Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323300

Bình chọn: 8.5.00/10/330 lượt.

uả thế nào rồi đấy"

Âu Phong và Khiết Luân nhìn cô bằng ánh mắt khinh khỉnh, bước đi lại chỗ ngồi của mình

Hạ Kim Giao đơ tại chỗ, cả lớp thấy thế liền cười to, hú hét om sòm cả dãy hành lang

Thái độ của Âu Phong và Khiết Luân như thế đã làm cô ả được một trận quê tột độ, cô ả chỉ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống còn hơn là phải chịu cảnh nhục nhã như thế này

Trên sân trường vắng vẻ rộng lớn, 2 người con trai hoàn mỹ nhất đang ung dung bước đi. Khiết Luân quàng vai Âu Phong, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, chốc chốc Âu Phong lại mỉm cười nhìn Khiết Luân. Từ nhỏ đến giờ, Khiết Luân là người thứ 2 (sau Du Du) mà Âu Phong có thể nở nụ cười thật sự, một nụ cười ấm áp ôn hòa chứ không phải lạnh lùng băng giá hay cái nhếch môi khinh khỉnh ngạo mạn.

Nếu ai nhìn vào chắc chắn sẽ không tin, đơn giản vì một người lạnh lùng như Âu Phong thì không thể nào có nụ cười ôn hòa ấm áp như thế

Chợt cả hai cùng dừng lại, hướng ánh mắt về người con gái trước mặt.

Uyển Tinh đứng trước cổng trường, bên cạnh là một chàng trai khoảng 21 tuổi, tóc nhuộm màu đỏ hung, khuôn mặt đẹp trai nam tính, lối ăn mặc theo style Hàn Quốc, nhìn rất ấn tượng. Người đó không ai khác chính là Lại Du Thần

Du Thần và Uyển Tinh đứng đó nói chuyện một lúc rồi hai người bước lên chiếc mô tô CBR900RR Fireblade hòa mình cùng dòng người đông đúc.



"Phi Phi ơi!"

Uyển Tinh vừa bước vào phòng đã cất giọng gọi. Phi Phi ngồi trên giường, mỉm cười nhìn Uyển Tinh

"Tớ đây"

Uyển Tinh lại ngồi bên cạnh Phi Phi

"Cậu rảnh không?"

"Không rảnh mà ngồi đây à!"

Phi Phi tinh nghịch véo chiếc mũi cao dọc dừa của Uyển Tinh

"Hì, thế đi siêu thị với tớ ha!"

"Ừ!"

Phi Phi cười nhẹ, nháy mắt với Uyển Tinh. Uyển Tinh phì cười trước điệu bộ của Phi Phi

Lúc bước vào siêu thị, Uyển Tinh và Phi Phi dường như trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, hai cô nàng như hai ánh hào quang sáng chói, bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn vào hai người, có người ghen ghét đố kị, có người say mê ngưỡng mộ, có người nhìn chằm chằm rồi lại dụi mắt để nhìn thật kĩ để rồi tự thốt lên "Tuyệt sắc giai nhân!"

Phi Phi như không quan tâm đến, kéo tay Uyển Tinh đi thật nhanh

"Khó chịu thật"

Uyển Tinh thở dài

"Tớ hận là không thể móc mắt họ ra"

Phi Phi tức giận nắm chặt tay lại

"À...mà cậu định mua gì thế?"

Phi Phi đã lấy lại bình tĩnh, nhìn Uyển Tinh hỏi

"Mua len"

"Len?"

"Uhm"

Uyển Tinh nắm lấy tay Phi Phi đi đến khu bán len

"Đừng nói là cậu định đan len nha"

Phi Phi vẫn chưa hết bất ngờ

"Ờ, hì"

"Cho ai thế?"

"Bí mật"

Uyển Tinh nháy mắt tinh nghịch

"Xời, thế có đan cho tớ không đấy?"

"Tất nhiên là có rồi"

"Thích quá!"

Phi Phi cười tươi ôm chầm lấy Uyển Tinh, khuôn mặt hiện lên sự sung sướng thấy rõ

Uyển Tinh phì cười trước điệu bộ trẻ con của Phi Phi nhưng hơn ai hết Uyển Tinh thấu hiểu được tận sâu trong trái tim Phi Phi là nỗi cô đơn, cay đắng đến tột cùng.

Lúc đi ngang qua phòng tập bóng rổ của trường, Uyển Tinh chợt dừng lại, Phi Phi ngạc nhiên nhìn Uyển Tinh

"Cậu sao thế?"

"Triệu Vỹ chơi bóng rổ rất giỏi, anh ấy từng là một tay ném bóng thần sầu đấy"

Uyển Tinh khẽ đáp nhẹ, ánh mắt hiện lên niềm tự hào thấy rõ. Trong vô thức lời nói ấy được thốt ra dường như là đang độc thoại với chính cô vậy

"Cậu ấy hoàn hảo đến thế sao?"

"Uhm, từ lúc còn nhỏ anh ấy đã được coi là một thiên tài rồi mà"

"Wow! Thật đáng ngưỡng mộ mà!"

Uyển Tinh lặng lẽ bước vào bên trong

Phòng tập khá rộng, thoáng mát sạch sẽ, còn được trang bị cả điều hòa và một số thiết bị hiện đại khác

Chợt ánh mắt Uyển Tinh hướng ra giữa sân, đôi chân như không thể nhúc nhích được nữa, đứng bất động

Trên sân bóng rổ hiện giờ là hai người con trai hoàn mỹ nhất đang tập bóng. Cả hai đều tỏ ra rất điêu luyện với những pha dành bóng rất nhanh, dứt khoát cùng với những cú ném bóng chính xác đến tuyệt vời

"Đó chẳng phải là Đàm thiếu gia và Duật thiếu gia sao?"

Phi Phi tiến lại gần thoáng chút ngạc nhiên

Uyển Tinh vẫn chăm chú nhìn Âu Phong và Khiết Luân chơi bóng nhưng dường như ánh mắt cô luôn hướng về Âu Phong, từng cử chỉ động tác của anh đều được cô thu vào tầm nhìn của mình.

Trên khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp của Uyển Tinh, một vài giọt nước mắt khẽ rơi

********************************

Trên sân bóng rổ, Uyển Tinh ngồi trên bãi cỏ non, hướng ánh mắt đầy thán phục xen lẫn yêu thương về phía Triệu Vỹ, chốc chốc lại vỗ tay khen ngợi

"Giỏi quá à!"

"Vỹ! Anh là nhất đấy!"

Triệu Vỹ đang tập bóng rổ, từng động tác linh hoạt, những cú ném bóng điêu luyện cùng những bước di chuyển nhanh đến không ngờ. Mỗi lần Uyển Tinh reo lên như thế, anh điều quay lại nhìn, đôi môi lại vẽ lên một đường cong tuyệt đẹp

Triệu Vỹ thôi không tập nữa, lại ngồi gần Uyển Tinh. Cô nhẹ nhàng lấy khăn lâu mồ hôi trên khuôn mặt hoàn mỹ của anh, tiện tay lấy luôn chai nước đưa cho anh

"Chắc khát lắm ha?"

"Ừ"

Triệu Vỹ cười nhẹ, đưa tay vuốt mái tóc óng mượt thơm mùi hoa anh đào của cô

"Tiểu Tinh! Duỗi thẳng chân ra cho anh!"

Triệu Vỹ ra lệnh

"Chi vậy ạ?"

Uyển Tinh ngạc nhiên

"Không được hỏi"

Triệu Vỹ kí nhẹ vào đầu c


XtGem Forum catalog