XtGem Forum catalog
Yêu Nhầm Biến Thái Nam Nhân

Yêu Nhầm Biến Thái Nam Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323483

Bình chọn: 8.5.00/10/348 lượt.

u thư nhan sắc diễm lệ, mày thanh mi tú hắn chỉ nghĩ đến bọn Thập đại cẩu cẩu lúc này không biết đã tìm ra mộc thư hay chưa. Tiểu thư thẹn thùng hành lễ…

“Tiểu nữ Lưu Mộc Trân bái kiến vương gia!”

Hắn thật sự giả vờ gượng cười cũng không nổi. Thái hậu sau lưng bổ sung ngay.

“Đây là tiểu thư nhà Đại học sĩ, cầm – kì – thi – hoạ , đoan trang, hiền thục hảo xứng với con đó Nhiên nhi!”

Thái hậu “giao phó” hắn xong đi lại cùng hoàng thượng, hai người thân thật rất lo hắn biến thái cả đời nên mới tích cực quá như vậy.

Thẩm Nhiên nhìn cô tiểu thư e thẹn nhưng ánh mắt rõ ràng muốn nhào lại “cắn” hắn rồi quả là hồ ly. Nhưng cách Thu Yên làm “hồ ly tinh” đáng yêu hơn nhiều, cả nửa phần gượng ghịu cũng không có đâu như cô nương này.

Làm sao có nữ nhân nào sánh kịp “trình độ” của Thu Yên – hồ ly đầu đàn chứ.

“Tiểu thư có biết viết cáo trạng, đọc binh thư hay không?” – Mẫu hậu khen ngợi như thế hắn cũng không ngại hỏi thử.

“Ơh… cái đó tiểu nữ chưa được học qua!”

“Vậy nếu cứu cha, trong người tiểu thư không có tiền lại cần phải đánh đổi gì đó. Tiểu thư sẽ làm gì?”

Mặt cô nương nọ tái xanh thật không hiểu nổi các câu hỏi của hắn, cũng không biết phải trả lời thế nào. Hắn nhớ Thu Yên, nhớ ánh mắt ngấn lệ sợ hãi của nàng lúc đó vẫn cố mạnh mẽ dám bạo gan đem trinh tiết ra đánh đổi với hắn.

Nếu tất cả nữ nhi đối với hắn đều là hồ ly tinh, nàng sẽ là con hồ ly gây ấn tượng nhất đối với hắn.

Không có nữ nhân nào so sánh được với nàng.

—————-

Thu Yên ngồi dậy dụi mắt sau khi khóc đã ngủ quên mất. Nàng vỗ hai má, sau hôm nay nên toàn tâm toàn ý chỉ chứa mỗi cha trong đầu thôi không còn nam nhân nào khác, đặc biệt là những gã biến thái.

Nàng châm thêm dầu vào chân đèn, gần đến canh ba giữa đêm, nàng đã ngoan ngoãn nghe lời không tắt đèn theo ý Thẩm Nhiên. Bên ngoài cửa sổ có chút động lạ, nàng ra mở cửa nhìn sân vườn tối đen không có gì nên lại đóng cửa vào xả nước hồ tịnh thân.

Tắm khuya không tốt nhưng tâm trạng nàng đang rất buồn bã, ngâm người thư giãn may ra đỡ suy nghĩ lung tung về hắn. Chợt Thu Yên nhìn thấy dưới chân tủ gỗ đối diện hồ có túi vải.

Nàng lên quấn sơ khăn lụa mỏng che người đi xem thử, lấy ra trong túi vải hai mảnh mộc thư khiến nàng tái mặt. Hèn gì hắn ta sắp nàng cũng trong kế hoạch ra là bày nàng ở lại phủ giữ mộc thư nhưng không thèm nói gì với nàng cả.

