
con gái mình yêu nên Huyết Xà mới lo sợ cho anh. Tuy nhiên, Huyết Xà quên rằng cậu ấy cũng có Bạch Xà. Mà kể cả không có Bạch Xà thì cũng không thể thay đổi.
_ Dù có hay không có Bạch Xà cùng Độc Xà thì tôi vẫn sẽ giúp cậu. Cậu biết vì sao tôi nhận cái oan ấy không? Bởi vì, tôi muốn trả hết cái ơn đó để đường đường chính chính mà đối mặt ông ta không còn vướng víu bất cứ thứ gì. Huyết Xà, đừng nói tôi mà hãy nói cậu đi. Nếu làm tổn thương Bạch Xà tôi quyết không tha cho cậu.
Hắc Xà đứng dậy đi lên, Huyết Xà nhìn anh đi xa rồi cúi xuống ngắm nhìn Bạch Xà đang ngủ ngon lành không cưỡng lại được mà hôn lên môi cô. Cả hai chưa hưởng hết hạnh phúc đã lại phải đối đầu với những thử thách mới rồi. Món nợ máu bảy năm này đã là gì so với món nợ sát thân của ba mươi mấy năm qua đi kia.
Nằm xuống bên cạnh Bạch Xà, Huyết Xà ôm chặt lấy cô. Như một lẽ tự nhiên Bạch Xà xoay người tìm một chỗ thoải mái nhất trong lòng anh rồi vươn tay ôm lấy anh. Gương mặt Bạch Xà khẽ nở nụ cười hạnh phúc. Thấy vậy, Huyết Xà ôm chặt lấy cô, hôn nhẹ lên môi cô thì thầm:
_ Nhất định anh sẽ bảo vệ em. Anh hứa, người đủ tư cách giết chết anh chỉ có em mà thôi!
Sau một thời gian nghỉ ngơi dài, cuối cùng Huyết Xà cùng Bạch Xà cũng đi lên phía trên. Nhìn hai người tay trong tay, gương mặt Bạch Xà thoải mái, trên môi còn ẩn hiện một nụ cười đã đủ cho ta thấy rõ ràng một điều là quan hệ của cô và Huyết Xà rất tốt. Thấy cô, Độc Xà liền chạy ra ôm chầm lấy, nghẹn ngào nói:
_ Linh, chị xin lỗi.
Nhìn Độc Xà, Bạch Xà khẽ cười. Cô nắm lấy tay chị gái mình, đặt lên ngực mình nới trái tim vẫn còn những âm hưởng rung động, vui vẻ nói:
_ Chị, tâm trạng của em hiện tại như thế nào em nghĩ chị cảm nhận được mà, đúng không? Em hiện tại rất tốt chị ạ nên chị đừng tự trách mình bất cứ thứ gì. Bởi lẽ, không phải lỗi của chị hay của anh Phương. Mọi thứ, đều do em tự nguyện mà thôi. _ Bạch Xà mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Hắc Xà. Cô biết anh cũng sẽ nghĩ như chị gái mình còn cô không muốn bất cứ ai – những người cô thương yêu nhất tự trách bản thân. Bởi lẽ, cô cũng hiểu rõ nhất một điều rằng cô và anh chẳng bao giờ có thể yêu được nhau cả.
_ Nhưng… _ Tuy những ngày gần đây Độc Xà có cảm nhận được Bạch Xà đang đón nhận một thứ tình yêu mãnh liệt từ Huyết Xà mà chính cô cũng phải rung động. Nhưng… Độc Xà vẫn không thể không lo lắng rằng Bạch Xà ép bản thân mình bởi lẽ làm gì có tình yêu nào phai nhanh như thế, tình yêu nào lành nhanh đến vậy. Cảm giác có lỗi với em gái mình vẫn cứ len lỏi trong tâm trí cô.
_ Chị yên tâm, em sẽ không gượng ép bản thân mình đâu. Em có thể đứng dậy anh tới vậy cũng nhờ anh Phương và đặc biệt là Long. Không phải là ép buộc hay gì chỉ là đơn giản với em, anh Long đã chiếm một vị trí đặc biệt tương đương anh Phương mà thôi. _ Bạch Xà mỉm cười hạnh phúc, cô nắm lấy tay Huyết Xà nhìn anh rồi quay lại nhìn Hắc Xà như muốn nói với anh rằng anh hãy yên tâm vì cô cũng đang rất hạnh phúc. Những ngày ở dưới kia Huyết Xà nhiều lúc làm cô gần như quên đi rằng cô đã từng yêu Hắc Xà nhiều như thế nào.
Hắc Xà nhìn cô rồi nhìn Huyết Xà khẽ gật đầu mỉm cười. Anh cố đưa Huyết Xà đến bên cô nhưng mà tất cả quá trình Huyết Xà và Bạch Xà đến với nhau chính là do Huyết Xà tự thân mình mà thôi, anh chẳng thể giúp được gì cả. Thú thực, tình cảm của cả hai cho tới lúc nay chính anh còn không thể đoán ra được. Bởi lẽ, anh đã cho rằng thời gian hiện tại là chưa đủ cho cả hai nên anh đã mất dần hy vọng. Nhưng, thật không thể ngờ được rằng chỉ trong nửa năm thời gian thôi mà tình cảm của Bạch Xà dành cho Huyết Xà lại phát triển đến mức như vậy. Chứng tỏ, Huyết Xà yêu Bạch Xà còn hơn cả những gì anh tưởng, cũng như anh đã không đoán lầm rằng rồi sẽ có ngày Bạch Xà sẽ chọn Huyết Xà chứ không phải là anh. Tình yêu của cả hai vượt qua cả sự sắp đặt vô tình mà hữu ý của anh để trở thành thứ anh không thể đủ khả năng đoán biết được nữa. Đó mới là tình cảm đích thực và anh cảm thấy ngưỡng mộ Huyết Xà bởi những gì Huyết Xà dành và làm cho Bạch Xà trong những ngày tháng quá dù chỉ âm thầm lặng lẽ nhưng nó ý nghĩa và hoàn hảo hơn bất cứ lời nói nào.
Nhìn bàn tay nắm chặt tay kia, Hắc Xà biết người mang lại hạnh phúc cho Bạch Xà chỉ có thể là Huyết Xà mà thôi. Mãi mãi là như vậy…
Bước tới, vuốt nhẹ lên đầu Bạch Xà như những năm qua anh vẫn làm, vẫn dịu dàng và chứa đựng thứ tình cảm như trước kia, anh mỉm cười khẽ thì thầm gì đó với Bạch Xà khiến cô cười khanh khách gật đầu. Với anh, tình cảm anh dành cho Bạch Xà chưa bao giờ thay đổi dù cho Độc Xà có xuất hiện thì nó vẫn giữ nguyên vị trí đó. Bởi lẽ, bao nhiêu năm qua cho tới lúc này, nếu không có Bạch Xà anh có thể chắc chắn rằng Hắc Xà này của anh ngày hôm nay đã chết lâu rồi. Thứ tình cảm đó trên tình bằng hữu, trên tình cảm anh em một chút nhưng cũng chỉ có thể dừng lại đó mà thôi và Bạch Xà bây giờ có thể vui vẻ chấp nhận tình cảm này. Nhưng, Huyết Xà lại không thích. Người đàn ông nay có tính độc chiếm rất cao nên khi thấy Bạch Xà với Hắc Xà như vậy anh vô cùng khó chịu. Huyết Xà lại kéo Bạch Xà ra ôm v