Old school Swatch Watches
7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em Ii: Nói Yêu Em 7 Lần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324663

Bình chọn: 7.00/10/466 lượt.

ích cười thì cứ cười, thích khóc thì cứ
khóc. Cười càng lớn thì tinh thần càng thoải mái, khóc càng to, nỗi buồn sẽ càng nhỏ lại. Được cười cứ cười, đau thì cứ khóc, vì sao cứ phải kìm nén. Mình sống cho chính mình, cứ là mình trước đã, đừng nhìn vào sắc
mặt của người khác.

Cuối cùng, nhỏ còn kể một câu chuyện về hai cha con và một con lừa thế này để hiển thị cho câu nói của mình:

“ Có hai cha con dắt lừa ra chợ bán. Cha ngồi trên lưng lừa, con đi bộ
theo sau. Người đi đường thấy thế bèn bảo: Cha gì mà không biết thương
con, ngồi trên lưng lừa trong khi con đi bộ. Nghe vậy, người cha bèn
nhảy xuống khỏi lưng lừa và nhường chỗ cho con cỡi. Đi được một chốc,
hai cha con lại nghe người hai bên đường chỉ trích: Đồ con bất hiếu,
ngôi ung dung trên lưng lừa trong khi cha cuốc bộ. Nghe thế hai cha con
bảo nhau: Chỉ có cách để cho thiên hạ khỏi nói, đó là hai cha con cùng
cưỡi lừa. Thế nhưng khi hai cha con lên lừa đi được một đoạn, người ta
lại nói tiếp: Thật là vô nhân đạo! Làm sao con lừa chịu đựng được cả một sức nặng như thế. Nghe thế, hai cha con bèn xuống lừa đi bộ, thế nhưng
người ta lại phê bình: Đồ dại dột, có lừa mà không cỡi, lại đi bộ. Hai
cha con nhà đó đành phải khiêng con lừa đi ra chợ.

Kể xong, nhỏ hắng giọng nhấn mạnh là: Đôi khi phải tiếp nhận những lời
có thiện chí giúp ta xây dựng, nhưng không thể rung động trước những lời dèm pha của kẻ khác.

Lúc nghe triết lí mà Tùng Linh nói, Tuấn Anh đã phì cười, cậu thấy Tùng
Linh nói cũng đúng, cứ cười thoải mái đi vì đây là nơi không ai cắm cười mà.

Bây giờ lại thấy rằng không cười lớn thì đúng thật là khác với mọi người. Xung quanh ai cũng cười sảng khoái, thoải mái cả.

Tuấn Anh cảm thấy nhó nụ cười rộn ràng của Tùng Linh vô cùng.

- Mạnh mẽ lên – Nhỏ Phương vỗ vỗ vai Tùng Linh khẽ lay nhỏ vài cái kêu gọi.

- Người ta nói:” Để cuộc đời tươi đẹp,bạn phải thoả hiệp với rất nhiều
nỗi đau…” Bà hãy nghĩ là nỗi đau này chẳng qua chỉ là để bà có cuộc đời
tươi đẹp hơn mà thôi – Nhỏ Chi bèn lên giọng bảo, một cách an ủi ngầm.

- Đúng đó. Dù gì bà cũng còn tụi tui mà. Tui xin thề : chúng ta là bạn
bè , tuy không sinh cùng tháng cùng ngày , nhưng nguyện sống cùng ngày
cùng tháng cùng năm – Nhỏ Phương vỗ ngực bảo – Nếu ta yêu một người mà
người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng
chân nơi trái tim người ấy mà thôi.

Tùng Linh nghe mấy lời này thì úp mặt xuống gối tiếp tục khóc.

Nhỏ Chi bèn đập nhỏ Phương một cái mắng:

- Bà, an ủi gì kì vậy. Thôi để tui.

Nhỏ Chi lon ton ngồi xuống an ủi:

- Nếu muốn vui một phút: hãy trả thù. Nếu muốn yên vui một đời: hãy tha
thứ! Bà nói đi, bà muốn trả thù hay tha thứ? Nếu muốn trả thù, tụi tôi
nhất định sẽ giúp bà.

Tùng Linh hức hức vài tiếng không đáp. Nhỏ Phương và nhỏ Chi thở dài đưa mắt nhìn Diệp Hân và nhỏ Hằng cầu cứu.

Là bạn bè, nghe tin nhỏ thất tình, tất nhiên Diệp Hân và nhỏ hằng cũng
chạy đến để an ủi. Thấy hai nhỏ bạn đã vô phương rồi, nhỏ Hằng bèn đứng
dậy bảo:

- Để tui qua mắng cho thằng cha nhà bên kia một trận, thế là xong.

- Thôi đi. Bộ tui chưa đủ mất mặt hay sao bà còn qua khuấy cho đục thêm chứ – Tùng Linh bèn bật dậy bảo.

Diệp Hân cũng đứng lên và bảo:

- Bà nghe nè. Nếu bà trả lời được hai câu hỏi của tui. Tụi tui sẽ không
qua đó mắng anh ý. Còn nếu không trả lời được thì một là tụi tui qua
mắng, hai là bà không được khóc nữa. Chúng ta là những cô gái mạnh mẽ và cá tính, không thể khóc lóc vì tình đơn phương được. nếu buồn, tụi mình đi karaoke xã hết ra, hôm nay sẽ là live show của bà.

- Bà nói đúng – Tùng Linh chùi nước mắt gật đầu – Dù sao cũng không đau
lòng đến chết được vậy thì tôi gì hành xác mình chứ – Đố đi thôi.

- Chơi trò có hoặc không nhé – Diệp Hân cười cười gian bảo.

- Ok.

- Điền từ có hoặc không trước câu:”bà bị điên:

Tùng Linh nghe xong thì nám cả mặt. trả lời có hay không, thì kết quả cuối cùng cũng vẫn là nhỏ bị điên.

Cả bọn bạn cười phá ra khiến Tùng Linh thộn cả mặt vì tức giận.

- Câu thứ 2 – Diệp Hân cố nén cười hỏi tiếp – Ngoài ăn cám xú ra, bà còn ăn gì nữa không?

Tùng Linh thấy núi lửa bùng cháy trên đỉnh đầu của mình. Chẳng mấy chốc
nhỏ không còn buồn vì thất tình nữa mà thay vào đó là tâm trạng khủng
khiếp hơn:” Muốn giết người”

hết 10.2

Sáng thức dậy, Tuấn Anh như thường lệ, mở rèm cửa ra, ánh mắt bất giác nhìn về nhà bên cạnh.

Hôm nay khác với mọi ngày, ban công nhà đối diện chẳng có ai đứng đó chờ cậu thức dậy kéo rèm cửa để vẩy tay mĩm cười chào và hét to “ Sáng vui
vẻ nhé anh” .

Cánh cửa phòng vẫn buông rèm kín mít, chẳng rõ là người bên kia chưa
thức dậy hay là không còn muốn gặp mặt cậu. Từ tối qua đến giờ, cậu
chẳng thấy nhỏ ở đâu, chẳng thấy xuống ăn cơm, không biết có phải là
tránh mặt cậu hay khôn