Vợ Trước Của Tổng Tài Lãnh Khốc

Vợ Trước Của Tổng Tài Lãnh Khốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325491

Bình chọn: 8.5.00/10/549 lượt.

ia sao rồi ?”

“bệnh của ngài ấy rất nghiêm trọng nhưng vì ngài không cho phép nên chúng tôi cũng không dám gọi bác sĩ đến!”

“Là giả bệnh hay thật?”

“ Là thật ạ!”

“Tìm bác sĩ !”

Bán đảo Thiên đường

Chuông báo động tại biệt thực của Phùng Thiếu Diễm chợt vang lên,nhìn qua camera quan sát Phùng Thiếu Diễm thấy một bóng xe

“Đi xem một chút là ai!”

Hai người người áo đen ngăn cẳn chiếc xe đang tiến vào, cửa xe mở ra một người phụ nữ mặc đồ đen bó sát, mặt mang mặt lạ đi ra.

“Cô là ai?”

“Tử Đồ Mị! Đi nói cho anh ta biết tôi đến rồi!”

“Không tiếp đón từ xa!” Phùng Thiếu Diễm đi ra “Tư Đồ Mị, cuối cùng ông ta cũng chịu thả cô ra rồi?”

“Không tiếp đón từ xa!” Phùng Thiếu Diễm đi ra “Tư Đồ Mị, cuối cùng ông ta cũng chịu thả cô ra rồi?”

Người phụ nữ kia định lấy mặt nạ xuống nhưng lại bị Phùng Thiếu Diễm ngăn lại “Tiểu thư, cô không cần mỗi lần nhìn thấy tôi lại tháo cái mặt lạ đó xuống!Cô vẫn còn rất yêu hắn ta phải không? Lúc đầu khi vứt bỏ chồng con theo hắn bỏ trốn, có lẽ đến bây giờ mòi người vẫn còn nghĩ cô đã chết trong vụ tai nạn đó!”

” Diễm Tu La, anh đúng là người không biết nói đùa!” Người phụ nữ không để ý đên hắn mà đi thẳng vào phòng “Đứa bé kia không phải là con tôi!” Bỗng nhiên cô lại nói!” Vô sự bất đăng tam bảo điện (câu này là thành ngữ TQ, dịch là: Không có việc gì thì không đến tòa tam bảo ) Tôi tới đây lần đây để truyền đạt về dự án của kế hoạch A, hầu hết tư liệu đã bị chúng ta nắm trong tay, tuy nhiên phần chính của kế hoạch lại tạm thời chưa lấy được!”

“Tôi đến đây không phải là vì kế hoạch A , tôi chỉ quan tâm đến việc hợp tác giữa Trác thị và Thẩm thị thôi!”

“Không phải tôi đã tới sao?” Tử Đồ Mị vừa nói vừa quàng cánh tay trắng nõn qua vai Phùng Thiếu Diễm!

Phùng Thiếu Diễm khinh miệt , đẩy cánh tay kia ra “Đồ Mị tiểu thư là nữ sát thủ đắc lực nhất của Bang Bạch Hổ, tác phong hành động của cô làm sao tôi dám chê!”

“Vậy tôi hỏi, anh yêu tôi không được sao?” Tử Đồ Mị cười hỏi.

“Lúc ấy có phải cô cũng nói với anh trai tôi như vậy phải không?” Phùng Thiếu Diễm cười lạnh nhìn cô. . .

” Không sai khi đó tôi thật sự yêu anh ấy. Nhưng so với anh ấy, anh còn có mị lực hơn!”

Tay phải Phùng Thiếu Diễm nhẹ giơ lên chợt dùng lực đẩy cô ta ra khỏi mình, làm Tử Đô Mị ngã trên sôfa.

“Phùng Thiếu Diễm!”

“Tử Đồ Mị, cô còn gì muốn nói sao?!”

Tử Đồ Mị nhướng mí mắt không nhịn được hỏi: ” Phòng của tôi ở đâu?”

“Nơi này không có chỗ cho cô! Cô đến khách sạn đi!”

