Polaroid
Yêu Phải Cô Nàng Hai Mặt

Yêu Phải Cô Nàng Hai Mặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322980

Bình chọn: 9.00/10/298 lượt.

m thấy Hầu Tử sau khi mặc quần áo sẽ biến thành người sao?”

Giương lớn hai mắt, Nhâm Cấm Hồng không thể tin anh thế nhưng đem cô so sánh với Hầu Tử.



Hầu Tử?

Hầu Tử!

Hầu Tử.

Cô có chỗ nào lớn lên giống Hầu Tử?

Tên hỗn đản này, hỗn đản chết tiệt, vương bắt đản, trứng thối! Anh sao có thể sỉ nhục cô như vậy, đả kích cô, thương tổn cô? Anh biết có những năm gần đây, cô có bao nhiêu cố gắng thay đổi chính mình sao? Mà anh thế nhưng lấy Hầu Tử để so sánh cô.

Hơi nhếch môi cánh hoa, nắm chặt tay lại, cô giận không thể không xoay người bước đi, hoàn toàn đã quên kế hoạch của chính mình. Cô thật sự rất tức giận, rất tức giận, giận chính mình vì cái gì đi thích một tên hỗn đản như vậy, đối với hắn cứ nhớ mãi không quên?

“Như vậy liền tức giận?” Anh đột nhiên chế trụ tay cô, một phen đã đem cô kéo trở về.

“Buông tay.” Cô tức giận kêu lên.

“Còn nói em đã muốn lớn lên thành phụ nữ trưởng thành, làm sao giống? Anh lấy vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu chế nhạo cô.

“Nếu người ta nói anh là con khỉ, anh sẽ không tức giận sao?” Cô tức giận quát.

“Anh còn chưa nói em là con khỉ nha.” Hắn nhịn không được nhếch miệng cười.

“Anh ám chỉ em.”

“Chính là đùa em thôi mà-----“

“Chuyện đùa này tuyệt không buồn cười.” Cô tức giận đánh gãy lời nói của anh.

Xem cô tựa hồ thật sự tức giận, Quý Thành Hạo thu hồi khuôn mặt tươi cười, dường như có chút đăm chiêu nhing cô.

“Vài năm không thấy, em sao lại trở lên hẹp hòi như thế, cô bé?" Anh nhíu mày hỏi.

Tức giận trừng mắt với anh, Nhâm Cấm Hồng thật muốn lớn tiếng rít gào nói cho anh, trên thế giới này không có một người phụ nữ nào lòng dạ có thể lớn đến nghe thấy người đàn ông mình thích lấy Hầu Tử để hình dung chính mình mà không tức giận !

Thật sự tức chết người, hỗn đản, cô hy vọng một ngày kia hai người bọn họ có thể đổi chỗ, biến thành cô cười chế nhạo anh, để cô có thể làm cho anh giận đến không nói được thành lời. Cô sẽ cầu nguyện mỗi ngày mong cho ngày nào đó nhanh đến.

“Sao em lại quay về Đài Loan, anh sao không nghe thấy Duẫn Cánh đề cập qua?” Không để ý đến vẻ mặt tức giận của cô, Quý Thành Hạo hỏi.

Một câu bừng tỉnh người trong mộng, Nhâm Cấm Hồng nhất thời nhớ đến mục đích cô quay về Đài Loan.

“Còn có, hiện tại đã mấy giờ, vì cái gì em lại xuất hiện tại đây nơi hỗn tạp đủ loại người này?” Anh chau mày nhìn cô không chuyển mắt tiếp tục hỏi.

Hít sâu một hơi, cô nhất thời sửa vẻ mặt tức giận phía trước, ngược lại dùng tư thế cùng miệng, ngữ điệu nhẹ nhàng gọi anh.

“Quý đại ca, Thành Hạo ca~~~~”

Quý Hạo Thành nhất thời chỉ cảm thấy da gà rơi đầy đất.

“Tại sao đột nhiên dùng thanh âm ghê tởm như thế gọi anh?” Anh không tự giác lui ra phía sau từng bước.

“Anh có thể quên chuyện tối nay đã gặp em, làm như không biết em ở Đài Loan?” Cô hai tay hình thành chữ thập đối hắn cầu đạo, bắt đầu mua chuộc.

Khẽ sửng sốt, anh hoài nghi nhíu mày. “Vì cái gì? Chẳng lẽ không có người biết chuyện em quay về Đài Loan sao?”

“Uhm....” Cô muốn nói rồi lại thôi.

“Cô bé?” Anh thanh âm đột nhiên trở lên nghiêm khắc, “Đã xảy ra cái gì, em tốt nhất kể rõ đầu đuôi thú nhận toàn bộ đi.”

Ánh mắt của cô mơ hồ không biết.

“Em tốt nhất thành thật đi.” Anh đột nhiên cảnh cáo cô.

“Nếu em nói thật với anh, anh sẽ đáp ứng giúp em giữ bí mật sao?” Cô lấy biểu tình do dự, thật cẩn thận theo dõi anh hỏi.

“Chờ anh nghe em nói thật xong đã” Anh khoanh hai tay trước ngực, tuyệt không chịu thả lỏng.

“Được rồi.” Lại dãy dụa do dự trong chốc lát, cô mới nhận mệnh thỏa hiệp, “Em là trộm đi về, xác thực không ai biết em hiện tại đang ở Đài Loan.”

“Vì cái gì?”

“Bởi vì em còn không muốn gả đi.” Cô phiền chán nói.

“Cái gì?” Anh ngây ngẩn cả người.

“Anhh nghe được rất rõ ràng, đừng làm cho em nói lần thứ hai.” Cô có chút khó chịu nói nhỏ.

“Rốt cuộc làm sao vậy, đem nói rõ ràng.” Quý Thành Hạo nhanh chau mày, mệnh lệnh đối cô nói. Gả, đây là chữ hắn không nghĩ có thể nghe thấy.

“Em...” Nhâm Cấm Hồng đang muốn nói, một trận rùng mình đột nhiên lủi thân mà qua, làm cô không nhịn được đánh cái hắt xì. “Ắt xì!”

Ban đêm mùa thu vào đêm khuya có sương lạnh, cho dù ban ngày vẫn ở ngoài ba mươi độ cực nóng, đến ban đêm nhiệt độ không khí vẫn là hạ xuống trên dưới hai mươi độ. Cô mặc quần áo đơn bạc căn bản không chống đỡ được bốn phía cảm giác mát.

Cái gọi là không thể vãn hồi, cô lại tiếp tục đánh vài cái hắt xì.

“Ắt xì! Ắt xì! Ắt xì!”

Quý Thành Hạo nhanh nhíu mày, lập tức đem áo khoác trên người cởi ra choàng đến trên vai cô.

Áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể anh trong nháy mắt đem ấm áp dễ chịu vây quanh cô, làm cho Nhâm Cấm Hồng thiếu chút nữa không thoải mái rên rỉ ra tiếng.

Cô hấp hấp cái mũi, không tự chủ đem áo kéo cao, đem mặt vùi vào trong đó, thật sâu ngửi thấy hương vị quen thuộc của anh. Hương vị này cô đã có nhiều năm không ngửi được, nhưng vẫn rõ ràng như cũ khắc sâu ở trong trí nhớ cô, một chút cũng không có thay đổi.

“Em thật sự là một chút cũng chưa thay đổi, luôn không rõ ràng, thời tiết thay đổi là thời điểm nên mặc thêm nhiều quần áo. Này mà cũng dám mở miệng nói lớn lên thành t