
hú trong mắt đều hiện lên một tia kỳ quái, càng thêm hưng phấn nhìn cô chằm chằm.
“Ách… Này…” Cô mặt đỏ hồng, sau đó nhìn nhóm cầm thú đồng loạt vây quanh cô, nhỏ giọng hỏi: “Tôi… Tôi tối hôm qua thật sự kêu rất to hay sao?”
“Đó là tự nhiên.” Trương Mẫn cùng Lâm Gia Lệ cùng kêu lên nói.
“Nói nói, ” Lâm Gia Lệ trên mặt trở nên thần bí vô cùng, sau đó nhìn tôi hỏi: “Cái kia của nam nhân nhà ngươi to nhỏ như thế nào?”
“Nhỏ?”Cô sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, khóe miệng nhẹ nhàng rụt lại. Nhìn chúng cầm thú đang trố mắt nhìn, cầm thú nhóm, các ngươi làm sao vậy .
“Các ngươi khá tốt thôi, lần trước các ngươi nửa giờ liền thu phục, ta còn tưởng rằng nam nhân nhà ngươi thực sự có vấn đề gì. Nhưng mà… ” Trịnh Phi Diễm vươn tay vỗ vỗ bả vai của cô, vui mừng nói: “Nghe được thanh âm tối qua của ngươi như vậy, ta đây đã an tâm.”
“Đúng vậy, chúng tôi cũng yên tâm .” Các cầm thú khác đều tự vươn một móng vuốt vỗ vỗ trên vai cô, sau đó đều giải tán đi.
“…”
Thật lâu về sau cô mới biết được, thì ra lúc ấy cầm thú nhóm là gạt cô, khách sạn cấp năm sao cách âm hiệu quả tốt như vậy, người ở bên trong đang làm những gì người bên ngoài làm sao có thể nghe được đến đâu?
Các cầm thú ấy cấu kết lừa cô, vì bọn họ muốn kiểm tra đo lường phần cứng phương tiện của nam nhân nhà cô, nếu như quả thật có vấn đề thì bọn họ sẽ gặp tìm cách tăng cường nó, làm cho cô về sau càng thêm hưởng phúc.
囧, rất 囧 .
“Anh dẫn em tới nơi này làm gì?” Cô mới vừa đi ra khỏi phòng, lại bị yêu nghiệt bất ngờ kéo đến nơi đây, cửa hàng kimono (trang phục truyền thống của Nhật Bản).
“Mua kimônô.” Lục Cẩm nói xong câu này, liền vẫy tay tìm đến người bán hàng, nhìn cô sau đó cùng người bán hàng nói cái gì đó, sau đó người bán hàng cao thấp đánh giá một chút, lập tức hướng đi vào cửa hàng.
“Ôi chao, ôi chao, Lục Cẩm, anh vừa rồi là nói tiếng Nhật sao?” Cô đi đến bên cạnh yêu nghiệt, hỏi.
“Nếu không phải em thấy đó là tiếng Anh sao?” Lục Cẩm nhẹ nhàng quét tôi liếc mắt một cái, sau đó đảo mắt nhìn nhìn kimônô.
“Oa, thật là lợi hại.” Cô nhất thời vẻ mặt sùng bái nhìn yêu nghiệt, bởi vì cô vẫn muốn học tiếng Nhật, lại học thế nào cũng không được. Nói tiếng Nhật ra đừng nếu nói đến ai khác , ngay cả cô cũng không hiểu mình đang nói gì…
Lúc này, người bán hàng lúc nãy trong tay đang cầm một cái hòm màu đen, chậm rãi đi đến trước mặt yêu nghiệt, đem hòm mở ra sau đó đưa tới trước mặt yêu nghiệt.
Lục Cẩm đem kimônô lấy ra, trong mắt soi mói rõ ràng, sau đó đem kimônô ném trở về, đối người bán hàng phất phất tay, ngoài miệng nói vài câu.
Người bán hàng trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, đang nhìn yêu nghiệt một chút sau đang cầm hòm xoay người lại đi vào trong .
“Này, anh không thích bộ kimônô kia sao?”Cô nhìn yêu nghiệt hỏi, “Em cảm thấy bộ kimônô màu trắng kia tốt lắm nha, thực sự rât hợp với anh đó.”
Ai ngờ, Lục Cẩm nghe xong cau mặt, nhìn cô, nói: “Em đang nói cái gì, cái kia là kimônô của phụ nữ, anh là mua cho em.”
“A… Như vậy a…” Cô vội cười cười, sau đó có chút tiếc hận nhìn về phía người bán hàng vừa rời đi, hỏi: “Cái kia sao không được? Kimônô màu trắng đó tốt như vậy mà.”
“Kimono giá rẻ như vậy em cũng lấy trước mặt anh sao.” Lục Cẩm trên mặt cau có, hừ nhẹ một tiếng.
Thực giá rẻ sao? Bình thường tại cửa hàng không phải các hàng mẫu đều là đắt tiền sao? Lòng cô suy nghĩ và thấy khó hiểu.
Lúc này, người bán hàng lại đi ra , đi trước còn có một người nữa. Người nọ một bàn tay đang cầm hộp gỗ, tay kia thì cầm một cái để giữ ấm nhỏ, trên người mặc quần áo vô cùng cao quý, chậm rì rì đi đến trước mặt họ.
Sau đó, cô quan sát đến, lúc này yêu nghiệt trên mặt hiện lên một tia vừa lòng mỉm cười.
“Rốt cục cửa hàng không có cái nào để đem ra nữa sao ?” Yêu nghiệt nói những lời này cốt dùng để chỉ giáo, cô có chút kinh dị nhìn yêu nghiệt liếc mắt một cái, sau đó nhìn người nọ, cô ta nghe hiểu được sao?
“Lục đại nhân đại giá quang lâm, là cửa hàng nhỏ chăm sóc không chu toàn .” Người nọ nhanh chóng nói, ánh mắt lạnh lùng quét lên người bán hàng đứng bên cạnh, người bán hàng kia lập tức cúi đầu thấp lại càng thấp.
“Cô cũng là người Trung Quốc sao?” Cô tò mò hỏi, bởi vì trước mắt người phụ nữ nói được tiếng Trung rất chuẩn a.
Cô gái kia quyến rũ cười, nhìn cô, nói, “Cô thật đáng yêu, ” sau đó nhìn Lục Cẩm, hỏi: “Lục đại nhân, đây là bạn gái của ngài?”
“Đúng vậy.” Lục Cẩm nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn cô giải thích nói: “Cô ấy sở dĩ tiếng Trung nói được chuẩn như vậy, bởi vì trước đây cô ấy có sống tại Trung Quốc một thời gian.”
“À.” Thì ra là thế, cô nháy mắt hiểu được. Nhưng mà cô ấy lại xưng hô với yêu nghiệt là Lục đại nhân, giống kiểu xưng hô thời xưa vậy.
“Đến, nhìn bộ quần áo xem thích không?” Cô gái kia đem kia hộp gỗ đưa tới trước mặt cô, nhìn cô cười nói: “Đây chính là cái tốt nhất của cửa hàng, nếu vẫn không vừa lòng thì tôi cũng không còn cách nào khác.”
Cô không nói gì, Lục Cẩm liền đưa tay mở ra cái kia hộp gỗ xuất ra bên trong là kimônô màu đen.
Oa oa, cái này so với trước kia kiện đẹp hơn, hơn nữa khí phách vô cùng a.