“Đây là việc anh cả đã sắp xếp!”

“Tướng ở bên ngoài, quân mệnh có thể không nghe! Chẳng lẽ cô chưa từng nghe đến câu nói này sao?”

“Phùng Thiếu Diễm, anh đã thay đổi!”

“Tôi không có thời gian mà tán gẫu với cô, mau đi đi! Tôi còn có việc !”

Đúng lúc ấy từ trên lầu vọng ra tiếng kếu của một người phụ nữ. Tử Đồ Mị mập mờ nhìn thoáng qua Phùng Thiếu Diễm: ” Thì ra là Kim Ốc Tàng Kiều ?” Nói xong cô ta định đi lên tầng.

“Cô muốn khiêu khích tôi? !” Phùng Thiếu Diễm lạnh lùng nói.

“Xem một chút thôi mà, nuôi phụ nữ mà còn sợ bị người khác nhìn thấy?” Tử Đồ Mị nói như chẳng hề để ý nhưng bước chân của cô ta đã dừng lại không dám đi về phía trước, anh em Phùng Thiếu Diễm ở Bang Bạch Hổ đều nổi tiếng tàn khốc, nếu chọc giận hắn quá mức thì hậu quả…

” Thả tôi ra ngoài” Giọng của Thẩm Tử Quân đã khàn đặc, mặc dù cô biết phản kháng ở nơi này không được gì nhưng cô vẫn quật cường kiên trì phản kháng. . .

Bước chân của Tử Đồ Mị lại cố ý bước lên trước một chút, Phùng Thiếu Diễm đã quay lưng về phía cô nhưng vấn phát ra khí lạnh như băng làm cô không tự chủ được dừng bước lại. Cô chợt rút ra một cái roi da mau đen ở trước được gắn thêm một con dao nhỏ. Cô dùng sức đánh thẳng roi vào cửa phòng của Thẩm Tử Quân làm cửa phòng vỡ ra một cái lỗ to. Từ trước đến giờ lòng hiếu kỳ của phụ nữ luôn đáng sợ như vậy. Qua lỗ thủng ở cửa, cuối cùng Tử Đồ Mị cũng nhìn thấy Thẩm Tử Quân nhưng cũng phải đối diện với đôi mắt giận dữ của Phùng Thiếu Diễm!

“Tu La, anh chỉ nói là không thể đi chứ không nói là không thể nhìn! Được rồi, hôm nay đã làm phiền, gặp lại sau!” Tử Đồ Mị lại dùng roi da quang ra về phía cửa sổ lập tức biến mất ở bên ngoài cửa sổ.

Phùng Thiếu Diễm giận đến mức móc súng lục tứ trong túi ra, bắn liên tiếp cho đến khi hết đạn về phía cô ta biến mất!

“Ghê tởm! Lần sau nhìn thấy mày, tao nhất định sẽ trói mày lại cho chó ăn!”

Thẩm Tử Quân vừa thấy cửa phòng được mở ra lập tức chạy ra ngoài.Trong đầu cô bây giờ không vẽ ra được bất kì một kế hoạch nào cô chỉ muốn chạy thật nhanh.

“Thẩm Tử Quân, em vẫn còn muốn rời khỏi nơi này?” Hắn cười gằn hỏi.

Thẩm Tử Quân giận mà không nói.

“Được rồi bản thiếu gia sẽ cho em một cơ hội! Nếu như em có thể chạy ra khỏi khu rừng rậm này trước hửng đông, tôi sẽ thả em ra, còn nếu không tôi sẽ cho em nếm thử chút mùi vị!”

Không đợi hắn nói xong Thẩm Tử Quân lập tức chạy ra ngoài! Cô nhất định phải chạy thoát khỏi vòng vây của hắn!

Cả khuôn mặt Thẩm Tử Quân dính đầy máu, tóc tai bù xù dùng hết sức lực kéo cô hét cứu mạng.

” Tử Quân, Thẩm Tử Quân cô làm sao vậy?” Tiểu Thi không ngủ được liên tục


XtGem Forum catalog