
ị chảy xệ xuống?
"Không có việc gì, tự em sẽ cân nhắc, Mạc Thiên Kình, chúng ta không phải nên
đặt tên cho con rồi sao, bọn chúng cũng sắp đầy tháng rồi!"
Chỉ
là bọn chúng vẫn còn rất nhỏ, mặc dù bú sữa được gần một tháng sữa rồi
nhưng so với lúc sinh ra được khoảng năm cân hai đứa, chắc đến bây giờ
cũng chỉ được khoảng bảy tám cân mà thôi!
"Tên à?" Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, hình như anh vẫn chưa nghĩ ra nên đặt tên cho chúng là
gì, bởi vì anh vẫn luôn cho là Sính Đình sẽ đặt tên cho chúng rồi! "Đúng vậy, đặt tên là gì nhỉ, cục cưng cũng đã sắp đầy tháng, mà vẫn chưa có tên. Chẳng lẽ em lại không nghĩ ra tên cho con sao?"
Sính Đình nhìn Mạc Thiên
Kình, cô đầu tiên cũng muốn đặt tên cho con trai và con gái, chỉ là hiện tại cô lại muốn để cho Mạc Thiên Kình đặt tên cho chúng. Tên của các
con nên để cho ba của chúng đặt thì tốt hơn.
Mạc Thiên Kình nhìn chăm chú các con của mình đang bú rất thỏa mãn nói!
"Con gái gọi Mạc Hâm, còn con trai gọi là Mạc Hạo? Em cảm thấy như thế nào?"
Tên của bọn họ đều có ba chữ cái, tên của hai bảo bối chỉ gọi hai chữ thôi, như vậy cũng tốt.
"Mạc Hâm, Mạc Hạo? Hâm: 鑫 là chữ kim ghép với chữ tâm mang ý nghĩa giàu có,
thịnh vượng? Hạo: 浩 là ba chấm thủy, ghép với chữ cáo sao mang ý nghĩa
rộng lớn, cao ngạo?"
Sính Đình liền lặp lại, ngẫm nghĩ thấy cũng không tệ lắm, Hâm Hâm, Hạo Hạo, gọi cũng rất thuận miệng.
"Ừ, chính là hai chữ đó, tên của chúng ta đều gồm ba chữ cái, tên của các
bảo bối liền lấy hai chữ đi, vẫn là bảo bối tâm can của chúng ta!"
Mạc Thiên Kình nhìn con gái đang cố gắng mút sữa thỏa thích, rất cẩn thận
nhìn một lần lại một lần, lần sau khi bế con lên không cần cởi quần cũng biết đó chính là con gái mình!
"Sính Đình, em làm thế nào phân biệt được con trai và con gái chứ?"
Mạc Thiên Kình nhìn mấy lần, dáng dấp của hai bảo bối cũng không sai biệt
lắm, thế nào cũng không phân biệt rõ ai là anh ai là em!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình đang nhíu mày nhìn bảo, tươi cười nói.
"Con trai và con gái cấu tạo không giống nhau, chính mình sinh ra nên nhìn
mấy lần em liền biết ngay đứa nào là con trai, đứa nào là con gái!"
Có thể là bản thân bế chúng nhiều lần, Sính Đình hiện tại không cần vén
quần lên cũng biết trong tay đang bế con trai hay là con gái, còn có một điểm nữa là, trên vai trái của con trai có một cái bớt hình con rồng,
còn con gái thì không có, cho nên cũng có thể phân biệt tương đối!
"Thật sao? Anh lại không thấy như vậy!"
Mạc Thiên Kình nhìn con gái, rất nghiêm túc nhìn một lần lại một lần, lại
nhìn con trai rất nhiều lần, nhưng vẫn không phân biệt được chúng khác
nhau ở chỗ nào.
"Trên vai trái của con trai có một cái bớt hình con rồng, con con gái không có, không tin anh nhìn mà xem!"
Sính Đình nói xong Mạc Thiên Kình liền đưa tay vén vai trái của con trai
lên, quả nhiên nhìn thấy trên vai trái nó có cái bớt rất giống hình con
rông, liền kiêu ngạo nói.
"Sính Đình, con của chúng ta về sau
nhất định là rồng phượng giữa muôn người, hiện tại trên bả vai có một
con rồng, người bình thường không phải ai cũng có được!"
Anh nhất định phải giáo dục hai đứa bé này thật tốt, để cho bọn chúng về sau đều trở thành nhân tài!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình kiêu ngạo như vậy liền nói: "Đứa nhỏ này là do em sinh, anh ở đây kiêu ngạo cái gì!"
Công lao của cô mới là cao nhất, Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, tiến tới
trước ngực của cô, dán mắt lên khuôn mặt nhỏ bé của con gái.
"Mặc dù là do em sinh, nhưng là do anh gieo giống, Sính Đình, chờ các con
lớn lên một chút, em sinh thêm cho anh mấy đứa nữa, anh. . . . . ."
"Anh cho rằng em là heo sao? Sinh thêm mấy đứa, anh có biết sinh con đau như thế nào hay không,!" Nghe Mạc Thiên Kình nói những lời này, Sính Đình
có chút không vui, nhớ lại ngày đó lúc cô sinh con có nhiều khổ cực như
thế nào, đau đến sắp chết, mà anh lại đang ở Trung Quốc, khẳng định là
không biết cô chịu đau đớn ra sao!
"Thật xin lỗi, Sính Đình, vậy chúng ta sẽ không sinh nữa!"
Mạc Thiên Kình thấy Sính Đình mất hứng, vội vàng nói, thật ra thì anh cũng
không tính toán nhiều như vậy, coi như Sính Đình có nguyện ý sinh, nhiều nhất thì sẽ sinh thêm một lần nữa thôi. Anh và Sính Đình cũng đều là
con một nên luôn hi vọng có thể sinh nhiều con cho náo nhiệt một chút!
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, thấy anh áy náy nói vậy khiến tâm tình của cô tốt hơn rất nhiều.
"Thật ra thì cũng không phải là không muốn sinh, tuy nhiên anh phải biết,
sinh thêm lần nữa thì chúng ta có ba đứa con rồi. Em cũng không muốn trở thành người có bộ ngực chảy xệ, vóc người thì lại béo tròn quay!"
Đến lúc đó nhất định là rất xấu xí rồi, Mạc Thiên Kình thấy cô biến thành
như vậy, khẳng định cũng sẽ có cảm giác chán ghét, đến lúc đó nhất định
sẽ đi ra ngoài tìm phụ nữ khác.
Người ta đều nói phụ nữ sau khi
kết hôn sinh con, sẽ rất nhanh biến thành bà già, trước kia cô không
tin, nhưng hiện tại thật sự có chút tin rồi.
Mặc dù cô như bây giờ vẫn không tính là rất khó nhìn, chỉ là so với trước khi kết hôn, quả thật chính là một trời một vực