
ào thì mới ly hôn?”
“Tôi có nói muốn ly hôn sao?” Trương Chi Tỉ ngửa đầu uống hết nửa ly rượu còn lại, mặt không chút biểu cảm nhìn phía trước.“Đàm Lị, nếu cô hồi Đài Loan là vì công tác, tôi đương nhiên phi thường hoan nghênh, nhưng nếu là vì tôi kia thật xin lỗi, nhất định cho cô thất vọng rồi.”
“Vì sao? Em có thể chờ a!” Cô cầm lấy cánh tay Trương Chi Tỉ.“Chỉ cần anh cho em cơ hội, vô luận chờ bao lâu, em đều nguyện ý, đợi đến anh khẳng một lần nữa chấp nhận em mới thôi!” Cô chính là lớn mật như vậy trực tiếp.
“Vẫn là câu nói kia, tôi sẽ làm cô thất vọng rồi.” Trương Chi Tỉ vẫn như cũ mặt không chút biểu cảm. Hắn kéo tay cô ra, sửa sang lại áo khoác tây trang có chút nếp nhăn, một chữ một chữ thong thả nói:“Đàm Lị, chuyện quá khứ đã không thể lại quay đầu, cô không cần chờ tôi, không có kết quả.”
Đàm Lị phảng phất bị trọng kích, khuôn mặt đẹp tỉ mỉ trang điểm nháy mắt suy sụp xuống dưới, khó có thể tin trừng mắt Trương Chi Tỉ.“Là vì nàng dâu lý tưởng của ba anh sao ? Anh luôn hy sinh em, ở nước Mĩ khi là như thế này, bây giờ còn là như thế này, anh rốt cuộc có hay không có yêu em?”
Nói xong, Đàm Lị nổi giận đùng đùng chạy ra.
Cùng hắn bên nhau năm năm, lại dễ dàng bị William bắt cóc, hiện tại lại quay đầu tìm đến hắn, này lại xem như cái gì yêu?
Trương Chi Tỉ thở dài, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay. Hắn nên về nhà, Chu Dĩnh Thanh ở nhà chờ hắn.
Cách một ngày, Trương Chi Tỉ vừa vào văn phòng, Trần thư ký lập tức đón trước cửa.
“Trưởng phòng, phân công văn này là Đàm quản lý vừa nhận chức tự mình đưa tới,cô ấy muốn tôi nhắc nhở trưởng phòng, mời trưởng phòng mau chóng xử lý.”
Đàm Lị sáng sớm liền thần bí hề hề đưa tới phần hồ sơ này, Trần thư ký nói cái gì cũng không dám quên.
Hắn mở ra công văn, bên trong cái gì cũng không có, chỉ có một phong thư màu hồng. Mở ra đóng kín, lấy ra một tấm thiệp, mặt trên còn dán tờ giấy nhỏ –
Đôn hóa nam lộ nhị đoạn lục làm tam nhất 0 hào lầu 11 phòng 3, em sẽ đợi anh.( hỉu chít liền, thông củm nha)
Trương Chi Tỉ mày rậm nhíu chặt, trầm tư hồi lâu, đem tấm thiệp để lại vào phong thư, để vào công văn.
“Trần thư ký.” Hắn đi đến cửa văn phòng, đem công văn giao cho cô.“Giúp tôi đưa cho Đàm quản lý, nói tôi đã xem qua.”
Trần thư ký lập tức tiếp nhận, chạy chậm bước thay lão bản làm việc.
Không đến 10 phút,một bóng dáng kiều mị đi vào văn phòng Trương Chi Tỉ, Trần thư ký chỉ có thể thở hồng hộc chạy theo ở phía sau.
“Aaron, anh làm sao có thể như vậy!” Đàm Lị nổi giận đùng đùng, húc đầu liền mắng.
Trương Chi Tỉ đem cửa đóng lại.“Tôi đã nói qua,Lily, chúng ta không có khả năng cùng nhau.”
“William không cần em, ngay cả anh cũng không cần em!” Cô nguyên bản đầy cõi lòng hy vọng, cho rằng đưa lên chìa khóa phòng ở, Trương Chi Tỉ sẽ hồi tâm chuyển ý, ai biết hắn thế nhưng còn nguyên lui về đến!
“Tôi và cô, mặc kệ đi qua cùng nhau bao lâu, đều đã là trôi qua.” Hắn hít sâu một hơi.“Lily, tôi, kết, hôn,.”
“Kia lại như thế nào? Em cùng William còn không phải kết hôn ? Kết quả đâu? Trước khi kết hôn, hắn luôn miệng nói yêu em, sau khi kết hôn, hắn ba ngày hai đầu ở quán bar lêu lổng, có hay không đem em trở thành một hồi sự? Kết hôn rốt cuộc có cái gì ý nghĩa?” Đàm Lị nang :“Em không doanh, em muốn cùng anh bắt đầu lại! Đừng nghĩ đuổi đi em, vô luận bao lâu em đều chờ anh!” Cô quả thực giống một đứa trẻ, nhất phái hồn nhiên, dám ầm ỹ muốn đường ăn dường như.( giống giống con nít đòi kẹo đó mà :D )
“Đàm Lị, đời sống hôn nhân vốn chính là khảo nghiệm con người, đừng nóng vội trách tội William, cô có hay không quay đầu ngẫm lại, chính mình quả thật có nghiêm túc gìn giữ hôn nhân của cô sao?”
“Em –”
“Hai bối cảnh cuộc sống bất đồng cùng cá tính mỗi người, đụng chạm là không tránh được, ngẫm lại nguyên nhân lựa chọn của hắn lúc trước, ngẫm lại hắn đối với cô tốt thế nào, bao dung khuyết điểm đối phương, như vậy mới có thể thật dài thật lâu. Hôn nhân chính là đem một viên đá chưa mài dũa,qua quá trình mài dũa kiên trì mới trở thành một viên ngọc quý.”
“Anh thực phiền ai! Không cần giảng này đó đạo lý lớn, em không hiểu!”
“Cô nghe hiểu được, chính là không muốn đối mặt mà thôi.”
“Hiện tại là như thế nào?Khoe với em cuộc sống hôn nhân tốt đẹp của anh?”
“Tôi có vấn đề của tôi, nhưng là tôi nguyện ý thành thực đối mặt.” Hắn cười cười nói:“Cô về nước Mỹ đi thôi!”
“Anh!”
Lời nói của hắn làm cho Đàm Lị xót xa muốn khóc, che mặt xoay người đi.
Ở trong Trương Chi Tỉ ôn nhu chiếu cố, Chu Dĩnh Thanh vui vẻ mang thai thứ sáu tháng.
Vượt qua thời kì đầu mang thai nôn oẹ tra tấn, hiện tại thân thể của cô rất tốt, chẳng những khẩu vị tốt, tâm tình cũng khoái trá.
Trương Chi Tỉ luôn về nhà cùng Chu Dĩnh Thanh ăn bữa tối, có khi thật sự bận, cũng vẫn cứ trước bồi Chu Dĩnh Thanh ăn qua bữa tối, lại chạy về công ty tiếp tục công tác.
Hôm nay sáng sớm, hắn chuẩn bị xuất môn, Chu Dĩnh Thanh cũng theo trong phòng ngủ đi ra, một thân màu trắng kiểu dáng quần áo thủy thủ dành cho phụ nữa có thai, nhìn thấy rõ hình dáng cái bụng tròn, thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái vừa đáng yêu.
“Em