Old school Easter eggs.
Vượt Khuôn

Vượt Khuôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324000

Bình chọn: 10.00/10/400 lượt.

hặt tay phải của anh, không ngờ lại chạm đến vết thương, anh mím chặt môi, thấy vẻ mặt anh rất khổ sở, cô mím môi, nhíu mày hốt hoảng hỏi: “Tay phải của anh sao vậy?” nói xong liền nắm chặt tay phải rồi kéo ống tay áo lên

Màu trắng băng trên cánh tay mạnh mẽ vì cô vừa mới đụng phải liền thấm đỏ màu máu, còn có chút mùi thuốc nhàn nhạt và hương thơm của anh sau khi tắm, cô cảm thấy mũi có chút ê ẩm, khó trách anh quân phục cũng chẳng thay liền vào phòng tắm, khó trách mới vừa rồi không để cho cô giúp cái gì cũng tự làm, nghĩ đến anh một mình trong phòng tắm băng bó xong mới ra ngoài vì không muốn để cho cô biết trên người cho vết thương. Cô thậm chí còn không biết phía dưới lớp băng là vết thương như thế nào nữa, hôm nay lại còn dùng sức đánh anh, nghĩ đến đây cô liền hối hận muốn chết.

Ánh mắt anh chợt tối lại, thấy cô lại muốn khóc, giọng nói anh có chút vội vàng: “Không có việc gì đâu, chỉ là vết thương nhỏ thôi, không sao đâu, anh sợ em lo lắng nên mới không nói.” Nói xong liền ôm cô lại gần, nghiêng người hôn lên môi để dời đi sự chú ý của cô.

Cảm nhận cái hôn nồng cháy của anh, tùy ý anh chiếm đoạt, cô vừa hôn đáp trả vừa ôm đưa tay lên ôm chặt cổ anh lẩm bẩm nói: “Buổi chiều chúng ta gặp nhau em còn dùng sức đánh anh. Khó trách sắc mặt anh lúc ấy rất khó coi, Hâm Lỗi, em thật sự không cố ý, cho em muốn xem một chút.”

“Anh biết mà, anh thích bộ dạng ấy của em. Xem làm gì chứ.” Qủa quyết cự tuyệt thỉnh cầu của cô, lại trừng phạt cô không chuyên tâm bằng một nụ hôn.

“Tiểu Cẩn.”

“Dạ.”

“Anh nghĩ chúng ta nên vận động đi, làm giãn gân cốt một chút.”

Thời gian này Nhung Hâm Lỗi cứ cách hai ngày lại chạy về nhà, vợ chồng son lâu ngày không gặp mặt nên luôn ngọt ngào như mới ngày đầu.

Chủ nhật, Hàn Tinh Tinh ngoài ý muốn gọi điện cho Trần Cẩn. Cô với Tinh Tinh cũng rất lâu rồi không gặp mặt, thời gian này cô cảm thấy cô ấy có chút là lạ, lúc hai người gặp nhau cũng không hề nhắc đến Đoạn Cao Thụy, cô ấy không nói cô cũng hiểu hai người ấy chắc chắc đang giận nhau. Hàn Tinh Tinh vừa cố chấp vừa có lòng tự ái cao, nếu đối phương không hạ mình cô ấy sẽ kiên quyết không nhượng bộ.

Hôm nay đến nhà cô ấy, cũng không khác trước kia nhiều lắm, chỉ là Đoạn Cao Thụy không có ở đây nữa, cô để ý thấy gạt tàn thuốc cũng không còn, ghế sofa, phòng ngủ, phòng bếp đều dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng.

Cô nghi ngờ, dò xét hỏi: “Cuộc sống của cậu bây giờ thật đơn giản nhỉ, cậu với anh Cao Thụy sao vậy?”

Hàn Tinh Tinh đang nằm trên sofa nhắm mắt lại nói: “Mình với anh ấy đã chia tay nửa tháng rồi, không nói cho cậu biết vì mình đang đợi anh ấy nhận sai trước, thật ra chỉ cần một cú điện thoại hay câu nói dỗ giành của anh ấy… thì bọn mình sẽ quay lại nhưng không hề có, đàn ông quả nhiên không một ai tốt, ăn sạch sành sanh được rồi thì chẳng bao giờ quý trọng mình nữa.” Sau khi nói xong cười buồn một tiếng.

Trần Cẩn ngơ ngác đi một lúc, nhớ trước đây hai người bọn họ còn rất tình cảm, ngọt ngào thế mà trong nháy mắt lại như vậy, cô đi đến ghế sofa ngồi cùng Hàn Tinh Tinh, nói: “Hai người rốt cuộc đã xẩy ra chuyện gì vậy? Tình cảm không phải chỉ một người cố gắng là được đâu, nó giống như đánh giặc vậy nếu làm không tốt thì sẽ thất bại liền. Hai người các cậu vẫn đang còn yêu thương nhau thì sau này làm sao đây? Hai người chẳng có ai chịu nhường ai cả, tớ còn nói gì được nữa đây.”

“Có lẽ sống chung lâu với nhau nên nhận thấy đối phương không hợp, rất nhiều chuyện nhỏ cứ phát sinh, tóm lại là do công việc của anh ấy.” Hàn Tinh Tinh chán nản nói, giống như không muốn nhắc lại đến chuyện này nữa. Cô ấy mở mắt nhìn Trần Cẩn một chút, “Chúng ta đừng nhắc đến chuyện này nữa, hôm nay mình gọi cho cậu cũng không phải bảo cậu làm cố vấn đâu, tối nay cậu phải theo mình đi dự tiệc của công ty mình tổ chức, mình không có bạn trai nên cậu phải là người đồng hành của mình đấy.”

Vừa nghe xong Trần Cẩn liền tức giận, đưa tay đánh Hàn Tinh Tinh: “Ý gì đây hả? coi tớ như đàn ông hả, cậu có thể bắt cóc một anh đẹp trai ở công ty cậu ấy, khả năng này giống phong cách của cậu hơn đấy.”

“Mình có nói sai gì sao? Mình còn muốn làm lành với anh ấy, đi tìm một người khác chọc giận anh ấy thì chúng tớ đứt hẳn luôn ấy.”

“Ơ, cậu cũng biết suy nghĩ như thế à, cũng chưa đến nỗi không cải tạo được.”

Trần Cẩn gọi điện cho Nhung Hâm Lỗi thông báo tối nay cô phải bồi Hàn Tinh Tinh tham gia tiệc rượu của công ty cô ấy. Tại nơi tổ chức tiệc rượu, đại sảnh được trang trí rất sang trọng và lộng lẫy, sâm banh rót trong ly thủy tinh được bày trên các bàn tiệc đủ loại, Hàn Tinh Tinh thỉnh thoảng phải phải đi cùng cấp trên mời rượu khách, thấy bạn bắt đầu mệt Trần Cẩn mới bước đến dìu Hàn Tinh Tinh đến ghế ngồi.

Lúc này có một người tiến đến mời rượu: “Hàn tiểu thư, xin chào, vị này là?” Đối phương là một người đàn ông trung niên mặc bộ vest đen đang cầm một ly rượu trên tay.

“Nhâm tiên sinh, đây là bạn của tôi.” Nói xong hai người chạm cốc uống cạn, Trần Cẩn nhìn phía người đàn ông cười cười thay lời chào. Đợi Hàn Tinh Tinh uống xong cô liền kéo bạn sang mộ