XtGem Forum catalog
Tuyệt Thế Mị Phu Phân

Tuyệt Thế Mị Phu Phân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324332

Bình chọn: 7.5.00/10/433 lượt.

yêu chiều, ngoan ngoãn gật gật đầu, hai lúm đồng tiền đẹp như hoa:

“Cảm ơn đại ca!”

Nhìn bộ dạng ăn uống giống như trẻ con của Thanh Thanh, khoé miệng Đoạn Tiêu bất giác nhếch lên.

Chưa một ai có thể khiến cho trái tim hắn rung động, cũng không ai cho hắn biết được thế nào là cảm giác vui buồn, bắt đầu từ khi hắn sinh ra, luôn là người khác hầu hạ hắn, nguyên lai chưa bao giờ hầu hạ người khác.

Gặp Tần Vân, mọi việc đều đã thay đổi!

Tần Vân, thực sự là tên thật của nàng sao?

Thanh Thanh đang ăn vui vẻ thì phát hiện ra Đoạn Tiêu có vẻ khác thường, nàng kỳ quái hỏi:

“Đại ca, huynh cười cái gì?”

Nụ cười của đại ca quả thực rất ngọt ngào, giống như...nam nhân đang yêu. Hắn đang nghĩ đến người mình yêu? Trong lòng Thanh Thanh đột nhiên lạnh toát, nụ cười trên môi cũng biến mất.

“Không có gì.”

Đoạn Tiêu không giống như nàng, ánh mắt hắn nhìn nàng tràn ngập nhu tình, chỉ có Thanh Thanh ngốc nghếch không phát hiện ra!

Thanh Thanh lén lút liếc trộm hắn một cái, lo lắng nói :

“Huynh đang nghĩ đến người trong lòng sao?” Nàng sợ hãi, sợ hắn đã có người yêu thương.

Đoạn Tiêu nhếch môi:

“Đúng, ta đang nghĩ đến người trong lòng.”

Trái tim Thanh Thanh càng lạnh, giọng nói thuần chân:

“Đại tẩu là người như thế nào?”

Nàng có thể so được với nàng ấy không?

”Nàng rất đẹp, như hoa như ngọc, nhất là đôi mắt trong veo như nước hồ thu, tính cách có chút tuỳ tiện, không câu nệ tiểu tiết.”

Hắn nói, rõ ràng là nàng a!

Tuỳ tiện, ngây ngô? Giống nàng thiệt nha. Đại ca thích nữ nhân như vậy sao? Nếu không có nữ tử kia, đại ca chắc hẳn sẽ yêu nàng.

Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào đống lửa, có chút thất thần:

“Nàng ấy...tên gì?”

Đoạn Tiêu cười rất bỉ hiểm, không tự chủ toát ra vẻ như tình:

“Nàng gọi...Vân nhi.”

Cô gái nhỏ này rốt cuộc tên là gì? Ngay cả bản thân hắn cũng không biết. Nếu nàng không muốn nói, hắn gọi nàng là Vân nhi cũng không sai.

“Ưm.”

Đầu óc ngốc nghếch của Thanh Thanh căn bản không hiểu ra ẩn ý trong lời nói của Đoạn Tiêu!

“Ngươi không biết tên hai người rất giống nhau sao?”

“Có a, không lẽ huynh cảm thấy tên hai chúng ta giống nhau nên mới kết bái với ta, mới đối xử tốt với ta như vậy, có đúng không?”

Thanh Thanh cố chịu đựng nỗi đau đớn trong lòng, bình tĩnh hỏi hắn.

Nàng thực sự không phải chỉ ngốc bình thường!

“Ngươi nói thử xem.” Đoạn Tiêu không trả lời trực tiếp.

“Đại tẩu nhất định rất đẹp, ít nhất so với ta... muội muội của ta đẹp hơn.” Thanh Thanh cố ý nói một cách thoải mái, dùng lời lẽ trêu chọc hắ:

“Đáng tiếc đại ca đã có người trong lòng, nếu không ta cũng muốn đem muội muội giới thiệu cho huynh.”

