Vợ Ngốc

Vợ Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325224

Bình chọn: 9.00/10/522 lượt.

Chu Lệ Băng quệt nước mắt, cắn môi cố gắng nhìn ra phía sau lần nữa, cô cố nhìn kĩ khuôn mặt cô gái, nhưng nơi này hơi tối và cô đứng quá xa nên không thể nhìn được, dù vậy vẫn thấy rõ một thân váy đỏ của cô gái đó, cô ta là người đi theo Từ Gia Huy. Hai người này có quen biết trước ? Hay là đêm nay mới làm ra những chuyện này ? Cô cố gắng suy nghĩ kĩ càng lần nữa, không thể, không thể đánh mất hy vọng như thế này được, Diệp Bảo là người như thế nào, sống với anh không nhiều nên cô không hiểu hết, nhưng những câu chuyện về anh cô nghe rất nhiều, tài giỏi, lịch thiệp, là mơ ước của bao nhiêu cô gái và bên cạnh cũng có ...rất nhiều cô gái. Anh từng có rất nhiều tình nhân, cô chưa từng thấy một ai, nhưng cô không đảm bảo bên anh bây giờ không có người nào. Có khi nào cô gái kia là tình nhân của anh, nếu vậy ... nếu vậy ... cô phải đấu tranh cho vị trí Diệp thiếu phu nhân của mình, không phải sao ???

Nhưng bây giờ cô không dám ra mặt, anh quá đáng sợ, cô và anh chưa chính thức kết hôn, cô không có quyền gì can thiệp vào.

Chu Lệ Băng nắm chặt tay, nghiến răng thật chặt, nhắm mắt lại. Một lúc sau, cô cũng bình tĩnh thở hắt ra một hơi, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào hai người đàng xa, kết hôn, cô phải kết hôn .

...........................

" Cha , cha có thể nói chuyện với nó rồi ... vâng ... không sao ... tên Diệp Bảo kia đã làm nó tổn thương nghiêm trọng, tuy hơi khác với kế hoạch ban đầu nhưng như thế càng tốt ... vâng , con biết rồi " Chu Thiên Thiên đứng ở một góc khuất tắt điện thoại, đôi mắt lại hướng về bóng lưng cô quạnh của Chu Lệ Băng, môi nở một nụ cười khinh miệt.

--------------------------------------------------------------------------

Diệp Hạo không cho Diệp lão biết chuyện nhưng quả thật chỉ là vô dụng, Diệp lão vẫn biết được, ngay lập tức Diệp lão điện thoại cho anh mắng hơn 10 phút, còn bảo anh đưa điện thoại cho Nhạc Ân nói chuyện với ông. Thế là một ông nội thiên vị nào đó không hề biết cô cháu dâu mình nói dối phạm lỗi, chỉ chăm chăm đổ tội cho cháu ruột, lại hết lời an ủi cháu dâu đáng thương này nọ ...

" Tiểu Ân, đừng sợ, có ông ở đây, không ai ức hiếp được cháu hết, có chuyện gì phải báo cho ông biết , nghe chưa ?" Diệp lão hùng hồn, tiếng nói qua loa ngoài điện thoại vẫn giữ được uy quyền như khi nói trực tiếp, làm cho Diệp Hạo đang nằm bên cạnh nhìn Nhạc Ân cũng phải bật cười khẽ một tiếng.

" Ân biết a, nhưng báo thế nào ?" Nhạc Ân chu môi nhìn cái điện thoại trước mắt, không thấy người sao báo được, cái này Nhạc Ân biết a, ai cũng có hết, Tiểu Hoa cũng có, nhưng hồi đó thấy nó không thú vị, bây giờ lại thấy rất hay a.

" Cháu điện thoại cho ta, cháu đã có điện thoại chưa, bảo Diệp Hạo nó mua cho cháu một cái, mua xong gọi vào số này cho ta, phải thường xuyên gọi điện thoại cho ta mới được ..."

Mua một cái điện thoại ??? Ý kiến hay đây, sao anh không nghĩ đến nhỉ. Diệp Hạo nhíu mày suy tư.

" Mua cái này a, Ân không biết nó " Nhạc Ân nghe hiểu lời Diệp lão, nhưng Nhạc Ân không biết dùng nó thế nào.

" Bảo Diệp Hạo chỉ cho cháu,Diệp Hạo đâu, đưa điện thoại cho nó, để ông nói chuyện " Diệp lão hăng hái vô cùng

Diệp Hạo cũng nghe thấy lời Diệp lão, bật dậy ngồi phía sau Nhạc Ân ôm cô vào lòng, nói vọng vào điện thoại

" Cháu nghe rồi, mai cháu sẽ mua cho cô ấy một cái, người đầu tiên cô ấy gọi sẽ là ông "

" Được, phải gọi cho ta ngay, nhớ đấy ... "

" Dạ vâng, ông còn muốn nói gì nữa không, tụi cháu phải đi ngủ " Diệp Hạo cầm lấy điện thoại từ tay Nhạc Ân, bật lại loa nhỏ, nói chuyện với Diệp lão

" Ngủ, mấy giờ mà đã ngủ hả ?" Diệp lão bất mãn, đang nói chuyên với cháu dâu vui vẻ mà nó bảo đi ngủ, nhưng ...... " A ha ha, hai đưa ngủ đi, ta không làm phiền, nhanh nhanh cho ta đứa chắt, không phiền, không phiền " Chưa đợi Diệp Hạo ừ hử, Diệp lão đã nhanh tay cúp máy, tận dụng từng giây cho cơ hội có chắt của mình

Diệp Hạo nhìn điện thoại bật cười, ông nội phải còn đợi lâu mới có chắt đây, xong quăng điện thoại qua một bên, siết chặt vòng tay ôm cô vợ nãy giờ nhìn mình nói chuyện, thì thầm

" Ân Ân, nói xem, anh đã không thể đợi đến lúc em 20 tuổi, dù vậy chuyện đã lỡ xảy ra thì không hoàn lại được, nhưng có con thì anh đợi đến mấy cũng đợi được, em còn quá nhỏ ... " không đợi Nhạc Ân kịp hiểu,Diệp Hạo đã ôm Nhạc Ân nằm xuống ,dán môi mình lên môi cô, thân thiết mà hôn sâu.

Nhạc Ân bất mãn trừng mắt nhìn cái kẻ đang gặm môi mình, bàn tay nhỏ cố giữ không cho bàn tay to lớn đang luồn vào trong áo, vậy nhưng không thể, đã vậy một bàn tay khác phía sau lại đè chặt cái gáy của cô, khiến cô muồn tách môi ra mà ợm ờ một chút cũng không được. A, Andy thật là hư mà.

" Đồ ngốc, em làm anh điên mất ... " Diệp Hạo thở dốc di chuyển môi mình xuống cái cổ nhỏ của Nhạc Ân tiếp tục quá trình, bàn tay trên ngực cô lại dùng thêm lực, càng lúc càng không thể rời được nữa. Nhạc Ân ngữa đầu thở phì phò lấy hơi, đầu óc bị nụ hôn làm cho ngây ngẫn, đôi mắt mơ màng, nhưng đến khi Diệp Hạo rời tay xuống phía dưới, Nhạc Ân bỗng thanh tỉnh, nhớ lại ngày đó sau khi Diệp Hạo sờ chỗ này, cô bị đau a, bèn


XtGem Forum catalog