Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323223

Bình chọn: 9.5.00/10/322 lượt.

ỗi? Cô có lỗi gì với tôi? Cô dường như đã dần xóa tan đi trái tim lạnh giá trong tôi, cô đem đến cho tôi cái cảm giác gọi là hạnh phúc đó, cô đối với tôi hình như giống một thiên sứ, cô có lỗi gì với tôi?"

Uyển Tinh khóc, lúc đó, cô thật sự biết rằng mình đã sai.

Cô không phải thiên sứ.

Cô là một con ác ma.

Cô tiếp cận anh vì mục đích của mình, nói với anh là muốn cho anh vui vẻ hạnh phúc, cô lương thiện thuần khiết như một thiên sứ. Nhưng mà, đó đều là lời dối trá.....cô là một kẻ ích kỷ, vì Triệu Vỹ, vì muốn ở bên cạnh Triệu Vỹ, cô chưa từng quan tâm đến Âu Phong. Cô không quan tâm đến sự hung dữ của anh, bởi vì cô không quan tâm đến anh chút nào. Cô cho rằng mình là một thiên sứ, nhưng mà thiên sứ làm sao có thể làm tổn thương đến người khác như vậy!

Cô làm tổn thương anh.

Kể cả trong nước mắt, kể cả trong màn đêm, nỗi đau đớn trong mắt anh, làm cô hối hận đến mức muốn lập tức chết đi.

Tại sao cô làm tổn thương anh, trái tim của cô cũng đau đớn như vậy, cô phải là ma quỷ mới phải, tại sao cô đột nhiên giận không thể dùng tất cả đổi lại đẻ chưa từng làm tổn thương anh!

Âu Phong nắm chặt cằm cô, ngón tay lạnh ngắt

"Nhìn thấy chưa, khuôn mặt của Hàn Triệu Vỹ đấy! Tại sao, cô lại không thèm nhìn tôi?"

Nước mắt làm mơ hồ ánh nhìn của cô.

Cô hối hận khóc

"Xin lỗi......"

Ngoại trừ câu nói này, cô hình như không biết nói gì hơn.

Âu Phong đau đớn, đau đến mức toàn thân run rẩy, đâu đến mức mà móng tay đều biến thành màu tím

"Bởi vì nó, cô mới tiếp cận tôi đúng không?! "

Trong tim Uyển Tinh càng đau khổ, cô khóc

"Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! "

Cơn đau nơi tim càng lúc càng dữ dội, cơn đau kịch liệt dần dần lan khắp toàn thân anh, anh đau đớn, sắc mặt nhợt nhặt, đôi môi tím ngắt.

"Bởi vì khuôn mặt của nó phải không?"

Anh lấy trong người ra con dao nhỏ sắc bén

"Rất thích khuôn mặt của nó phải không? Được, thế thì tôi sẽ phá hủy nó đi!."

Cô sợ hãi giữ chặt tay anh lại, nước mắt ướt đẫm

"Xin lỗi, em sai rồi! Em biết em sai rồi, xin lỗi! "

Âu Phong hất tay cô ra, bàn tay anh lạnh lẽo như băng hàn ngàn năm

"Tôi sẽ phá hủy nó! "

Anh hét lớn lên trong màn đêm!

Uyển Tinh khóc lóc thảm thiết, cô lại nắm lấy tay anh giữ chặt lại

"Xin lỗi.....em phải làm thế nào, xin anh hãy cho em biết, em phải làm thế nào.....đừng có dọa em như vậy.....em biết là em sai rồi.....xin anh đừng dọa em nữa......."

Cô khóc đến mức toàn thân run rẩy.

Cô biết mình sai, sự ích kỷ của cô càng lúc càng sai, nhưng mà, đã làm tổn thương đến anh, cô không biết làm thế nào để bù đắp cho anh những sai lầm mà cô đã gây ra!

Màn đêm yên lặng.

Ánh đèn vàng vọt.

Trên mặt cô đầy nước mắt.

Cô khóc giống như một đứa trẻ không biết mình làm sai điều gì, giống như một đứa trẻ phạm sai lầm nhưng không biết phải xử lý thế nào.

Âu Phong buông tay cô ra.

Trên môi anh nở nụ cười gượng, anh chăm chú nhìn cô, cuối cùng, nhẹ nhàng giơ tay lên, ngón tay anh lạnh ngắt, có chút run rẩy, anh nhè nhẹ lau nước mắt cho cô, dòng lệ ấm nóng, nóng ấm lên ngón tay lạnh ngắt của anh.

"Tôi cũng không biết phải làm thế nào....."

Làn môi anh tím ngắt, trái tim đau như muốn vỡ nát ra.

"......Nếu như có thể......tôi mong là chưa từng gặp cô......"

Nhìn cô lần cuối.

Anh quay lưng.

Chậm chậm đi vào trong màn đêm.

Trái tim đau đớn từng cơn, anh đau đến mức không còn nhận ra phương hướng, giống như dẫm phải mây đen trong ác mộng, trong màn đêm sắc mặt anh trắng bệch như tờ giấy.

Đau, có làm sao?

Âu Phong nhắm mắt lại.

Kể cả trái tim đau đến mức hoàn toàn chết đi, thì cũng có làm sao?

Mơ màng với màn đêm phía trước......

Yên lặng.....

Gió đêm nhè nhẹ thổi đến, không nghe rõ điều gì.Mặt đất lạnh lẽo, cây cối kêu lên xào xạc, gió xuyên qua hang động dưới đường, dường như có tiếng kêu của cô sau lưng anh, nhưng mà cô kêu cái gì cũng nghe không rõ.......

Thì ra......

Cô.....

Không phải là thiên sứ của anh....

7.00 tại một sân bay lớn của trung tâm thành phố

Uyển Tinh bước xuống máy bay, kéo vali bước đi

Hình ảnh một người con gái xinh dẹp đang kéo vali bước đi một mình khiến cho mọi người xung quanh đều phải ngước nhìn

Sau 4 năm trời, giờ đây cô đã mang một vẻ đẹp sắc sảo chứ không còn ngây thơ hồn nhiên như trước kia. Cô mặc chiếc áo sơ ni với quần bò ngắn đến đùi để lộ ra cặp chân thon dài, mái tóc búi gọn lên càng làm lộ khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp

* * *

Trước mặt Uyển Tinh giờ đây là một ngôi nhà khá khang trang, tuy không phải biệt thự tiền tỷ gì nhưng so với nơi hẻo lánh này cũng thuộc vào loại khá rồi

Cô lặng lẽ quan sát ngôi nhà, sau bao nhiêu năm nó vẫn không hề thay đổi, nó đã ghắn liền với tuổi thơ của cô, nó chính là mái ấm che chở cho gia đình cô, vậy mà chỉ vì sự yếu đuối của bản thân, cô đã nhẫn tâm rời bỏ nó để mà di tìm nơi chôn giấu cho sự yếu đuối của bản thân

Lấy hết can đảm , Uyển Tinh đẩy mạnh cửa sắt, lặng lẽ bước vào nhà

Giữa phòng khách, một người đàn ông trung niên lặng lẽ ngồi trên sôfa, , tay cầm tờ báo có vẻ như rất quan tâm đến nó, con người ông luôn toát lên v


XtGem Forum catalog