
ói rồi bỏ đi và vội vã tới bệnh viện cùng hai người kia. Lúc tới trước cửa phòng cấp cứu, cô thấy Karen đang đi đi lại lại lo lắng, cô liền chạy tới hỏi:
- Karen, cậu ấy có sao không ?
- Không biết nữa cậu ấy đang trong phòng mổ. Tớ lo lắm
- Các cô ngồi xuống chờ đi kết quả đi, cô ấy nhất định sống. Yuu an ủi hai người.
Hai cô không nói gì chỉ ngồi xuống rồi lại lo lắng. 1 tiếng sau, đèn đỏ ở phòng mổ đã tắt, bác sĩ rồi cũng từ phòng mổ đi ra. Thấy thế, mọi người vội chạy tới hỏi:
- Bác sĩ cậu ấy không sao chứ ? Karen lo lắng hỏi
- Cô ấy đã qua cơn nguy hiểm nhưng phải chờ cô ấy tỉnh lại mới có thể biết kết quả được.
- Vậy chúng tôi vào thăm được không. Rina hỏi.
- Uhm. Mọi người có thể vào thăm nhưng đừng làm gì tác động tới cô ấy.
Cả năm người nhẹ nhàng đi vào phòng bệnh đứng quanh giường, Karen và Rina ngồi bên giường khóc:
- Cậu mau tỉnh lại đi, cậu mạnh mẽ lắm mà, sao lại ngủ vậy. Karen nói
Rina không nói gì, chỉ ngồi bên cô lặng lẽ mà khóc. Shun và Yuu thấy vây cung buồn rồi đến bên an ủi hai cô còn Hiro cứ đứng nhìn Yuri đang nằm trên gường bệnh mãi. Một lát sau thì quản gia Lee đến
- Các cháu vẫn ổn chứ ?
- Quản gia Lee, bác đến rồi à, mai hãy xin cho bọn cháu nghỉ học, bọn cháu sẽ nghỉ học cho đến khi Yuri nghỉ.
- Được rồi. Mai các cháu hãy quay lại, để Yuri cho ta, các cháu về thay đồ đi.
- Nhưng…
- Sẽ ổn thôi mà. Rina định nói gì nhưng quản gia Lee đã mỉm cười trấn an cô.
Cả năm người rời khỏi phòng nhưng vẫn không quên ngoái lại nhìn lần nữa. Shun và Yuu đưa hai nàng về biệt thự Angel trước rồi mới về biệt thự Devil còn Hiro vừa về đến biệt thự đã kêu quản gia mai xin nghỉ học dài ngày cho ngày cho mình rồi lên phòng tắm, thay quần, sau đó lại đến bệnh viện. Cậu vừa mới mở cửa phòng thì quản gia Lee mỉm cười rồi nói:
- Tôi biết là cậu sẽ quay lại mà.
- Sao ông lại biết mà sao ông khẳng định là tôi sẽ quay lại. Hiro nhíu mày hỏi.
- Hahaha…. Cậu đừng quên ta là quản gia bao nhiêu năm rồi nha, ta biết rõ các cậu có tình ý như thế nào với các tiểu thư nhà ta đấy nhé. Hahaha…
- Ừ ha. Hiro gãi đầu ngượng nghịu noí. Cháu sẽ chăm sóc cô ấy, ông có thể về.
- Thôi được rồi. Ta sẽ để cậu ở đây chăm sóc tiểu thư, nhớ chăm sóc tiểu thư cẩn thận đấy nhưng ta vẫn sẽ ở trong bệnh viện, có gì cứ gọi cho ta và đây là số ta. Ông nói rồi chìa ra cho cậu cái thẻ card.
- Vâng.
Chờ quản gia Lee đi khỏi thì cậu mới ngồi bên giường bệnh rồi nắm tay Yuri. Cậu nhìn cô đau lòng rồi ngủ gục bên giường bệnh cô tự lúc nào không biết.
Sáng hôm sau
Những tia nắng tinh nghịch báo hiệu một ngày mới chiếu vào phòng của Yuri. Chợt Yuri mở mắt, nhìn dáo dác xung quanh rồi thấy có một người con trai đang ngủ gục bên giường thì cô chợt lay lay người con trai đó dậy. Còn Hiro đang ngủ thì thấy ai đó lay lay mình nên liền tỉnh dậy. Vừa tỉnh dậy, đập ngay vào mắt anh là hình ảnh một người con gái đang ngồi trên giường bệnh, ánh mắt ngây thơ nhìn anh. Thấy cô tỉnh lại, anh sung sướng hét lên rồi ôm cô:
- Yuri, em tỉnh dậy rồi à ?
Đáp lại câu hỏi của anh là một ánh mắt ngây thơ nhìn anh rồi hỏi như chưa từng quen biết anh:
- Anh là ai vậy ? Tôi biết anh sao ? Cô đâu biết rằng câu hỏi tưởng chừng như vô hại đó của cô làm tim ai nhói đau.
- Em… em… nói gì vậy ? Hiro nhìn cô ngạc nhiên rồi lắp bắp hỏi.
Cùng lúc đó bốn người kia cùng quản gia đến, hai nàng thấy cô tỉnh dậy liền vui mừng chạy tới ôm cô:
- Yuri, cậu tỉnh rồi à ? Karen lên tiếng trước rồi tới Yuri.
- Tốt quá rồi.
Yuri định nói gì đó nhưng Karen lại nói tiếp:
- Ủa, Hiro sao anh đến đây sớm vậy? Karen đang vui mừng thì thấy anh đang ngồi bên giường với sắc mặt có chút gì đó kì lạ nên hỏi.
Bỗng quản gia Lee lên tiếng:
- Cậu ấy đã ở đây suốt đêm qua.
- Ô. Thật sao ? Có ý gì vậy nhỉ ? Rina lên tiếng cười ma mãnh.
Lúc này Yuri mới lên tiếng hỏi mọi người với ánh mắt ngây thơ:
- Karen, Rina à, sao tớ lại ở đây vậy mà bốn người kia là ai ?
Lúc này đến lượt mặt Karen và Rina hơi biến sắc rồi đến lượt hai chàng kia:
- Yu… Yuri à… Cậu… cậu nói gì vậy ? Bốn người kia là ai ? Nghĩa là sao ? Karen lắp bắp hỏi
Rồi lại đến lượt Rina lên tiếng:
- Quản gia Lee, mau gọi bác sĩ.
Một lát sau, bác sĩ đến khám cho Yuri rồi nó:
- Cô ấy đã bị mất trí nhớ
- SAO CƠ ? Bây giờ cả bống người cùng hét lên.
- Đúng vậy. Cô ấy đã bị thương nặng đồng thời lúc đó cô ấy đã bị một cú sốc nào đó.
- Đúng là thế. Nhưng nó xảy ra gâ