
đâu!"
"Chúng tôi xuống cùng với cô!"
Lý Băng và Thủy Nhi đồng thời nói ra, Sính Đình liền gật đầu một cái, ba người họ cùng đi xuống lầu.
Khải Địch ngồi ở trên ghế sofa, đang muốn mở miệng sai người gọi cô gái kia đến, đã nhìn thấy ba cô gái cùng đi về phía mình.
"Cô. . . . . ."
Khải Địch đang muốn chất vấn, liền nhìn thấy trong ba người kia, người đi ở
giữa mang dáng dấp của một người quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn?
Đôi mắt đen chăm chú nhìn chằm chằm vào Lý Băng, nhìn gương mặt quen thuộc mà lại xa lạ, Khải Địch kích động xông tới túm lấy tay
của Lý Băng, nước mắt già nua liền theo đó mà rơi xuống!
"Cầm, là em sao?"
Lý Băng nhìn ông lão ngoại quốc trước mắt, đang nói một câu tiếng Trung rất lưu loát nhưng người mà ông ta gọi là ai mới được?
Cô sao? Không thể nào, cô cũng không quen biết cái lão gia hỏa này.
"Cầm, em thật không nhớ tôi sao? Tôi là Khải Địch!"
Khải Địch rất kích động nói, kéo lấy tay của Lý Băng.
"Lão tiên sinh, ông nhận lầm người rồi, tôi tên là Lý Băng, không phải người tên’ Cầm ‘ gì đó!"
Có thể cô trông giống với người tình cũ của lão ta, nên lúc này mới làm lão kích động như thế.
Khải Địch nghe cô nói vậy..., cả thân thể liền chấn động.
"Thật xin lỗi, ta nhận lầm rồi, bởi vì dáng dấp của cô thật rất giống với một người bạn của ta!"
Cũng đúng, cầm làm sao có thể còn trẻ như vậy, hiện tại cô ấy cũng đã hơn
bốn mươi tuổi rồi, mà cô gái trước mắt cũng chỉ khoảng hai mấy tuổi mà
thôi, còn rất trẻ, làm sao có thể là Cầm được!
Run rẩy buông Lý Băng ra, nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo từng cử chỉ của cô.
Lý Băng ho nhẹ một tiếng, rất lạnh nhạt hỏi.
"Lão tiên sinh, xin hỏi ông tới nơi này có chuyện gì sao?"
Sính Đình cũng nhìn lão ta, chẳng lẽ Lý Băng thật sự lại giống một người bạn của lão ta sao?
Khải Địch thu hồi tâm tình của mình, nhìn ba người chung quanh một cái, lạnh giọng hỏi:
"Trong ba người, ai là Ngọc Sính Đình!"
Sính Đình nhìn lão ta liền đứng ra, lạnh giọng mà nói.
"Là tôi đây, có chuyện gì. . . . . .Bốp!"
Sính Đình lời còn chưa nói hết, liền bị lão tát một cái, khiến cho má trái của cô bỏng rát vô cùng khó chịu.
"Ông tại sao lại đánh người!"
Lý Băng và Thủy Nhi tức giận đến cắn răng, kéo Sính Đình đến bên người để bảo vệ.
Thế nào trong khoảng thời gian này gặp ai cũng như bị bệnh, còn chưa mở lời nói rõ ràng có chuyện gì xảy ra đã liền đánh người!
Khải Địch nhìn Sính Đình, kích động chỉ tay về phía cô, khí thế vô cùng hung hăng nói.
"Tại sao lại đánh cô à, cái con hồ ly tinh, cô cư nhiên dám đi quyến rũ con
ta, cô có biết hay không ta mất bao nhiêu tâm huyết để đào tạo nó được
như ngày hôm nay. Mà cô vừa mới xuất hiện lại làm cho nó mê muội, thần
hồn điên đảo, làm ra nhiều chuyện mất lý trí như vậy! Hôm nay ta nhất
định phải giáo huấn cô một trân!"
Sính Đình ôm má trái bỏng rát, mắt lạnh nhìn chằm chằm lão ta.
"Ông nói tôi quyến rũ con của ông, vậy con của ông là ai!" Sính Đình thật muốn
đánh chết tên khốn kiếp kia, cư nhiên làm hại cô bị đánh. Đến tột cùng
tên khốn kia, tại sao lại muốn làm hại cô như vậy, cô cũng không muốn
hắn thích mình, tại sao lại để cho kẻ điên nhà hắn đến tìm cô để gây
phiền toái.
Khải Địch nhìn Sính Đình, không ngờ đã cư nhiên quyến rũ con trai của mình lại còn làm ra vẻ thanh cao như vậy, thật sự là
quá quắt!
"Ta là ba của Belle!"
Khải Địch nói ra thân phận của mình, làm cho Sính Đình càng thêm nổi giận.
"Thì ra là ông chính là ba của tên Bernard biến thái kia, tôi cầu xin ông,
có thể làm cho con trai của ông thực tế một chút, nhìn rõ ràng một chút, Ngọc Sính Đình tôi lúc nào thì coi trọng con của ông như thế
Tôi không thích Belle chút nào, tôi cũng đã làm mẹ rồi, ông đừng nên tới
tìm tôi, mà nên bảo con trai bảo bối của ông thả tôi ra, tôi muốn trở về tìm chồng của mình!"
Sính Đình sắp bị lão gia hỏa này làm cho
đầu óc choáng váng rồi, tại sao có thể như vậy, nói thế nào, cô cũng là
công dân Trung Quốc, làm sao mà đến nước Mĩ, không phải bị con trai lão
đánh thì chính là bị cha của hắn đánh, thật sự cô thiếu bị đánh sao?
Khải Địch bị lời nói kia của cô làm cho sửng sốt một chút?
Chẳng lẽ là lão đã lầm? Thế nào mà người phụ nữ này ngay cả con cũng đã sinh rồi?
Tên tiểu tử ngu ngốc kia nên không phải muốn đoạt vợ của người khác đấy chứ?
Nghĩ tới khả năng này, toàn thân Khải Địch liền chấn động mạnh một cái,
chẳng lẽ nó lại phạm vào sai lầm giống lão ta năm đó hay sao?
Nhớ tới năm đó, nếu như không phải là lão cố ý cưới cô ấy trở về, có lẽ
cũng sẽ không dẫn đến bi kịch về sau, Belle cũng sẽ không biến thành như vậy. Thói quen đó không ngờ ba mươi năm sau lại di truyền cho con trai
của mình!
"Cô thật sự đã có chồng?"
Bruce có chút không dám tin, muốn xác nhận lại lần nữa!
Thủy Nhi nhìn lão, lại nhìn sang Sính Đình.
"Không sai, tôi xác thực đã có chồng, chồng của tôi chính là Mạc Thiên Kình.
Tôi nghĩ con trai ông cũng đã biết rõ và cũng có thể đã nói cho ông biết Mạc Thiên Kình là ai!"
Sính Đình nhìn chằm chằm Khải Địch bằng
ánh mắt lạnh lùng. Khải Địch nhìn cô gái này, khôn