XtGem Forum catalog
Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325672

Bình chọn: 9.5.00/10/567 lượt.

iền đi cọc đi.”

Tiền đặt cọc? Tiền đặt cọc cái gì? Tô Nhan không hiểu, trừng mắt

nhìn người trước mặt, còn không có suy nghĩ cẩn thận thì Hứa Triết Quân đã cúi

người xuống, không hề báo động trước mà hôn lên môi của cô.

Tô Nhan mở to hai mắt, cả người cứng đờ, không dám làm động tác

gì, lại không tự chủ được mà ngừng lại hô hấp, khiếp sợ nhìn Hứa Triết Quân gần

trong gang tác, khuôn mặt phóng đại lên. Hắn nhắm hai mắt, mặt mày giãn ra, Tô

Nhan thậm chí có thể đếm được rõ ràng những sợi lông mi trên khuôn mặt của Hứa

Triết Quân.

Động tác của Hứa Triết Quân rất nhẹ, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi

cô như chuồn chuồn lướt nước, sau đó vươn đầu lưỡi tinh tế liếm lên cánh môi mềm

mại như hoa kia, nhẹ nhàng mút vào, cực độ mềm nhẹ.

Mở mắt ra gặp ngay bộ dạng ngây ra như phỗng của Tô Nhan, Hứa

Triết Quân nhẹ nhàng nhếch khóe môi,trong mắt có sự ôn như, mơ miệng ra dụ dỗ

nói, “Hít vào, nhắm mắt lại.”

Đầu óc Tô Nhan đã sớm bị đình chỉ mọi hoạt động, thực dịu dàng

ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị, nhắm hai mắt lại.

Giống như có vị ngọt như sữa, rất quen thuộc như là... Tô Nhan

suy nghĩ nửa ngày không nghĩ ra là hương vị gì, nhịn không được vươn đầu lưỡi

liếm liếm.

A, hương vị này hẳn là hương vị nồng đậm của cỏ mật sao, hơi chút

liếm xuống, Tô Nhan phải rút ra kết luận.

Đầu lưỡi còn chưa kịp thu hồi đã bị Hứa Triết Quân trụ lọi, còn

chưa chờ Tô Nhan phản ứng lại, Hứa Triết Quân đã muốn vươn đầu lưỡi cuốn vòng

trụ đầu lưỡi của cô, như là trừng phạt sự bướng bỉnh của cô, hăng hăng mà mút

vào.

“A..” Tô Nhan ưm một tiếng, thân thể mất đi trọng tâm đổ về phía

sau nhưng lại bị Hứa Triết Quân nắm tay kéo lại.

Cơ hồ không gặp được sự chống cự nào, Hứa Triết Quân dễ dàng đẩy

cánh môi của cô ra, mang theo hương vị ngọt ngào của sữa tiến quân một cách thần

tốc, công thành đạt đất, nhấm nháp dung mạo này.

Sau khi nụ hôn dài triền miên chấm dứt, Hứa Triết Quân buông Tô

Nhan ra, liền im lặng như vậy nhìn Tô Nhan đang cúi đầu. Tô Nhan mím môi, chau

mày, không biết suy nghĩ cái gì.

Hai người liền trầm mặc như vậy, ai nấy đều không nói

gì.

Qua một hồi lâu, Tô Nhan mới thì thào mở miệng, “Cậu đã từng trải

qua?”

Ánh mắt Hứa Triết Quân trầm xuống, mặc hắn nghĩ như thế nào cũng

không thể nghĩ được câu đầu tiên Tô Nhan mở miệng lại là câu này. Khóe miệng co

giật, Hứa Triết Quân không mang theo cảm xúc gì, “Không phải như

vậy.”

“A...đây không phải là nụ hôn đầu tiên của cậu chứ?” Tô Nhan nghi

ngờ liếc mắt nhìn hắn một cái, hiển nhiên đối với giả thiết này không có ôm hi

vọng gì rồi.

Đè nén xúc động muốn đưa tay bóp chết đứa ngốc trước mặt này, Hứ

Triết Quân hừ lạnh một tiếng, đông cứng nói, “Nụ hôn đầu

tiên.”

“A, thực kéo, tớ cũng vậy.” Đầu năm nay tìm nụ hôn đầu tiên của

người đàn ông cơ hồ là không có khả năng, không thể tưởng tượng được thế nhưng

lại để cho cô gặp phải, cũng không tính là thiệt. Tô Nhan ở trong lòng tính

toán.

Vì thế hai người lại một lần nữa trầm mặc xuống, giằng co không

thôi.

Cuối cùng Tô Nhan thật sự chịu không nổi không khí quỷ dị này, há

miệng thở dốc, “Cái kia, không có việc gì nữa thì tớ đi về

trước.”

“Tô Nhan...”

“Đợi chút.” Tô Nhan khân trương đánh gãy lời nói của Hứa Triết

Quân, do dự vài giây dường như phải quyết tâm ra một quyết định, nhẹ giọng nói,

“Chúng ta coi như vừa mới cái gì cũng chưa phát sinh qua.”

Thanh âm của Hứa Triết Quân trầm trầm, ánh mắt thâm thúy nhìn Tô

Nhan chằm chằm, trong thanh âm có sự tức giận như là muốn cắn nát cái tên của

cô, “Tô Nhan.”

“Tớ phải đi về.” Tô Nhan rũ mắt xuống, hết sức xem nhẹ biểu tình

đáng sợ của Hứa Triết Quân, xoay người muốn cất bước rời đi.

Hứa Triết Quân đuổi theo hai bước, giữ cô lại, ánh mắt trầm đen

như mực nhìn chằm chằm vào cô, con ngươi đen lưu chuyển khó phân biệt được cảm

xúc.

Tô Nhan rụt cổ, cắn môi, cúi đầu không dám nhìn hắn. Trong lòng

lại không ngừng bồn chồn, có chút sợ hãi.

“Coi như không có chuyện gì phát sinh qua sao?” Ngữ khí của Hứa

Triết Quân mang theo vài phần lãnh ý, làm cho Tô Nhan cúi đầu càng

thấp.

Vừa dứt lời, môi Hứa Triết Quân lại một lần nữa rơi xuống trên

môi Tô Nhan, không giống như sự ôn nhu vừa rồi, lần này thô bạo mà cắn lấy môi

của cô. Nụ hôn này như một sự trừng phạt, Hứa Triết Quân dùng sức nuốt lấy đầu

lưỡi của Tô Nhan, trằn trọc xâm nhập, đoạt lấy dưỡng khí trong miệng của

cô.

“ô...” Tay Tô Nhan muốn phản kháng lại bị hắn dùng tay ngăn lại,

đưa hai tay cô ra phía sau lưng.

“Như vậy thì sao? Vẫn là chưa phát sinh qua chuyện gì sao?” Hứa

Triết Quân nhìn chằm chằm Tô Nhan đang bị mình giam cầm trong lồng ngực của

mình, nhẹ nhàng mở miệng, ngữ khí đông cứng như đá.

Tô Nhan ngoảnh mặt đi, không chịu nhìn hắn, có chút tức giận lại

có chút chột dạ sợ hãi. Rõ ràng là cô bị cường hôn mà, như thế nào kết quả lại

là hắn tức giận chứ, cô chột dạ cái gì? Tô Nhan cau mày, miệng mân thành đường

nhỏ, hai con mắt trong nháy mắt biến thành bộ dạng ủy khuất rất đáng

thương.

“Thật sự có thể coi như chưa phát sinh chuyện gì sao?” Ngữ khí

của Hứa Triết Quân không