The Soda Pop
Vợ Ơi Là Vợ!

Vợ Ơi Là Vợ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324232

Bình chọn: 7.00/10/423 lượt.

tới gặp anh Kỳ, à quên, Vũ Gia Minh, à

à, em gặp... Em... - Nói đằng nào cũng khó, nhắc tới tên Nhược Lam còn rắc rối

hơn nữa, - Em đi đòi nợ Vũ Gia Minh, ha, cái vụ xem bói hắn nợ tiền em ! - Cô

chẳng muốn giấu giếm nhưng không tài nào cất tiếng được, chỉ nghĩ đến cái chết

bất thình lình của mình đã đủ thống khổ. Khả Vy dựa hẳn vào ngực anh.

- Em thân thiết với Vũ Gia Minh nhỉ ? Anh không thích đâu ! - Lạc Thiên tỏ vẻ

khó chịu, - Đừng có phịa chuyện mượn tiền, hắn ta mà thiếu tiền ư ?

- Không không, hắn toàn tiền to thôi, hắn mắc bệnh kẹt, đi xem bói mượn tiền em

để trả ! Tiềng xăng xe cũng bắt em đổ ! - Khả Vy táo bạo nói dối.

- Vậy còn Kỳ, có phải là Triệu Đông Kỳ không ? - Lạc Thiên xoay người để giáp

mặt với cô. Anh không kiểm soát, đơn giản chỉ thấy mình có quyền được biết.

- ... Dạ... Mà anh chưa bỏ thói quen gọi em là Cáo à ? Đáng ghét !

Lạc Thiên vẫn thấy có gì không ổn, anh định gặng hỏi lại nhưng cô vợ nghịch

ngợm đang nhổ từng sợi lông tay mình, anh tạm quên.

- Cho anh nghe tiếng con đạp ! - Không kịp để cô phản ứng, anh rúc tai xuống,

cánh tay ôm giữ hai bên eo.

- Đừng ! - Khả Vy bịp chặt tai anh lại, sượng sùng - Làm gì nghe được,... còn

bé mà ! - chính xác thì làm gì có, dẫu thêm nhiều thời gian nữa thì cục silicon

cũng chẳng động đậy.

- Ấy, dạo này em mập ra ! Bé con càng lớn càng bụ bẫm ! Tính ra mới có hai tám

ngày. Nhưng sao chân tay em vẫn gầy nhẳng !

Làn da Khả Vy sởn da gà, sống lưng lạnh toát, thắt tim cô lại bởi niềm tin của

anh. Cô còn quá trẻ để hiểu được niềm vui của bậc cha mẹ khi Thượng đế mang trẻ

con tới với họ, còn Lạc Thiên, anh đã sẵn sàng để chịu một cú sốc chưa.

- Anh nhất định phải làm một người bố tốt nhé ! - Câu này đặc biệt dành cho bé

con. Khả Vy nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt thành khẩn. Cô không muốn bé con ấy

chịu như mình, không cha mẹ. Nếu đối xử với bé tốt thì dẫu có là một ông bố

nuôi hay bà mẹ thiếu kinh nghiệm bé cũng bớt tủi hờn.

- Anh hứa ! - Lạc Thiên véo lên chiếc mũi nhỏ của cô, anh cũng biết ở tuần tuổi

này bé con còn bé tí tẹo, không thể cảm nhận được gì - Coi nào, em nên nghe

nhạc giao hưởng để kích thích não bộ cho con, tránh ăn gan, uống nhiều sữa bột

để tăng canxi cho cột sống, và còn... - Lạc Thiên ra vẻ bí hiểm.

- Còn gì nữa ? - Khả Vy nhíu mày, cô chủ động luồn tay anh đặt lên lớp áo trên

bụng mình, ngỡ như mình là một phụ nữ đang mang thiên chức thật sự.

- Thôi, anh không nói đâu, em hung dữ lắm ! - Lạc Thiên rụt tay lại, đứng dậy

lẩn tránh.

- Em cũng không quan tâm lắm, anh nói thì em nghe, còn không thì cũng không tò

mò ! Lúc nãy em vào phòng thấy anh giật mình gấp quyển sổ lại, anh đã làm gì ?

- Kệ em đấy, tự đi mà kiểm tra ! - Lạc Thiên dựa lưng vào tủ gãi đầu, cô không

tò mò thật ư.

Khả Vy liếc anh rồi ra bàn, lật từng trang của cuốn album.

Những tấm hình cô chụp chung với người mẫu nam đều bị “công nghệ hóa” theo cách

thủ công, khuôn mặt của người mẫu đều bị bút dạ tô kín, rồi dán đè ông chồng

Cao Lạc Thiên lên.

- Anh bôi mèo vào kỉ niệm của em đấy à ? Tô thì nhoen nhoét, người ta dán băng

dính hai mặt chứ dán băng dính trắng làm gì ! - Nhưng cô không trách, nụ cười

tỏa sáng trên bờ môi, cô đặt ngón trỏ vào khuôn mặt của anh trong bức hình.

- Công sức của cả một ngày đấy ! Để như thế dê con lớn lên nhìn thấy lại bảo bố

đi thẩm mĩ mặt. Tốt nhất hôm nào đi chụp lại hoàn toàn !

- Hóa ra anh vừa chụp rồi dán à ! - Khả Vy hạnh phúc vô cùng. Hôm đó những kĩ

thuật viên đã ghép ảnh Lạc Thiên chụp chung với Nhược Lam để ra ảnh cưới của cô

thì hôm nay, niềm vui nhân ba khi chính tay anh là người lắp ráp. - Em thích

kiểu đầu bổ đôi của anh cơ ! - Khả Vy vẫn híp mắt toe toét.

- Cái đồ ! Nhớ đấy, lần sau có gì phải rủ anh đi cùng, đừng có tự mình... không

hay chút nào cả ! - Lạc Thiên quở trách, - Em tưởng phụ nữ để mái giữa mà không

kì cục à !

- Này anh, cái mà anh định dặn dò em khi nãy là gì ? Cũng không đáng để nghe

nhưng anh nói thử xem có gì mới mẻ không ? - thú thực ai khi bị người khác định

nói rồi lại thôi chẳng tò mò.

- Ấy da, em thích nghe lại còn chối ! Nếu bụng tròn to là con gái, bụng nhỏ hơn

là bé trai !

- Cái này em biết ! - Cô hướng lên nhìn anh.

- Còn điều này nữa... - Lạc Thiên đưa tay ho nhẹ, quay mặt ra phía ban công.

- Nói thì nói đại cho rồi ! - Thái độ không mấy bình thường của anh càng làm cô

muốn biết.

- Người ta nói... thì là trích từ cẩm nang mang bầu... không phải anh nghĩ ra

đâu đấy... họ khuyên rằng...

- Anh mắc tật lai dai rồi đấy, nói cho rõ nào !

- Nếu không cho chồng - Lạc Thiên như mắc chấy trên đầu, anh gãi mạnh hơn - ...

nếu không cho chồng chạm vào người là không có sữa cho em bé đâu !

Chương 12.4: Vén bức màn

sự thật

- ... Chạm nghĩa là sao ?... - Khả Vy nói bốn tiếng rồi im như tờ. Sắc

mặt anh đỏ hồng lên trong khi cô tái mét, cô ngẫm kĩ từ “chạm” rồi mới bừng

tỉnh - Này, đàn ông các người có máu dê à ? Ngày hôm nay anh quanh quẩn với mấy

thứ vớ va vớ vẩn ư ?

- Em nghĩ linh tinh cái gì đấy hả ? Anh chỉ truyền đạt y nguyên lời khuyên