Duck hunt
Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324491

Bình chọn: 7.00/10/449 lượt.

Độc Cô Diễm rất không thích cảm giác như vậy, hắn lạnh lùng trừng mắt nhìn

Hướng Tiểu Vãn một cái, trầm giọng nói: “Mới vừa rồi ngươi nói thái độ bổn

tướng hung ác, khiến hài tử của bổn tướng không dám ăn cơm, vậy kể từ hôm nay

trở đi, thức ăn của năm vị công tử tiểu thư, toàn bộ giao cho ngươi đảm nhiệm, hi

vọng ngươi không để cho bổn tướng thấy tình huống tương tự.” Nói xong, phất tay

áo lạnh lùng rời đi.

Hướng Tiểu Vãn nhìn chằm chằm Độc Cô Diễm rời đi, ở trong lòng làm động tác

khinh bỉ.

Đồ đầu heo, xem thường Hướng Tiểu Vãn nàng có phải hay không, được lắm, nàng

liền biểu hiện tốt cho hắn xem.

Hướng Tiểu Vãn tràn đầy ý chí chiến đấu xoay người, phát hiện một nhóm người

phía sau đều mang theo tâm tình xem kịch vui nhìn nàng.

“Ô, thì ra Hướng nhũ mẫu của chúng ta còn có tài như thế, thật sự là hiếm thấy”

Lên tiếng chính là nhũ mẫu áo trắng mới bị Hướng Tiểu Vãn chỉnh qua, nàng phụ

trách sinh hoạt thường ngày của đại công tử Độc Cô Ly.

Nhũ mẫu này là biểu muội của Lãnh Tĩnh Hương, ỷ lại vào chính mình cùng tướng

quân có chút quan hệ thân thích, ngày thường thái độ cực kỳ kiêu ngạo, cả phủ

tướng quân trừ ba nhũ mẫu khác, không ai thích nàng ta.

Lúc này nàng ta lên tiếng, những người khác đều không để ý đến.

Bất quá, chỉ cần có bốn nữ tử này, cũng đủ hát ra trò hay.

Tiếng của Như Hương vừa mới dứt, nữ nhân mặc quần áo màu đỏ liền lập tức tiếp

đến.

“Như Hương nàng không biết sao? Hướng nhũ mẫu của chúng ta tài học rất nhiều,

đặc biệt là làm thế nào để câu dẫn đàn ông, nàng ấy là đứng đầu đó.”

Nữ nhân mặc quần áo màu đỏ gọi là Thu Hồng, nói chuyện cực kỳ cay nghiệt, vừa

cất tiếng liền đả thương người, nàng phụ trách sinh hoạt thường ngày của nhị

công tử Độc Cô Khuynh.

Tiếng châm chọc của nàng vừa rơi xuống, bọn nha hoàn trong đại sảnh đều rối rít

nói nhỏ. Đề tài đều là vây quanh chuyện mới vừa rồi Hướng Tiểu Vãn làm sao câu

dẫn đại tướng quân, sau đó như thế nào bị Đại tướng quân chỉnh vân vân...

“Thu Hồng nàng chỉ nói đúng phân nửa, Hướng nhũ mẫu của chúng ta nhiều lắm là

nói một nửa, các nàng không nhớ lần đó nàng ấy làm sao câu dẫn tướng quân, kết

quả không phải đã tự rước lấy nhục nhã sao?” Nhũ mẫu mặc quần áo màu vàng đang

nói chuyện, gọi là Ngữ Song, phụ trách sinh hoạt thường ngày của tam công tử

Độc Cô Phi.

Khi tiếng nói của nàng ta vang lên, tất cả mọi người phát động một trận cười

vang, ánh mắt còn giễu cợt quét về Hướng Tiểu Vãn.

Nữ nhân mặc quần áo màu xanh tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội nhục nhã

Hướng Tiểu Vãn như thế, nàng ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, cười

đáp lại lời của Ngữ Song. “Còn không phải sao, Hướng đại nhũ mẫu của chúng ta

thật đúng là bất khuất.”

Nữ nhân quần áo màu xanh

gọi là Băng Lam, phụ trách sinh hoạt thường ngày của tứ tiểu thư

Bốn nữ tử này ngày thường cũng bị bốn tiểu quỷ kia hành hạ không ít, bất quá

tất cả các nàng đều lựa chọn nhẫn nại giống Hướng Tiểu Vãn trước kia, không dám

báo lên cho Độc Cô Diễm, sợ rằng lời vừa nói ra, sẽ bị mấy tiểu quỷ này chỉnh

thảm hại hơn, mỗi lần bị nhóm tiểu quỷ kia chỉnh, các nàng đều tìm Hướng Tiểu

Vãn khi dễ.

Lúc này, năm tiểu quỷ kia tất cả đều đứng tại chỗ, bọn chúng vẫn mỉm cười nhìn

trận hay này, muốn nhìn xem Hướng Tiểu Vãn phản kích lại bốn nữ nhân này như

thế nào.



Ánh mắt Hướng Tiểu Vãn

lạnh lùng quét qua bốn nữ nhân kia, cuối cùng giương môi lên, bày ra một nụ

cười hết sức vô hại, nàng quyết định, không để ý bốn nữ tử này.

Bốn người nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn cười như vậy, trong lòng cũng nhất trí

nhớ tới hình ảnh mình bị chỉnh, trong lòng không khỏi rùng mình một cái.

Hướng Tiểu Vãn không để ý tới bọn họ này nữa, mà là hướng về phía năm tiểu quỷ

tâm tình đang xem kịch vui kia cong đầu ngón tay.

Năm tiểu quỷ liếc mắt nhìn nhau, không hiểu Hướng Tiểu Vãn lại diễn trò gì, sau

đó lão đại Độc Cô Ly đi tới hỏi: “Ngươi gọi ta?”

Hướng Tiểu Vãn nhìn chằm chằm lão đại Độc Cô Ly kia, ách, không tệ, là một tiểu

mỹ nam, mặc dù không có yêu nghiệt như Độc Cô Hoa, nhưng lại có một cổ cảm giác

tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt kia, nhàn nhạt lại có thể câu dẫn người một cách

vô hình, còn có cái miệng nhỏ nhắn đỏ bóng kia, khả ái giống như quả cherry

nhỏ, làm cho người ta không nhịn được muốn cắn một cái.

Nàng đưa tay, vỗ vỗ mặt lão đại Độc Cô Ly, oa, cảm xúc cực non, so với mứt quả

còn có điểm trơn hơn

Độc Cô Ly nhíu mày. Nữ nhân ngốc đáng chết, lại dám sờ mặt của cậu?

Bốn tiểu quỷ khác thấy vậy, cũng một bộ biểu tình kinh ngạc vạn phần, giống như

không thể tin được chuyện đang thấy trước mắt

Trời ạ, nữ nhân kia lại dám sờ mặt lão đại, chẳng lẽ nhũ mẫu này không hiểu

được, lão Đại quý nhất là gương mặt mình sao, ngay cả phụ thân cũng không cho

chạm qua.

Bốn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp, giờ phút này đều lộ ra vẻ hưng phấn

trước đây chưa từng thấy, con ngươi mở to, chỉ sợ bỏ qua kịch hay phía sau.

Hướng Tiểu Vãn vẫn không có ý buông ra, nàng sờ sờ lại siết chặt, giống như rất

nghiện.

Độc Cô Ly cho tới bây giờ cũng chưa từng tức giận như vậy,