Old school Easter eggs.
7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325655

Bình chọn: 8.00/10/565 lượt.

của tuổi học trò, ngoài việc phát
huy vẻ đẹp trí tuệ ra, anh cũng phải phát huy vẻ đẹp tình cảm chứ. Trí
tuệ thì vốn tiềm ẩn trong người của anh rồi cứ thế mà phát huy thôi.
Nhưng tình cảm không phải là thứ có sẵn, anh cần phải đầu tư tìm tòi và
phát triển. Nhưng trước mắt đã có sẵn mục tiêu rồi, vậy thì anh cứ thế
mà phát triển đi, còn chần chừ gì nữa.

Tuấn Anh vẫn chưa lên tiếng, Tùng Linh đã bắt đầu luyên huyên nói tiếp:

- Chị Quỳnh Chi , xinh xắn dễ thương như thế mà anh lại không tranh thủ
đi, sau này chị ấy bị người khác cướp mất thì sao? À, hay là anh ngại
chứ gì, cứ nói với em, em tác thành cho hai người, sẽ giúp anh đá phăng
mấy chướng ngại vật đi. Anh cứ tin tưởng ở em. Người ta có câu nói thế
này nè:

“Yêu mà không nói

Như đói mà không ăn

Như thấy chăn mà không được đáp

như thấy ăn cắp mà không ám hô

như thấy ô tô mà vẫn phải đi bộ”

Tùng Linh nói một hơi thật dài đến khi nhỏ quay đầu nhìn lại, Tuấn Anh
đã biến mất tiêu. Nhỏ tức giận dậm chân kêu trời trách đất.



Chương 7.0

Quán cà phê Cát Đằng, một quán có lối trang trí rất dễ thương với nhiều hình ảnh ngộ nghĩnh vẽ trên tường.

Quán không bày bàn ghế như các quán khác, mà bày từng khu ngăn cách bằng một tấm ván mỏng tạo một không gian riêng, nhưng chỉ ngăn qua đầu ngồi
một chút thoi, chứ không che kín mít , điều này tạo không gian thoáng
mát nên giới trẻ rất thích. Và mọi người ngồi bệt thoải mái trên những
tấm đệm được bọc những hình đáng yêu .

Tùng Linh với mấy người bạn thân rất thích đến nơi này tụ tập nói chuyện phím .

Đúng 3 giờ chiều.

Tùng Linh đi đến chỗ ngồi quen thuộc của cả nhóm, không ngờ không chỉ có hai nhỏ bạn thân của nhỏ là Phương và Mai Chi, mà còn cả nhỏ Diệp Hân
và nhỏ Hằng bạn thân của Diệp Hân. Xem như đủ cả bộ tứ quân sư siêu đẳng của nhỏ rồi.

Thế nhưng không hiểu vì sao còn lọt vào một thằng đực rựa là thằng Hoàng Nguyên như thế cơ chứ. Hôm qua nhỏ nhớ mình đăng trong hội con gái cơ
mà, sao tên này lại ló mặt ở đây.

- Ông xác định rõ giới tính của mình rồi à – Tùng Linh trợn mắt hất mặt nhìn thằng Hoàng Nguyên buông lời chọc ghẹo.

- Tui đây từ đó đến giờ đi không đổi danh ngồi không đổi tính, giới tính đỉnh đỉnh không thay đổi. Trong ngoài như một nhá, một men chính hiệu,
vàng ròng cũng không thay đổi được – Thằng Hoàng Nguyên hiểu rõ cái điệu bộ trêu chọc của nhỏ tùng Linh, thằng này liền vỗ ngực hùng hỗ tuôn ra
một tràn chứng minh bản chất nam nhi trai tráng của mình .

- Ổng vàng rồng không thay đổi được, cho nên tuyệt đối đừng đưa vàng
rồng, đưa silicon là được rồi. 4 Ngàn đô là oánh tới mặt rồi – Nhỏ
Phương bật cười trêu chọc cái kiểu anh hùng khoe mẽ của thằng Hoàng
Nguyên, nhỏ trêu là chỉ cần có 4 ngàn đô là thằng Hoàng Nguyên có thể
tạo một bộ ngực đẹp như phụ nữ rồi.

- Xí…nói cho mấy bà biết nhé, dù tui có là pê đê đi chăng nữa, cũng còn
đẹp gấp trăm lần mấy bà đấy nhé – Thằng Hoàng Nguyên bĩu môi khỉnh mũi
đáp lại – Nhìn lại bản thân mấy bà xem, xấu mà bày đặt làm đầu gấu.

- Xấu mà biết phấn đấu là được rồi, cũng sẽ có một ngày tụi tui đẹp
thôi, còn ông…- Nhỏ Phương bĩu môi nhìn thằng Hoàng Nguyên đầy vẻ khinh
khi – Nói gì thì nói, tụi tui vẫn đẹp hơn ông gấp trăm lần.

- Bởi vậy, người ta nói đúng mà. Không có người phụ nữ đẹp, chỉ có người phụ nữ tưởng mình đẹp thôi – Thằng Hoàng Nguyên lườm mắt chề môi nói
lại.

- Ôi, cuộc đời thật lắm cảnh ** le, sao mình lại xinh thế này – Nhỏ Chi
vác cái gương nhỏ ra nhìn mình trong gương vén tóc vén tai tự khen mình.

Thằng Hoàng Nguyên thấy vậy cũng vác cái muỗng cà phê lên giả vờ xăm xoi nói:

- Cuộc đời thật lắm thiên tai, cớ sao mình lại đẹp trai thế này.

Tùng Linh, Diệp Hân và nhỏ Hằng đảo mắt nhìn nhau thở dài khi thấy ba
đứa bạn tụi nó trai cũng như gái tự sướng thấy phát sợ. Cả ba chép miệng nói:

- Cuộc đời đau khổ triền miên, sao mình lại gặp lũ điên thế này.

- Stop đi! Tui kiêu mọi người đến để bàn tính cái vụ ghép đôi cho anh
Tuấn Anh với chị Quỳnh Chi, làm sao để anh ấy không bị bên kia cuỗng
mất. Tụi nó mà thắng thì sau này sẽ lên mặt với tụi mình dài dài cho xem – Tùng Linh quyết định lên tiếng để ngăn cản vụ cải nhau một cách nhảm
nhí kia.

Vừa nghe nhỏ nói xong thì Diệp Hân, nhỏ Hằng, nhỏ Phương và nhỏ Chi đều té cái rầm úp mặt xuống bàn nước.

- Gì vậy – Tùng Linh hốt hoảng nhìn bốn con nhỏ bạn đều té ngửa hết, mặc dù là cả bọn chẳng đứa nào ngồi ghế cả.

- Bà….- Nhỏ Phương ngóc đầu lên nhìn Tùng Linh như mếu.

- Thiệt là uổng công tui hy sinh anh dũng đi đâm bể bánh xe của chị Quỳnh Chi – Nhỏ Hằng vỗ trán ngẩng đầu than trời.

- Cái gì. Bà định hại tui hả, sao lại đâm bể bánh xe chị Quỳnh Chi, hèn
chi hôm qua chị ấy đến trễ, hóa ra bị bà phá hư xe. Bà có biết bà làm
hỏng kế hoạch của tui rồi hay không? – Tùng Linh nổi quạu khi nghe nhỏ
Hằng nói.

- Tui mà hại bà, tui là