
ị thất bại, cuối cùng còn đem trong sạch của mình vất bỏ hết.
Lam Thiến Thiến thở hổn hển nhìn xung quanh biệt thự không có một bóng
người liền đi vào phòng tắm tắm nước nóng, nếu Mạc Thiên Kình không có ở đây như vậy khẳng định sẽ đến chỗ làm việc rồi, cô ta muốn đi tìm anh
để giải thích một chút!
Sau khi tắm rửa Lam Thiến Thiến thấy cả
người thoải mái rất nhiều, thân thể dĩ nhiên là vẫn còn đau, nhưng vẫn
có thể đi bộ được.
Cô ta đi tới tòa cao ốc nơi Mạc Thiên Kình
đang làm việc, đứng ở dưới chân nhìn lên đang chuẩn bị đi vào liền cảm
thấy trước mặt bỗng tối sầm, cả người liền hôn mê bất tỉnh.
Lý Băng chở Sính Đình trở về nhà của cô ấy, Sính Đình cũng đã thôi khóc, nhưng vẫn còn rất tức giận.
"Sính Đình, không cần phải khổ sở, vì người đàn ông như vậy quá uổng phí rồi!"
"Băng, anh ấy tại sao có thể không tin tôi mà đi tin tưởng cô gái kia!"
Sính Đình không thể ngờ được anh lại không có chút niềm tin nào với cô như
vậy, trước kia còn nói thích cô, yêu cô, đây chính là yêu sao?
Yêu một người, như thế nào ngay cả tin tưởng cũng không có, thế mà gọi là yêu sao?
"Tôi thấy anh ta đã bị hồ ly tinh Lam Thiến Thiến đó mê hoặc rồi, Sính Đình có phải cô đã yêu Mạc thượng tướng rồi hay không !"
Lý Băng nhìn Sính Đình, từ lúc còn ở biệt thự khi thấy bọn họ gây gổ thì
cô đã cảm thấy có cái gì đó không đúng, bây giờ nhìn lại thật sự rất có
khả năng.
"Tôi nghĩ mình đã động lòng với anh ấy rồi, nhưng anh ấy lại không tin tưởng tôi chút nào!"
Vậy mà cô còn muốn chờ sau khi vụ án kết thúc liền kết hôn với anh, tối
thiểu như vậy có thể cho đứa nhỏ của bọn họ có một mái nhà nhưng mà bây
giờ. . . . . .
Cô bây giờ chỉ có thể một mình nuôi dưỡng đứa bé,
còn có bốn tháng nữa là bảo bảo ra đời rồi, đến lúc đó một thân một mình thật không biết nên làm sao đây!
"Cô hãy yên tâm, cho dù có như thế nào, tôi cũng sẽ luôn luôn ở cùng với cô!"
Cô thật xem Sính Đình như chị em trong nhà, dù sao đi nữa hiện tại cô cũng không có chuyện gì để làm, còn không bằng cứ như vậy còn có thể tránh
được Diệp Duệ.
Sính Đình cảm kích nhìn Lý Băng: "Băng, cám ơn cô!"
Lý Băng lắc đầu một cái.
"Không có việc gì. . . . . ."
Lam Thiến Thiến lần nữa mở mắt ra liền phát hiện mình đang bị trói ở trên
một cái giường theo hình chữ đại - nằm dang tay cột chân ở trên giường, đứng ở cửa mấy người cao to lực lưỡng trông rất hung dữ! "Các người muốn làm gì, thả tôi ra!"
Lam Thiến Thiến cố giẫy giụa nhưng tay chân đều bị trói lại, vùng vẫy cũng
không có cơ hội chạy thoát được chỉ có thể lớn tiếng mắng to.
Một người đàn ông cao lớn đi tới, mấy tên đại hán kia lập tức cung kính gọi hắn là đại ca.
Lam Thiến Thiến nhìn tên đàn ông này, dáng dấp tuy rất tốt nhưng đến tột cùng hắn là người nào, tại sao lại muốn bắt mình?
Người đàn ông tỉ mỉ quan sát Lam Thiến Thiến, khi nhìn vào vóc người hoàn mỹ
của cô ta thì ** trong cơ thể lại rục rịch ngóc đầu dậy.
"Đại ca, cô gái này dáng người rất hoàn ảo, chỉ là không biết có còn tinh khiết hay không!"
Một đại hán thô bỉ nhìn chằm chằm vào giữa hai chân Lam Thiến Thiến, làm cô ta rất sợ hãi, những người đàn ông này nên không phải cũng muốn … cô ta đấy chứ?
Nghĩ đến điều này, Lam Thiến Thiến liền nhớ lại có rất
nhiều cô gái nửa đêm xuất hiện trên đường phố bị bắt cóc sau đó đều bị
**, đặc biệt là hiện tại, Mạc Thiên Kình không phải đang phá vụ án này
hay sao?
Chẳng lẽ là do chính những người chỗ này làm!
Nghĩ đến điều này, Lam Thiến Thiến không nhịn được rùng mình một cái.
Người đàn ông kia cũng không có nhìn lâu, sau khi quan sát mấy lần liền nói:
"Người này cũng đã bị phá trinh rồi mà còn bắt về đây, chúng mày làm ăn
thế nào vậy!"
Bảo bọn hắn đi tìm những cô gái xinh đẹp lại thanh
thuần không ngờ mấy người này nạo lại cư nhiên bắt về một con gà, hắn
lại không phải người ngu, cổ của cô ta đầy vết bầm tím như vậy người như hắn làm sao lại không nhìn ra được
"Mẹ nó, lại bắt phải kỹ nữ!"
Một gã đại hán tức giận đến nghiến răng, hung ác đi tới trước mặt Lam Thiến Thiến, tát một cái thật mạnh lên mặt cô ta làm cho Lam Thiến Thiến nổ
cả đom đóm mắt.
"Cô gái này coi như là khao các ngươi, làm sạch sẽ một chút!"
Người đàn ông kia lạnh lùng giao phó toàn bộ sau đó liền rời đi.
Lam Thiến Thiến còn chưa có tiêu hóa xong cái câu làm sạch sẽ chút của hắn
ta thì đã nhìn thấy mấy người đại hán leo lên giường lột sạch quần áo
của cô lộ ra thân thể trắng nõn mượt mà vô cùng hoàn mỹ.
"Thật là báu vật, xem ra lần này mấy người chúng ta được một trận sảng khoái rồi!"
Mấy người đại hán kia vội vàng cởi quần của mình xuống, lấy ra món đồ chơi
của bọn họ, lam Thiến Thiến thấy vậy sắc mặt liền trắng bệch.
"Không được. . . . . ."
Cô ta nghĩ muốn chạy nhưng hai tay hai chân đều bị treo lên, hai chân đang dang ra giãy giụa cũng chẳng có ích gì, nhìn đồ chơi kia nhích lại gần
giữa hai chân mình thì cả người liền run rẩy không dứt.
"Kỹ nữ, lấy ra bản lãnh của cô đi!"
"Không nên động vào tôi, không được. . . . . . Ưmh. . . . . ."
Lam Thiến Thiến vẫn chưa nói hết liền cảm giác được một vật cứn