
ễu cợt của Khổng Diễn Đình vọng đến, cô không nghe, cũng chẳng buồn nghe. Đợi tâm trạng bình thường trở lại, cô phát hiện Khổng
Diễn Đình hình như đạt được thoả thuận gì đó với Việt Xán, lái chiếc
Bentley màu đen rời đi trước.
Dưới ánh chiều tà màu máu. Cánh cửa chiếc Mayback màu hồng đào được mở ra, ghế lại bên cạnh lún xuống, mùi
thuốc lá nhàn nhạt trên người đàn ông xông vào mũi Diệp Anh.
“Thất vọng không? Khi thấy anh chứ không phải Việt Tuyên bước ra từ chiếc
Bentley màu đen đó.” Việt Xán giễu cợt nói, rồi khởi động chiếc xe
Mayback, chiếc xe lao đi như một mũi tên!
Diệp Anh lặng thinh.
Lâu sau, cô mỉm cười.
“Đúng là hơi thất vọng.”
Sau đêm mưa gió ở căn nhà kính, cô tưởng rằng mình sẽ không còn xuất hiện
trước mặt Việt Tuyên nữa, Việt Tuyên chí ít cũng sẽ đến hỏi cô xem đã
xảy ra chuyện gì. Nhưng không. Ngoài hai ngày đầu tiên, Tạ Bình gọi điện bảo cô đến bệnh viện chăm sóc Việt Tuyên, phản ứng của Việt Tuyên như
thể mình chưa từng tồn tại trong thế giới của anh vậy.
Quả nhiên
là người đàn ông có trí tuệ. Đã bị vạch trần thì thôi luôn, không cần
giải thích và cứu vãn một cách vô nghĩa. Trong lòng cô lẽ ra phải cảm
thấy nhẹ nhõm, thoải mái, không nên bận tâm mới phải, nhưng cô không thể không thừa nhận, vẫn có chút gì đó chua chát không thể xoá nhoà, không
thể nuốt trôi, trống rỗng vô cùng.
Nhìn biểu cảm trên gương mặt
cô, đáy mắt Việt Xán tối sầm lại. Anh hít thật sau. Dưới sự điều khiển
của anh, chiếc Mayback màu hồng đào chạy chậm lại, êm ru dễ chịu. Một
lát sau, trong xe cất lên giọng trầm thấp của anh: “Anh tưởng sau khi
biết tất cả, em sẽ rời xa cậu ấy, sẽ tha thứ cho anh”.
Diệp Anh mỉm cười: “Đúng thế, tôi sẽ rời xa anh ấy, sẽ tha thứ cho anh”.
Hai tay nắm chặt, Việt Xán sững sờ quay đầu nhìn cô, chiếc Mayback đột ngột xoay ngang trên đường. “Tít!”, những chiếc xe phía trước đang chạy đến
hò hét tránh né! Việt Xán chua xót nhìn tình hình bên dưới, nói:
“Em lừa anh.”
“Thế nên, có nghĩa lý gì chứ?” Diệp Anh vẫn cười, “Những lời tôi nói, anh
không tin. Những lời anh nói, tôi cũng không tin. Diễn xuất của Việt
Tuyên cao siêu, trình độ diễn xuất của anh cũng chẳng thua kém gì!”.
“…Anh chưa từng lừa dối em.”
“Thế sao”, Diệp Anh cười nói, “Thế đêm hôm trước đi đón Sâm Minh Mỹ về nhà,
anh đã nói những gì với cô ta? Còn đưa cho cô ta cái gì?”.
Việt Xán ngó người.
“Em…”
Cô cười nhạt:
“Đại thiếu gia, tôi sẽ không thể làm kẻ ngốc mãi. Anh đứng về phía tôi hay
Sâm Minh Mỹ, đó là quyền tự do của anh. Việc của tôi, anh muốn nhúng tay vào hay không, cho dù anh làm cho tất cả tâm huyết của tôi đổ sông đổ
bể thì đó cũng là quyền tự do của anh, là bản thân tôi không đủ thực
lực.”
Trái tim như đóng băng.
Băng giá dần chiếm ngự từng tấc, từng tấc da thịt!
Nhìn nụ cười hờ hững bất cần của cô, Việt Xán đau đớn đến mức không nói nên
lời. Anh hoảng hốt lái xe. Không biết sau bao lâu, chỉ biết đến khi cô
hét lên mấy tiếng, anh mới dần phát hiện cách trung tâm triển lãm quốc
gia, nơi tổ chức cuộc thi không xa. Chiếc Bentley màu đen đã đỗ bên
đường phía trước mấy mét, Khổng Diễn Đình tựa người vào xe, vẫy tay.
“Để tôi xuống xe.”
Tháo dây an toàn, nụ cười Diệp Anh có chút giễu cợt:
“Nếu không phóng viên lại chú ý đến ân ái tình thù của bốn chúng ta mà không có thời gian quan tâm đến cuộc thi đêm nay mất.”
Im lặng đỗ chiếc Mayback màu hồng đào bên đường, Việt Xán vươn tay mở cửa
xe cho cô. Diệp Anh nhấc ba lô, nửa người đã ra khỏi xe, không biết đang nghĩ gì, lại ngồi xuống, nhìn anh, nói:
“Tôi đã từng nói cho anh nên làm thế nào rồi đấy.” Cô cười xinh tươi, ghé sát vào anh, khẽ hôn
lướt qua má anh như chuồn chuồn chạm nước, rồi bước xuống xe, đóng cửa
lại, đi về hướng Khổng Diễn Đình mà không buồn ngoái lại nhìn.
***
Là nơi diễn ra cuộc thi thời trang cao cấp châu Á khu vực Trung Quốc,
trung tâm triển lãm quốc gia đêm nay lộng lẫy, diễm lệ vô cùng. Rất
nhiều phóng viên đứng chen chúc ở cửa ra vào. Một biển máy qua, máy ảnh, micro, xe truyền hình lưu động của các hãng truyền thông tấn và vô số ô tô hàng hiệu của quan khách đỗ chật bến đỗ xe.
Đêm nay, tất cả mười nhà thiết kế mới tài năng tham dự cuộc thi.
Khác với những buổi ra mắt thời trang trước đây, thông thường trong các tuần lễ thời trang, các nhà thiết kế sẽ tự quyết định thời gian, trong vòng
một tuần chọn ra địa điểm mình yêu thích để tổ chức. Còn đêm nay, vì có
tính chất thi đấu, do vậy tất cả sẽ tập trung lại với nhau cùng cho ra
mắt sản phẩm thiết kế thời trang, hơn nữa mỗi nhà thiết kế sẽ chỉ công
bố mười bộ thời trang cao cấp.
Sau khi trình diễn tác phẩm của
mười nhà thiết kế mới tài năng, mười nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế do
Ban tổ chức mời sẽ đến đánh giá, chọn ra nhà thiết kế có tư cách đại
diện cho khu vực Trung Quốc tham dự vòng thi toàn châu Á tiếp theo.
Vì vậy, buổi trình diễn thời trang đêm nay vẫn chưa được bắt đầu nhưng đã dấy lên mùi thuốc súng nồng nặc.
Khoảng sáu giờ tối, các nhà thiết kế mới tài năng lần lượt xuất hiện. Có nhà
thiết kế vận trang phục trang trọng, nổi trội t