XtGem Forum catalog
Vợ Yêu Xin Dừng Bước

Vợ Yêu Xin Dừng Bước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321662

Bình chọn: 7.00/10/166 lượt.

.

“Dù gì cũng nên nói cho tôi biết chứ, không như thằng ngốc cái gì cũng không biết ư ?” . Hắn có ý nhắc nhở, lại có cmar giác mình cực kì không vui, như bị cô ta qua mặt vậy .

Tô Nhã An bình tĩnh liếc xéo sắc mặt quan trọng hóa vẫn đề của hắn, trầm mặc một hồi lâu, bình tĩnh mở miệng –

“Thư Hoàn, em nghĩ chúng ta ly hôn đi ?”

” Cô nói cái gì?! ” Hắn kinh ngạc sững sờ, tuyệt đối không nghĩ tới nữ nhân bên cạnh lại đột nhiên nói ra những lời này! Nếu không phải có lái xe nếu hắn đang lái chắc sẽ đạp chân phanh và sẽ gây tại nạn cho xe bên ngoài ngay có thể.

“Chúng ta sống với nhau, chẳng ai sung sướng gì, có lẽ tách ra sẽ tốt cho cả 2, em sẽ nói với cha mẹ nên anh yên tâm sẽ không ản hưởng tới chuyện làm ăn của 2 nhà.” Trong tháng này nàng suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy ly hôn đối với hai bên đều là giải thoát, bất quá nàng sẽ không đem toàn bộ trách nhiệm quy tội vì hắn, dù sao năm đó kết hôn cũng là lựa chọn của nàng, cho nên nàng tình nguyện gánh chịu hậu quả, không vì họ mà 2 nhà mâu thuẫn, đối nghịch nhau.

“Như vậy thay tôi suy nghĩ ư? muốn tôi cảm ơn cô hào phóng, hay là khen ngợi cô biết suy nghĩ cho người khác ?” Giản Thư Hòa đối với nàng tự tiện “chu đáo” không chút cảm kích, ngược lại tăng thêm tức giận.

Vừa nghĩ tới nàng thế nhưng muốn ly hôn mà đi, thậm chí đã nghĩ thỏa đáng toàn bộ kế hoạch, hắn đáy lòng sôi trào cơn tức, bay thẳng lên não.

“Ta chỉ hi vọng chúng ta còn như vậy chỉ tổn thương lẫn nhau.” Nàng biết hắn nghe quyết định của nàng sẽ cần phải có 1 chút ít thời gian thích ứng.

Ý của cô ấy là cô ấy đang sống rất đau khổ sao ?

Giản Thư Hòa phác thảo môi cười một tiếng. “Tôi hiện tại vẫn thấy rất tốt, tuyệt không cảm thấy thống khổ cho nên tôi sẽ không ly hôn.”

Hắn đã thề cùng nàng dây dưa , trước nữ nhân phá hủy hắn tình yêu sau nàng đừng mơ tưởng cứ như vậy phủi mông một cái rời đi.Hắn tuyệt không cho phép nàng rời đi!

“Chờ anh nghĩ thông suốt, rồi chúng ta nói chuyện.”

Hắn không buông tay, nàng cũng không ép, chỉ là dùng thái độ hòa bình, thuần túy đề xuất ý nghĩ của mình, rồi sẽ thuyết phục hắn. Nhưng vẻ mặt bình thản đó làm cho Giản Thư Hòa cảm thấy hoảng loạn……Yêu cùng hận, biến hóa khôn lường.

Cuộc sống về sau, Tô Nhã An từ từ đem trọng tâm dồn vào công việc, ngày tiệm giày khai trương sắp đến thời gian cô ở nhà ngày càng ít, loanh quanh ở cửa hàng rất vui vẻ. Vốn là Tô Nhã An có ở nhà không việc về sớm hay trễ của Giản Thư Hòa sẽ không có ảnh hưởng gì , thậm chí bởi vì bọn họ căn bản không có cùng phòng cho nên cho dù nàng cả đêm không về hắn tựa như “chủ cho thuê nhà” nam chủ nhân khả năng cũng không còn gì cảm giác, dù sao mặc kệ nàng ở nơi nào, bọn họ như 2 vòng của mảng sống khoảng cách mà thôi.

