
cả đời này làm người tình của Thiếu chủ, cho dù là quan hệ trên giường dưới giường thì cũng đều nguyện ý.
"Tối nay không rảnh!"
Vốn là còn tưởng rằng có thể ở cùng với Ngọc Sính Đình, nhưng lại nghe nói
phụ nữ đang trong giai đoạn ở cữ không thể làm chuyện đó được, nơi đó
vẫn còn đang chảy máu, phải sau bốn mươi hai ngày mới có thể chung đụng
được.
Người phụ nữ của Mạc Thiên Kình mùi vị nhất định là rất tốt.
Suy nghĩ một chút lại thấy rất tức giận, lại phải chờ bốn mươi hai ngày
nữa, nghĩ tới đây, Belle không thể làm gì khác hơn là đi tới nơi này
phát tiết dục vọng.
Đang suy nghĩ, điện thoại di động đột nhiên reo lên, Belle cau mày nhận điện thoại.
"Chuyện gì!"
"Belle, Mạc Thiên Kình chạy trốn rồi, hai người kia đã bị cảnh sát bắt!"
"Làm sao có thể, Mạc Thiên Kình đã thành thằng ngu, hơn nữa còn mất trí nhớ, hắn làm sao có thể chạy thoát!"
"Hắn ta căn bản không bị mất trí nhớ, cũng không bị ngu ngốc, chúng ta bị lừa rồi!"
Belle bị tin tức kia làm cho tức giận gần chết, Mạc Thiên Kình đáng chết, lại dám đùa bỡn hắn!
Nghĩ đến việc Mạc Thiên Kình giả bộ ngu ngốc, mà hắn lại còn ở trước mặt của hắn ta lộ ra khuôn mặt thật của mình. Hắn thấy lần này đã thật sự xem
thường Mạc Thiên Kình rồi, không ngờ bị đánh như vậy mà hắn ta lại
không có chuyện gì.
"Phế vật! Lập tức phái người đi truy tìm, ta không tin, Mạc Thiên Kình không có đồng nào trên người còn có thể chạy trốn được!"
Cúp điện thoại, Belle không kìm nén được tức giận liền đem người phụ nữ kia đang đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo kéo qua, cả người đè ở lên trên
người của cô ta. Đem quần áo mỏng manh tháo ra, không có bước dạo đầu
liền trực tiếp tiến vào trong cơ thể cô ta, điên cuồng phát tiết thú
tính, cho đến khi phát tiết hết thú tính trong cơ thể mới rời khỏi.
Sáng sớm tinh mơ, Sính Đình hôm nay dậy từ rất sớm bởi vì biết Mạc Thiên
Kình còn sống nên tâm tình rất tốt, tối hôm qua hai bảo bảo cũng rất
nghe lời, cả đêm đều ngủ rất yên không hề quấy mẹ tí nào.
Đang
chuẩn bị ôm bảo bảo đi phơi nắng liền nhìn thấy cửa bị mở ra, Belle hằm
hằm đi vào, Sính Đình liền nhanh chóng bế con đi vào phòng.
"Sính Đình, cô đi ra đây cho tôi!"
Belle giận dữ hét lên, Sính Đình liền đi xuống lầu, còn chưa kịp mở miệng, đã nhìn thấy Belle tức giận đùng đùng đi tới, vung tay lên tát lên trên
mặt cô, vì không kịp đề phòng nên liền hứng trọn cái tát đó.
Một cái tát vang dội in hằn lên trên gương mặt trắng nõn.
"Tiện nhân, đều vì cô, đều do cô nên Mạc Thiên Kình vẫn còn sống!" Sính Đình thế nào cũng không thể ngờ được người vốn ôn hòa như Belle lại có
thể biết ra tay đánh người, ôm lấy gương mặt bỏng rát nóng hừng hực, mắt lạnh nhìn hắn chằm chằm.
"Không sai, Mạc Thiên Kình vẫn còn
sống, nếu anh ấy không có chết thì Belle à, anh vĩnh viễn sẽ không đánh
bại được anh ấy đâu, anh ấy chính là số một, so với anh mạnh hơn nhiều,
lợi hại hơn nhiều!"
" Đồ tiện nhân!"
Belle tức giận đến
cắn răng, nâng bàn tay lên, muốn đánh, nhưng Sính Đình đã đưa tay bắt
được tay của hắn, mắt lạnh nhìn hắn chằm chằm, môi mỏng khẽ mở, từng chữ từng chữ nói rất rõ ràng.
"Belle, xin lượng thứ, bàn tay, tôi sẽ không để cho bàn tay dơ bẩn của anh đánh lên mặt mình một lần nữa đâu!"
Nếu như cô để cho tên điên biến thái này đánh mình một lần nữa thì chẳng
phải phí công năm năm làm cảnh sát hay sao, chẳng phải là huấn luyện
thành công cốc hết sao.
Belle lạnh lùng nhìn Sính Đình, không ngờ cô lại có hơi sức lớn như vậy, liền tăng thêm lực ở trên tay, kéo vào
trong ngực mình, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống. Sính Đình liền vội vàng né
tránh, nếu như hắn là Belle của trước kia thù có lẽ còn sẽ không cảm
thấy ghê tởm nụ hôn của hắn, nhưng với dáng vẻ như bây giờ hắn còn chưa
có đến gần cô đã cảm thấy buồn nôn.
Cảm giác được đầu lưỡi của
hắn đang liếm láp ở cổ của cô ướt nhẹp, Sính Đình tức giận nâng chân
lên, húc đầu gối vào chỗ kia của hắn. Belle bị đau lập tức buông ra, sau đó ngồi xổm trên mặt đất, sắc mặt do bị đau cũng gần chuyển sang màu
gan heo.
"Cô . . . . ."
Belle ngẩng đầu lên, thật không ngờ cô lại có thể biết đối hạ độc thủ với hắn như vậy, thật đau muốn chết rồi.
"Hừ. . . . . . Húc như vậy đã là nhân từ lắm rồi, nếu như anh còn dám bất
kính với tôi, thì tôi tuyệt đối sẽ làm cho anh cả đời này đều không được tính phúc!" Sính Đình lạnh lùng nói, đừng tưởng rằng cô là người dễ bị
bắt nạt, chọc giận cô vậy thì cô sẽ lập tức thiến hắn.
Belle nhìn Sính Đình, sau đó liền đứng lên, bổ nhào qua, đè cô ở phía dưới. Sính
Đình bị cơ thể nặng nề của hắn ép tới mức không thể động đậy, tay chân
không ngừng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể đẩy hắn ra.
Mắt thấy
bờ môi của hắn sắp hôn lên môi của mình thì Sính Đình thấy thật hối hận
mới vừa rồi ra tay quá nhẹ, cư nhiên lại tạo cho hắn thêm một cơ hội
nữa.
"A! !"
Belle đang muốn hôn lên môi của Sính Đình thì
liền cảm thấy sau lưng vô cùng đau đớn, khiến cho hắn không thể không
đứng lên, chống hông, sờ vào chỗ đó lại thấy máu đỏ tươi.
"Belle, đừng tưởng rằng phụ nữ trên đời này đều dễ bị khi dễ!"
Lý Băng đu