Duck hunt
Tuổi Thanh Xuân

Tuổi Thanh Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322554

Bình chọn: 10.00/10/255 lượt.

Tống Hàng Hàng xác định lúc cô học cao trung không cùng lớp với tên nhóc này, xem ra vấn đề không phải vì cô, cô vừa trùng sinh, rất nhiều chuyện không giống trước kia!

Thần Linh Phù Hộ, đây cũng không phải là lỗi của Tống Hàng Hàng cô. Có người nào vì cô trùng sinh, hoặc chết hoặc bị thương hoặc không thi đậu trường tốt, ngàn vạn lần không được tìm cô tính sổ nhé!

Sao cô lại có cảm giác lạnh lẽo phía sau lưng vậy!

Đi rất lâu, cuối cùng thì Tống Hàng Hàng và Y Tuệ cũng tìm được phòng học ban hai. Vào cửa, hai người tìm hai vị trí bàn thứ ba ngồi xuống.

Hôm nay là ngày đầu tiên bọn cô tập trung, nên chưa được xem là ngày khai giảng chính thức, chỉ phát sách vở và đồng phục học sinh, sắp xếp chỗ ngồi và dặn dò mấy việc vụn vặt khác, các học sinh lần lượt tự giới thiệu bản thân với chủ nhiệm lớp và các bạn học khác mà thôi.

Hai người Tống Hàng Hàng tới hơi trễ, đã phát sách giáo khoa hơn phân nửa, cô cầm một quyển sách đại số lên nhẹ nhàng lật xem, ha ha, cơ bản đều là nội dung khi nghỉ hè cô đã xem qua, lại lật xem sách giáo khoa mấy môn khoa học tự nhiên Hóa học Vật lý, nhất định có khó khăn nhưng trụ cột cũng không tệ. Cô rất có tự tin là mình học thoải mái hơn những học sinh khác.

Về phần những những môn học khác như Ngữ văn, tiếng Anh, cô cũng lười nhìn, nói nhảm, dựa vào trình độ của cô thì sợ gì mấy môn này. Ngữ văn, ở nhà rảnh rỗi cô đã đọc xong mấy tác phẩm nổi tiếng, thuộc lòng tiểu thuyết, cũng thường xuyên luyện chữ; mà tiếng Anh, chuyện cười, làm việc ở công ty mấy năm, cô ngoại giao trao đổi không ít, khẩu ngữ rất tốt; lịch sử chính trị đều cần sự tích lũy, sao cô có thể không bằng những đứa nhóc kia?

Điều khiến cô buồn bực chính là đồng phục học sinh, đồng phục học sinh! Nhìn đồng phục đen trắng quen thuộc trên bục giảng, cô đã có ý định liều chết, trong ấn tượng, đồng phục của cô trông vừa béo lại vừa dày, mặc vào đã có thể trở thành Đôrêmon rồi…

Tống Hàng Hàng đang chìm trong than phiền của mình, Y Tuệ lại đẩy cô.

"Đại mỹ nữ Hàng Hàng, thật nhiều người nhìn bạn!" Kể từ sau khi cô thay đổi ngoại hình, Y Tuệ luôn gọi cô như vậy, dù sao Tống Hàng Hàng cô rất hưởng thụ.

"Ưm?" Tống Hàng Hàng ngẩng đầu lên, nghi ngờ nghiêng đầu nhìn Y Tuệ. Nhất thời phía sau phòng học truyền đến một loạt tiếng hô.

"Ừ, phía sau, phía sau, đều đang nhìn bạn." Y Tuệ nhỏ giọng nói với Tống Hàng Hàng.

"Nhìn mình? Mình làm sao?" Tống Hàng Hàng vội vàng lấy gương nhỏ từ trong túi xách ra, trên mặt không có vết bẩn gì, nhìn mình làm gì?

"Nói nhảm, bạn thật ngu ngốc! Bạn xem trong lớp có người nào xinh đẹp bằng bạn?"

"A… Cái này…" Nhất thời Tống Hàng Hàng cứng họng, mặc dù cô biết trải qua một kỳ nghỉ hè rèn luyện, cộng thêm lưu lại mái tóc dài cùng chú ý ăn mặc một chút, hẳn là trông cô không tệ, nhưng dù sao trước kia cô chưa từng được xem là mỹ nữ, trong khoảng thời gian ngắn không biết phản ứng như thế nào.

"Ngồi yên ngồi yên, chớ lo lắng ngu ngốc, phá hư hình tượng mỹ nữ!" Y Tuệ nhỏ giọng trách cứ cô.

"Á." Bạn học Tống Hàng Hàng rất im lặng.

"Bạn học tóc dài bên kia, không được nói chuyện!" Chủ nhiệm lớp Nguyên Điền đứng trên bục giảng nhẹ nhàng gõ bàn. Tống Hàng Hàng vội vàng ngồi thẳng, chóng mặt, bên này chỉ có cô và Y Tuệ để tóc dài, cũng không thể để lại ấn tượng không tốt với giáo viên.

"Tôi tự giới thiệu, tôi là chủ nhiệm lớp của các em." Nguyên Điền rồng bay phượng múa viết tên mình lên bảng đen, "Tên tôi là Nguyên Điền, “Nguyên” trong “khởi đầu”, “Điền” trong “ruộng vườn”, trong năm học tới đây, tôi sẽ dạy tiếng Anh cho các em."

"Hôm nay là ngày đầu tiên các em đến trường cao trung Trường Thanh, có thể thi vào đây, tôi tin tưởng các em đều là những học sinh nổi bật so với đồng trang lứa. Nhưng tôi muốn nhắc nhở các em, ở Trường Thanh, người mạnh còn có người mạnh hơn, không nên quá kiêu ngạo! Rất nhanh các em sẽ phải nếm mùi thất bại! Phải có tinh thần thắng không kiêu bại không nản! Cùng tôi hô to: Thắng không kiêu! Bại không nản!"

Ôi, Tống Hàng Hàng hết chỗ nói, sao giáo viên này giống nhân viên bán hàng tiếp thị vậy…

"Bên kia, bạn tóc dài , sao không hô, mau hô!"

Ừm, được rồi, Tống Hàng Hàng không thể làm gì ngoài việc giả vờ kích động hô to.

"Ừ, rất tốt, còn nữa, tôi hi vọng mọi người có thể chuyên tâm cho việc học, tôi không phản đối việc nam nữ giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau, nhưng không được ồn ào chuyện yêu sớm! Quy củ trường cao trung Trường Thanh rất nghiêm, nếu như bị giám thị bắt được, tôi cũng không thể bảo vệ các em, biết chưa?!"

"Thưa – biết”

"Tốt lắm, các học sinh phía dưới lần lượt tự giới thiệu bản thân đi. Ừm, bắt đầu từ nữ sinh tóc dài kia!" Nguyên Điền chỉ thẳng vào Tống Hàng Hàng.

Được rồi, xem ra cô đã lưu lại ấn tượng sâu sắc không thể phai mờ trong lòng cô giáo Nguyên Điền. Tống Hàng Hàng bất đắc dĩ đứng lên, bước lên bục giảng.

Dưới đài nhốn nha nhốn nháo, ha ha, rất nhiều nam sinh cũng xoa xoa tay, muốn biết tên tiểu nữ sinh xinh đẹp này.

"Mọi người khỏe, tên mình là…"

"Báo cáo!"

Ôi, người nào vậy! Tống Hàng Hàng tức giận nghiêng đầu nhìn về ngoài cửa.

Tưởng ng