Thứ này liên quan đến thừa tướng, xem ra quan trọng nàng run run không biết phải giấu đâu thì gian phòng ngoài lụa tung lên vì gió lùa do cửa sổ mở toan, tiếng đổ vở cùng bóng người làm nàng hoảng sợ.

Chẳng lẽ có người đến cướp mộc thư hay sao?

Thu Yên ôm mộc thư lùi lại khi ba hắc y nhân che mặt xông vào gian tắm. Thu Yên liều mình nhắm mắt theo cánh cửa bên mạn phải định chạy ra gọi người thì bị nắm tóc kéo ngả ra.

Nàng còn chưa mặc đủ xiêm y, cả người run sợ bị nắm mái tóc ướt dài. Ba hắc y nhân có được mộc thư rất hài lòng sau đó nhìn Thu Yên thân thể che đậy mỏng manh, ánh mắt sinh tà dục. Thu Yên sợ hãi hét lên…

“Có ai không! Người đâu … cứu mạng!!!”

Hai người muốn vươn tay làm bậy trên người nàng thì bỗng người còn lại giữ lại có ý cản xa hai người kia. Thu Yên không nghĩ nhiều, cũng không thắc mắc sao người đó lại giúp vẫn cắn ngay tay gã đó một cái thật mạnh sau đó xong ra cửa.

Thu Yên run rẩy chỉ cố hết sức chạy. Thẩm Nhiên đang nhanh chóng trở về thấy nàng chạy loạn nên chụp vội ôm lấy làm Thu Yên nhìn lên mừng rỡ vô cùng. Ba hắc y nhân đuổi theo thấy hắn lập tức dùng khinh công bỏ chạy ba người ba hướng tách biệt.

Thu Yên run run, cứ nghĩ hắn nóng tính sẽ đuổi theo nhưng Thẩm Nhiên chỉ nhìn, ánh mắt dường như không mấy kinh ngạc. Nàng rối lên .

“Sao huynh không đuổi theo? Chúng lấy mất mộc thư rồi!”

Thu Yên nói lung tung, vừa lo vừa sợ. Hắn nhìn nàng định bụng giải thích thì sửng sốt trông ngay thân thể ướt đẫm chỉ được một tấm lụa mỏng che lấy.

Vời góc nhìn cao từ mắt hắn dễ dàng thâu hết nước da non căng tràn sức sống trên khe ngực nữ nhi ẩn sâu lụa quấn kia.

Nhận ra ánh mắt của hắn nàng mới nhìn lại mình nhớ lại má nóng lên ngây, xấu hổ không biết làm sao.

Cái tình huống nhục nhã dở khóc dở cười này sao lại bị chính hắn bắt gặp chứ? Chợt sau lưng hắn có tiếng lính canh đi đến. Thu Yên chết mất, xấu hổ định chạy đi thì thấy phía kia có ánh đèn của Bửu nương đi kiểm tra.

Nàng rối lên sắp khóc đến nơi nếu bị thấy ở bộ dạng này thì chết ngay cho rồi. Song đột nhiên cánh tay ôm ngang ẵm nàng lên. Thẩm Nhiên thật sự cũng hoảng không khá hơn nàng là bao nhiêu nhưng được cái đầu óc còn dùng được không trì độn vì khẩn trương như nàng.

Nàng mắc cở, chưa kịp phản ứng làm sao khi tay hắn ôm cứng người mình thì hắn đã đem nàng lao nhanh vào phòng còn đang mở cửa với tốc độ kinh người.

“Có chuyện gì mà con la lên thế Thu Yên?” – Bửu nương đã đến hỏi từ bên ngoài.

Thẩm Nhiên nép sau bờ tường cửa, khi Bửu nương mở cánh cửa vào che mất hắn khuất sau. Thu Yên sau bình phong cố mặc nhanh lại xiêm y nói năn không lưu loát.

“Con… con đang tắm, tự dưng nghe tiếng đổ vỡ lo lắng không biết có phải trộm không?”

“Ừhm, lần trước thư