XtGem Forum catalog
Vợ Trước Của Kim Chủ

Vợ Trước Của Kim Chủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321815

Bình chọn: 10.00/10/181 lượt.



– Anh thấy rất choáng váng, hơn nữa rất muốn nôn…

Trạm Na nghe xong hoa dung thất sắc:

– Làm sao bây giờ? Trước tiên nên tìm một phòng cho anh nghỉ ngơi thôi.

Nhờ có phục vụ giúp đỡ, Trạm Na cuối cùng cũng đưa được Lý Phong lên giường. Kế tiếp anh say rượu nên bắt đầu phát tác. Lúc thì muốn uống nước, lúc thì lại muốn nôn, một hồi co kéo quần áo rồi càu nhàu, mở to mắt đòi về nhà. Tóm lại, cô bị anh xoay như chong chóng, chân tay luống cuống, mồ hôi đầm đìa. Đợi anh ngủ lại thật yên ổn, cô mới nhanh chóng vào phòng tắm tắm sạch sẽ một người đầy mồ hôi khó chịu. Sau đó vì bận rộn cả ngày, tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, ngã lăn lên giường, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Trong giấc ngủ cô mơ thấy Lý Phong, anh vì cô tiêu tiền không ghê tay, mà cô bị một đám nhân viên cửa hàng hàng hiệu vây quay tươi cười niềm nở. Bọn họ trở lại khách sạn, đống đồ mới mua cần ba người phục vụ mới ôm hết. Phục vụ trên tay là những hộp đồ hiệu cao che khuất tầm mắt khiến cho họ đi lại cũng khó khăn. Trở lại phòng, cô cảm thấy thật vui vẻ, ngập trong đống đồ mới mua, ngã người lên chiếc giường còn mềm hơn bông cười khoái trá.

Lý Phong mỉm cười nhìn cô rồi quỳ một đầu gối, khẽ hôn cô.

Cô thích nụ hôn của anh, mềm nhẹ không chút gấp gáp. Cô cũng thích mùi hương của anh, sạch sẽ, nam tính, còn pha chút mùi rượu. Đến khi anh ở trên người cô, cô còn phát hiện mình thích sức nặng của anh đặt trên thân thể mình, và càng thích đôi môi nóng bỏng của anh di chuyển trên da thịt cô.

Tay cô nâng lên ôm lấy lưng anh, phát hiện da anh thật ấm áp, đường cong, cơ bắp rõ ràng, cảm giác thật tuyệt vời. Cô mơn trớn đường cong trên cơ thể anh, cảm giác hô hấp của anh trở nên gấp gáp. Động tác cũng trở nên nóng rực cuồng nhiệt khiến cho cô không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ cùng tiếng hô hấp dồn dập. Cảnh trong mơ lại chân thật đến không tưởng, khiến cô không muốn tỉnh lại, muốn tiếp tục tìm hiểu cảm giác mới lạ này.

Anh khẽ kéo chân cô ra, đặt mình vào trong đó, động tác này làm cô có chút hoảng sợ lại có chút chờ mong.

Anh dùng hai tay ôm lấy cô, cứng rắn, nóng rực cọ xát cô. Cô bị anh trêu chọc phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn thì anh đột nhiên động thân tiến vào.

Đau đớn làm cô hét to nhưng lại cảm nhận sâu sắc sự khát khao xâm nhập của anh. Cô cũng dùng sức va chạm, càng lúc tiếng rên rỉ càng lớn dần cho đến khi cao trào dâng lên, cô hô to một tiếng rồi run rẩy mất đi ý thức, lại nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Lúc này, cô không còn nằm mơ nữa.

Buổi sáng tỉnh lại, Trạm Na còn chưa mở được mắt đã thấy cả người đau nhức, cô khẽ lăn lộn nhằm làm cho thân thể thư giãn một chút. Chớp mắt đã đụng vào một bức tường ấp ám khiến cô kinh hãi mở to mắt.

Một bộ ngực dày rộng, trần trụi bỗng xuất hiện trước mắt. Cô theo phản xạ lùi về phía sau, ngẩng đầu nhìn đã thấy Lý Phong đang cúi nhìn tình huống trước mắt.

Hai người cùng ngây người, trợn tròn mắt rồi nhìn về thân thể mình trần trụi rồi lại nhanh chóng tách ra.

Ông trời ơi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Bọn họ thân thể trần trụi trên giường, quần áo phân tán tứ tung trên giường cũng như sàn nhà đã nói lên tất cả. Nhưng vì sao lại như vậy? Hai người không hẹn mà cũng nhíu mày cố nhớ lại. Trạm Na nhớ tới giấc mộng xuân kia. Lý Phong nhớ tới mình vì khát nước mà tỉnh dậy nửa đêm. Đến khi trở lại giường thấy cô điềm tĩnh ngủ say, không nhịn được mà hôn cô.

Anh nghĩ chính bởi cả ngày suy nghĩ nên đêm mới có thể mộng du làm ra chuyện này. Bởi lẽ cả ngày hôm qua, anh cố gắng kiềm chế mong muốn hôn cô. Anh nghĩ mong ước của mình ở trong giấc mộng thành sự thật….

Không, nếu anh đủ thành thực thì nên thừa nhận rằng bản thân anh biết đó không phải là một giấc mộng. Chính vì anh không muốn dừng lại nên mới tự nhủ mình rằng đó chỉ là mơ.

Anh bỗng ngồi thẳng dậy, vẻ mặt thành thật nhìn cô:

– Trạm Na, anh nhất định sẽ có trách nhiệm

Trạm Na cũng ngồi dậy dùng chăn che đi thân thể trần trụi cúi đầu nói:

– Chịu trách nhiệm cái gì?

Thật ra anh không cần phải chịu trách nhiệm với cô. Vì từ khi anh thay cô trả nợ cô đã sớm chuẩn bị tâm lí sẽ là người của anh cho nên tuyệt không trách anh. Hơn nữa, cô phải thừa nhận, tối qua anh làm cho cô có được lần đầu tiên thật tuyệt. Cảm giác đó khác hẳn tưởng tưởng của cô, cô một chút chán ghét cũng không có mà còn rất thích. Có thể đem lần đầu tiên của mình cho anh cô tuyệt không hối hận.

Lý Phong đột nhiên hỏi:

– Em đồng ý lấy anh không?

Cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh, hoài nghi mình nghe lầm:

– Anh nói gì cơ?

– Em đồng ý lấy anh không, Trạm Na? Anh nhìn cô chăm chú.

Cô cứng họng nhìn anh, cả người ngây dại. Lấy anh? Anh đang nói thật sao?

– Anh không cần làm thế, em không trách anh, càng không muốn anh chịu trách nhiệm gì cả. Trạm Na lắc đầu nói.

– Em không muốn lấy anh sao? Anh nghiêm túc nhíu mày.

– Chuyện này cùng với đồng ý hay không đều không liên quan

– Vậy thì liên quan đến cái gì

Cô liếc nhìn anh rồi nói:

– Không cần đâu

– Vì sao lại không cần. Anh lại hỏi cô.

Trạm Na bị anh bức hỏi khiến cho có chút đau đầu. Người đàn ông này nhất định là