Vĩnh Hằng Không Tồn Tại

Vĩnh Hằng Không Tồn Tại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323904

Bình chọn: 9.00/10/390 lượt.

u

thời Chiến quốc. Shimizu Masaki cũng lười đặt tên, liền trực tiếp dùng

tên thật của nam nữ diễn viên chính làm tên nhân vật, nam diễn viên

Terunosuke, nữ diễn viên Aoko.

Kịch bản chủ yếu đi sâu vào cảnh

người thừa kế của thành trì – điện hạ Terunosuke khi đi ra ngoài du

ngoạn đã gặp được một thiếu nữ là Aoko, từ đó về sau nhất kiến chung

tình, cả hai lao vào tình yêu cuồng nhiệt. Có điều thành chủ đại nhân

bất mãn với xuất thân hèn mọn của Aoko, nên yêu cầu điện hạ Terunosuke

lập tức trở về cưới một thiên kim tiểu thư làm chính thất. Điện hạ

Terunosuke kiên quyết cự tuyệt, mang theo Aoko bỏ trốn, trên đường gặp

phải ninja do thành chủ thẹn quá hóa giận phái tới ám sát, Aoko bị giết

chết. Điện hạ Terunosuke vô cùng đau khổ, lặng lẽ chôn cất Aoko chu đáo, sau đó quay trở về thành kế thừa vương vị, sau khi vương vị đến tay lập tức giết chết thành chủ tiền nhiệm, một mình cô độc đến suốt đời.

Mọi người: “…”

Quá cẩu huyết ! Còn là bi kịch cẩu huyết nữa chứ !

Aoko: đột nhiên không muốn diễn nữa.

Kougen Terunosuke vẫn trầm mặc đột nhiên nói : “Sửa lại kết cục đi, Terunosuke nên có một cuộc sống hạnh phúc với Aoko.”

Một đám người dùng ánh mắt sâu xa nhìn về phía hắn, lời này nói thế nào nghe cũng không được tự nhiên.

Kougen Terunosuke mỉm cười nhìn Aoko : “Em không cảm thấy như vậy sao, đôi nam nữ này đã trải qua nhiều chuyện trắc trở như vậy, chẳng lẽ không nên

cho họ một kết cục tốt hơn ?”

Aoko sửng sốt một giây, lát sau mới gật đầu : “Đúng vậy, tôi đồng ý với cách nói của Kougen đội trưởng. Dù sao chúng ta cũng chỉ là học sinh, làm kịch thời đại cũng chỉ nên làm ở mức độ bình thường, không cần quá bi quan như vậy. Tuy rằng bi kịch có

thể khắc sâu vào trí nhớ người xem, nhưng đối với các học sinh khác và

toàn thể mọi người, hài kịch hẳn là có ảnh hưởng tốt hơn bi kịch nhiều.”

Shimizu Masaki buồn rầu: “Như vậy à.”

Vì thế kịch bản được sửa lại, kết cục đổi thành như sau : Điện hạ

Terunosuke bí mật giấu Aoko vào một nơi hẻo lánh, giả vờ như phụng chỉ

trở lại thành kế thừa vương vị, sau đó lập tức giết chết thành chủ, đón

Aoko trở lại thành rồi cưới nàng, hai người bắt đầu có một cuộc sống

hạnh phúc.

Sau khi hoạt động của câu lạc bộ kết thúc, Aoko và

mọi người chào tạm biệt rồi lần lượt ra về, vừa ra khỏi cửa nàng đã nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng ở đằng xa, dường như hắn cũng cảm thấy

gì đó liền quay lại.

“Sesshomaru.”

Aoko bước lại gần, hơi ngạc nhiên : “Sao chàng lại tới đây ? Cố ý tới đón ta à ?”

Sesshomaru gật đầu: “Về thôi.”

Aoko thấp giọng cười, chạy chậm tới đuổi kịp bước chân hắn, kéo tay hắn.

Sesshomaru cũng tạm dừng một lát, dường như là để chờ nàng đuổi kịp.

Sesshomaru, kỳ thật hắn rất ôn nhu.

Hai người đã đi được một lúc nên không phát hiện ra, có một người sau khi

bọn họ rời đi liền bước ra khỏi cửa, hắn đứng trước cánh cổng vắng lặng, lẳng lặng nhìn bóng dáng họ rời đi. Một đóa hoa anh đào rụng xuống

trước mặt hắn, hắn nâng tay lên đón lấy nó, phù hiệu đỏ tươi nổi bật

giữa màu áo trắng sơ mi vô cùng bắt mắt.

Aoko, Aoko…

Ta…

Sẽ không buông tay đâu…



Về đế nhà, nàng đã thấy quản gia đợi ở cửa, nói là Kagome gọi điện thoại tới.

Aoko để Sesshomaru chờ ở phòng khách, nàng về phòng nghe điện thoại.

“Sao vậy Kagome ?”

“Tiền bối, có phải Sesshomaru đang ở bên cạnh chị không ?”

“Ừ.”

“Chuyện là thế này…Có thể bây giờ tâm tình của hắn không được tốt lắm.”

Aoko sửng sốt : “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Hôm nay, chúng em gặp được…một cô gái yêu Sesshomaru, nàng vì Sesshomaru mà muốn chém giết Inuyasha và cướp lấy Thiết toái nha, nhưng lại bị yêu

quái nhân cơ hội đó chiếm lấy thân xác, sau lại bị Sesshomaru tự tay

giết chết…Chuyện này…dù sao cũng không phải là do hắn cố ý, cô gái kia

cũng được giải thoát. Nhưng mà, người đó dù sao cũng đã chết.” Kagome

dừng lại một lát mới nói tiếp “Tuy không rõ ràng lắm, nhưng em nhìn ra

được Sesshomaru không vui.”

“Ừ…Tôi biết rồi, cám ơn em Kagome.”

“…Không phải em lắm miệng, nhưng Sesshomaru hắn rốt cuộc làm sao vậy ?”

“Có thể là…bị cảm mà thôi..”

“Còn một chuyện nữa, tiền bối…”

“Ừ ?”

“Bây giờ người người đều muốn truy tìm mảnh cuối cùng của viên ngọc tứ hồn,

nơi nơi đều là yêu quái hoành hành, thời đại Chiến quốc trở nên càng

ngày càng nguy hiểm, tiền bối không có ở đây thật sự là quá tốt, tạm

thời chị đừng nên về nơi này nhé.”

Aoko cúp điện thoại xoay người chuẩn bị xuống tầng, giật mình phát hiện ra không biết từ lúc nào

Sesshomaru đã đứng ngay đằng sau nàng, nàng vỗ ngực : “Bị chàng dọa

rồi.”

Sesshomaru không nói gì, chậm rãi ôm nàng vào trong lòng, thấp giọng nói bên tai nàng : “Aoko.”

Aoko ngoan ngoãn để hắn ôm : “Bởi vì cái chết của cô gái kia, chàng nghĩ tới tiếp theo sẽ là ta sao ?”

Sesshomaru không nói lời nào.

“Sesshomaru, chàng sợ phải không ?”

“Ừ.”

Aoko kinh ngạc, Sesshomaru chưa bao giờ là một người dễ dàng thừa nhận tình

cảm của mình. Hắn quan tâm đến em trai của mình là Inuyasha nhưng lại

luôn dùng phương thức cực đoan nhất để giúp hắn trưởng thành, quan tâm

đến đứa nhỏ thiện lương tê


Disneyland 1972 Love the old s