Bất quá, nàng ra khỏi nhà từ rất sớm, nhưng về mỗi ngày thêm muộn, thời gian ở cùng nhau lại càng ít. Bữa sáng trải qua không khí mỗi kẻ 1 phách người thì cầm tờ báo kinh tế, tài chính kẻ thì cầm tạp chí xu hướng thời trang. Công tác như vậy đó mọi oán thán trước kia giờ cũng chẳng có thời gian mà nghĩ tới.

Giản Thư Hòa cũng ăn bữa sáng nhưng sự chú ý lại ở trên báo chí

, mà là không ngừng nhìn đối phương, trên mặt nàng trang điểm nhẹ, làm cho gương mặt càng xinh đẹp, đôi mắt phượng long lanh như thủy tinh chớp nhìn… nhưng không nhìn hắn lấy 1 cái. Tình huống này dần thành thói quen, trên bàn ăn cô ấy trầm mặc từ đầu tới đuôi không nói với hắn 1 lời nào. Trước kia nàng hay nói vài câu chuyện phiếm, cho dù hắn không thích nhưng vẫn nói còn mỉm cười nữa. Hiện tại, hắn rõ ràng không bằng 1 quyển tạp chí ( anh à anh tự kiêu quá rồi đấy, biết chị ấy xem tạp chí thời trang ko ? nơi đó có rất nhiều mỹ nam đẹp trai tầm cỡ vũ trụ đó, anh có là gì…nói thế thôi thực ta sao anh lại đi ghen với 1 quyển tạp chí…tạp chí : oan quá, em vô tội…)

“Ngài mai cửa hàng sẽ khai trương ư ?” Hắn nhịn không được mở miệng. Đây không phải là bởi vì nàng nói cho hắn, mà là vừa này cô ấy nói chuyện điện thoại hắn mới biết

“Ừ.” Nàng tiếp tục lật tạp chí.

“Tất cả mọi chuyện đều chuẩn bị xong?”

“Ừ.” Tay còn lấy ra bút nhớ đánh đấu nhãn hiệu trên tạp chí đăng.

Trước nay chưa từng bị xem nhẹ, làm cho Giản Thư Hòa rất tức.

“Xe có vấn đề sao?”

“Ừ?” Nàng rốt cục ngẩng đầu

” Cô gần đây rất ít khi lái xe ? Xe bị hư hỏng nặng sao ?” Cuối cùng kéo về chú ý của nàng, trong lòng hắn không hiểu lại đắc ý.

“Không sao, đi nhờ xe của bạn, tiện đường mà”

Đại khái là bọn họ gần đây thường xuyên cùng nhau xuất môn.

” Vậy tôi đổi 1 chiếc xe khác cho cô, cô thích màu gì ?” Nữ nhân này cứ đi sớm về khuya đi bộ như vậy thật không an tâm, đi xe có vẻ an toàn hơn.

“Không cần xe kia là cha tặng .” Hắn “khác thường” làm cho nàng ngoài ý muốn lại thêm 1 chiếc xe thụ sủng nhược kinh. Lần trước hắn không phải là mới nói nàng kỹ thuật lái xe kém sao? Hiện tại tại sao lại muốn mua xe cho nàng?

“Thật sự không cần, nếu cần em sẽ tự mình mua.” Mặc kệ hắn căn cứ vào lý do gì có hành vi quan tâm này, nàng cũng không muốn tiếp nhận, tăng thêm ràng buộc. Không muốn lâm vào vũng lầy đó nữa, nên tránh thì tránh cho tâm mình đỡ khổ.