XtGem Forum catalog
Võ Tướng Cướp Cô Dâu

Võ Tướng Cướp Cô Dâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321794

Bình chọn: 7.00/10/179 lượt.

a của nàng, không nghĩ tới Trầm Dục Nhiên đã nhanh hơn một bước mang theo Lâu Đâu rời đi.

“Tiểu Tự, mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, phải nhanh chóng tông báo cho Uất Trì tướng quân trở về nhanh lên, nếu chậm trễ ......” Võ Quân Nhạc lau nước mưa trên mặt, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Chậm, chậm trễ...... Sẽ như thế nào?” Tiểu Tự lắp bắp, bị tình thế phản ứng nghiêm trọng của hai người bọn họ làm sợ hãi.

“Chậm trễ, chỉ sợ Uất Trì tướng quân...... Rốt cuộc tìm không ra nàng nữa.” Nói xong, hắn đồng thời từ trong lòng lấy ra mấy phong thư, cùng nhau giao cho Tiểu Tự.

“Đây là cái gì?” Lại là thư? Mặt nàng đã trắng không khác gì tờ giấy trên tay.

“Những thứ này ngươi giao cho Uất Trì tướng quân, ta cùng Vạn tiểu thư phải về Giang Ninh lập tức hồi. Nhớ rõ! Nhất định phải dùng phương pháp nhanh nhất giao cho Uất Trì tướng quân!” Võ Quân Nhạc thận trọng dặn dò xong, vội cùng Vạn Ti Ti, hai người lập tức xoay người rời đi.

Đang cầm một đống thư trên tay, Tiểu Tự đã sắp khóc. Giao cho thiếu gia? Nàng phải tiến cung giao cho thiếu gia như thế nào đây?

“Gia gia! Gia gia a......” Cuối cùng nàng đành phải vừa há miệng kêu thật to, vừa lao ra đi tìm thân ảnh gia gia nhà mình.

Màu đỏ như son phủ cả sảnh đường, những dãy lụa đỏ cũng bay bay trên nóc, một ngôi nhà được phủ mởi một màu đỏ rực, trên đèn lồng dán chữ song hỉ, vừa thấy đã biết chuyện tốt của chủ nhân Trầm gia sắp tới gần.

Một việc vô cùng vui như vậy khiến trên mặt mỗi người đều là tươi cười, nhưng ở một gian phòng hẻo lánh trong Trầm gia lại tràn ngập đau thương cùng nước mắt.

Tiếng khóc nhỏ nhưng mang nhiều bi thương không ngừng truyền ra bên ngoài. Đứng trước cửa phòng là hai gã nam tử mặc toàn đồ đen, trên cửa phòng lại dung khóa bằng sắt thật to mà khóa lại.

Một phụ nhân mặc quần áo màu đỏ bước đến trước cửa phòng, đi theo phía sau là một nha hoàn, trên tay đang cầm mũ phượng cùng khăn quàng vai của tân nương.

“Mở cửa, ta muốn đem hỉ phục cho nữ nhi của ta.” Phụ nhân thanh tú cao nhã, ngữ khí nói chuyện có vài phần khí thế, làm cho người ta không dám vi phạm lời của bà.

Hai gã hộ vệ đứng ở cửa phụ trách trông coi tân nương, đầu tiên là nhìn thoáng qua, rồi sau đó nhíu mày. Lại thấy trên tay phụ nhân cũng không cầm đồ gì khác liền mở khóa to để cho các nàng vào phòng.

“Động tác mau một chút.” Nam tử mở cửa lạnh lùng nói.

Phụ nhân cũng không quay đầu lại, khẽ hừ một tiếng, bước vào trong phòng.

Vừa bước vào phòng, gian khuê phòng này vốn dĩ lịch sự tao nhã mộc mạc cũng sớm bị một đống vải điều bao phủ, trước gương đồng bày ra rất nhiều trang sức bằng vàng, thô tục chán ghét.

Tiếng khóc nhỏ từng trận kia là của cô gái ngồi trước gương đồng. Vẻ mặt nàng tái nhợt, hai mắt đã sớm sưng đỏ, thân mình vốn mỏng manh lại trở nên càng thêm gầy yếu.

“Lâu Đậu.” Phụ nhân không đành lòng đỏ mắt, tiến lên ôm lấy nàng,“Nữ nhi số khổ của mẹ...... Làm sao con có thể biến thành như vậy?” Đứa nhỏ này mới trở về hơn mười ngày, sao có thể gầy không thành hình người thế này?

“Nương......” Trầm Lâu Đậu hai mắt đẫm lệ nhìn phụ nhân. Nàng vừa mở miệng, cổ họng khàn khàn làm cho người ta nghe không rõ thanh âm của nàng, tiếng nói ngọt mềm nhẹ nhàng ngày xưa kia đã không còn nữa gặp.

Tría tim của Trầm phu nhân tâm co thắt lại, chỉ có thể thương tâm ôm nữ nhi mà khóc rống “Lâu Đậu, Lâu Đậu, con đừng như vậy mà, nương rất thương tâm, Lâu Đậu......”

“Nương, con không lấy chồng, con không muốn lấy Trần Hùng......” Nàng khàn khàn nói xong, cho dù biết nói cũng vô dụng.

Sự tình làm sao có thể biến thành cái dạng này chứ?

Nàng phong trần mệt mỏi đi theo huynh trưởng cùng nhau trở lại Giang Ninh, ngay từ đầu cũng không phát hiện ra điều gì không thích hợp. May mắn chính là gia gia còn sống, đồng thời đem chuyện tìm được cô cô kể cho gia gia.

Qua hai ngày sau, nàng mới bắt đầu phát hiện trong phủ có thêm rất nhiều người, mà phụ thân đối với nàng rất lạnh mạc. Huynh trưởng đột nhiên thập phần quan tâm tới nàng, còn phái Lý tú nương ơt phường thêu may một số lượng lớn y phục giúp nàng. Quan trọng nhất là trong phủ bắt đầu giăng đèn kết hoa, tựa hồ có việc vui muốn làm.

Nàng từng hỏi qua huynh trưởng, nhưng hắn không từ chối thì cũng nói vòng vo.

Thẳng đến mười ngày trước, sau khi Võ ca từ Trường An trở về, muốn vào Trầm phủ lại thấy nàng ở ngoài cửa. Là nàng vừa vặn bước qua đại môn, muốn bước lên ra lệnh cho hạ nhân mở cửa. Không nghĩ tới sau khi Võ ca dắt cánh tay của nàng đi ra ngoài, lúc này trong phủ không biết từ nơi nào có rất nhiều đại hán quần áo xanh đen, không nói hai lời liền xông tới đánh nhau cùng Võ ca.

Nàng không hiểu ra sao, không hiểu đã xảy ra chuyện gì thì Võ ca đã kêu nàng chạy mau, nói là nửa tháng sau Trầm gia muốn gả nàng làm thiếp thất thứ ba cho Trần Hùng!

Tin tức tựa sét đánh ngang tai, nàng ngạc nhiên chậm từng bước tới hỏi huynh trưởng, không tin hắn có thể đem chính muội muội của mình bán đứng cho Trần gia.

Tiếp theo, đại hán chạy ra ngày một nhiều, thậm chí ngay cả quan binh quan phủ cũng xuất hiện. Đồng thời rất nhiều hạ nhân Trầm gia