Trái tim nàng chùng xuống, đau đến mức không thể thở nổi. Vậy mà trên mặt lại không hề biểu lộ một chút cảm xúc nào!

Muội muội? Trong mắt Đoạn Tiêu hiện lên một tia sáng kỳ dị:

“Muội muội của ngươi tên gì?”

“Muội muội của ta gọi là Vân...” - Nàng mau chóng sửa lại: “Thanh Thanh.”

Nàng họ Tần, muội muội của nàng làm sao có thể mang họ Vân, thật sự là ngốc a!

Chữ Vân kia tuy rất mơ hồ nhưng Đoạn Tiêu vẫn nghe được.

Hai chữ Tần Vân, đúng là đồng âm với Vân Thanh Thanh.

Thanh Thanh, là tên của nàng.

“Thanh Thanh, tên rất hay!”

Đoạn Tiêu nói đầy ẩn ý:

“Ở trong lòng ta, nàng là người tốt nhất!”

“Đại tẩu sao? Nàng nhất định là một đại mỹ nhân?”

Thanh Thanh đứng dậy:

“Đại ca, ta không khoẻ, ta đi vào trước!”

Thanh Thanh quay người lại, trong con ngươi đong dầy nước mắt.

Hoá ra hắn sớm đã có người trong lòng, chỉ là nàng tự đa tình mà thôi.

Sự dịu dàng của hắn là dành cho Tần huynh đệ, không phải cho Vân Thanh Thanh.

Bọn họ chỉ có thể làm huynh đệ.

Chờ đã, bọn họ vốn dĩ là huynh đệ mà. Tại sao khi nghe đại ca nói có người trong lòng nàng lại có cảm giác thương tâm? Chẳng nhẽ... nàng đã yêu đại ca?

Nàng yêu thương đại ca? Chuyện này bắt đầu từ khi nào? Nàng như thế nào lại không nhận ra?

Tại sao lại yêu thương hắn? Bắt đầu từ khi nào? Nàng cũng không biết!

Nhìn bóng dáng Thanh Thanh, Đoạn Tiêu nở nụ cười bí hiểm.

Cô gái nhỏ kia đã ghen rồi!

Nữ tử mà hắn thích chính là nàng, còn ghen làm gì!

Nha đầu kia thật ngốc nghếch, đến bao giờ mới phát hiện ra hắn đối với nàng có tình ý?

Chưa kể đến nàng từng thấy hắn loã thể, nếu hắn nói ra bản thân đã phát hiện nàng là nữ tử, nàng nhất định sẽ rất xấu hổ. Thôi thì cho nàng thêm một chút thời gian. Trong suốt thời gian này, hắn sẽ không ngừng ám chỉ, để cho nàng biết được tâm ý của hắn.

Lúc nào hắn bắt đầu yêu nàng?

Có lẽ là lần đầu tiên khi nhìn thấy nàng ở thanh lâu.

Yêu phải một nha đầu ngốc nghếch chính là nỗi bất hạnh của hắn!

Nàng ngây ngô, nhưng ít ra cũng còn biết mình thích hắn, hai người bọn họ đều yêu thích đối phương.

Đoạn Tiêu ngồi bên đóng lửa, trên môi còn mang theo một tia mỉm cười.

Thanh Thanh từ trong phòng nhỏ ló đầu ra, mắt đỏ như chú thỏ con, cúi đầu xuống:

“Đại ca, xin lỗi.”

Đoạn Tiêu đứng lên, đi đến bên cạnh nàng, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, giả bộ không hiểu chuyện:

“Ngươi khóc cái gì, kẻ nào bắt nạt ngươi?”

“Không có, chỉ là ta nghĩ đến muội muội.”

Nàng đã từng cầu trời cho