào nhà?!

Tóm lại, khi cô có chút ý thức, Cố Ngự Lâm 8CJ đã tàn sàn bừa bãi đôi môi cô.

Qua thời gian thật lâu, khi cô bay bay dục tiên dục tử, thiếu chút nữa đã cho rằng mình không còn sống trên nhân gian, anh rốt cuộc buông cô ra, cằm đặt lên vai cô, thở gấp.

"Thì ra, thì ra những gì diễn trên TV...Đều là thật.."

A? Cái gì? Anh nói gì?

Cô tỉnh táo lại, hoạt động hai chân, vừa định mở miệng hỏi anh, anh lại càng ôm cô chặt hơn...

"Đừng, đồ ngốc, em đừng cử động..."

A?

Cô khẽ sửng sốt, nhận ra gì đó, sau đó khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

Tống Hàng Hàng không thể làm gì khác hơn là dùng sức nuốt nước miếng, ngoan ngoãn mặc anh ôm, trái tim "thình thịch" đập loạn không ngừng.

Hồi lâu anh mới thở dài một hơi, sau đó lưu luyến không rời buông cô ra.

Anh nhìn sâu vào hai mắt của cô nghiêm túc nói:"Hàng Hàng, em là của anh, ai cũng không được cướp đi." Sân bóng rổ bỗng nhiên xuất hiện một trận hoan hô.

Tống Hàng Hàng cùng Cố Ngự Lâm sững sờ quay đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện ra, nơi này không phải không có ai.

Còn nữa, nơi này, rất nhiều người.

Vậy ra vừa rồi, rất nhiều người… đã quan sát màn hôn môi hoa hoa lệ lệ giữa cô và Cố Ngự Lâm?!

"Này, sao lại thế này…" Tống Hàng Hàng rối rắm, điều này cũng… quá mất mặt rồi…

Cố Ngự Lâm cũng buồn bực nhìn sân bóng rổ, "Sao, sao lại nhiều như vậy người chứ… Anh không ngờ có nhiều người như vậy…"

"Gì?" Cô há hốc miệng nhìn Cố Ngự Lâm.

Anh không được tự nhiên nói, "Bọn họ nhấn vào link trên diễn đàn, anh nói anh muốn tỏ tình, nên để bọn họ hỗ trợ làm tăng khí thế… Nhưng là, không ngờ tất cả đều tới…"

Anh lại thì thầm, "Như vậy cũng tốt… Sẽ không có ai nói em không có bạn trai. Sẽ không có Tiêu Dao công tử, nói hươu nói vượn nữa…"

Cô sửng sốt, lấy lại bình tĩnh, rốt cuộc biết anh đang nói gì rồi.

Chẳng lẽ, Cố Ngự Lâm luôn luôn chú ý đến BBS Đại học A? Chẳng lẽ, lần trước Đổng Nhạc Mai còn tưởng rằng cô xin cắt bỏ những bình luận kia, thật ra là bị Cố Ngự Lâm hack mất hay sao?!

"Những bình luận kia… là anh xóa?" Cô nghi ngờ mở miệng.

"Là anh." Anh nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn vào mắt cô.

"Vậy bây giờ… Những người này?"

Cố Ngự Lâm xoay đầu lại, nghiêm túc nhìn Tống Hàng Hàng nói: "Hàng Hàng, anh muốn toàn thế giới đều biết, anh là bạn trai của em!"

"Anh…" Tống Hàng Hàng dở khóc dở cười nhìn anh, trong lòng lại ngọt như mật.

Bọn họ rời sân bóng rổ, Tống Hàng Hàng mới bắt đầu tra hỏi anh, Cố Ngự Lâm, không phải anh ở Đại học B ư? Chẳng lẽ anh đặc biệt bỏ khóa chạy đến thăm cô?

Cố Ngự Lâm quay đầu, nắm lấy tay cô, nghiêm túc nói: "Hàng Hàng, lần này anh tới thành phố K, muốn lưu lại một tuần lễ. Có một người bạn đã tiến cử giúp anh, ngày mai anh muốn đi gặp giáo sư hệ máy tính Đại học M."

"Tiến cử gì?" Cô nghi ngờ hỏi.

"Nếu như thuận lợi," anh ngượng ngùng cười, "Nếu như thuận lợi, học kỳ tới anh có thể tới thành phố K, ở cùng với em!"

Cô kinh ngạc nhì