XtGem Forum catalog
7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em

7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323354

Bình chọn: 9.5.00/10/335 lượt.

bạn như ông thật là hãnh diện nha . Ông mà làm ca sĩ thì chắc chắn sẽ nổi tiếng vô cùng.

Lập Khiêm lườm cái đứa bạn đang nhe răng nịnh nọt lắc đầu đứng dậy treo lại cây đàn ghi ta trên tường. Rồi quay lại bàn ngồi học tiếp tục giải tiếp bài tập của Diệp Hân.

Diệp Hân liền trường xuống giường bước đến bên cạnh Lập Khiêm bóc múi quýt bỏ vào miệng ăn ngai ngồm ngoàn nói:

- Sao ông không thử xem ssao, chẳng phải cô giáo dạy nhạc cũng đề nghị giới thiệu ông vào trung tâm đào tạo ca sĩ của cô hay sao.

- Không thích – Lập Khiêm đáp không do dự.

- Tại sao? – Diện Hân tỏ vẻ thất vọng xụ mặt hỏi.

- Đủ phiền phức rồi – Lập Khiêm đáp ngắn gọn.

Diệp hân thở dài một cái gật đầu than:

- Nói cũng phải. Ai bảo trời sinh ra ông đẹp trai quá làm chi, cứ như tui nè, đẹp vừa đủ sài .

- Là ba mẹ tui sinh ra tui, chứ ông trời nào sinh ra tui. Nói vậy chắc bà sinh ra từ đá cụi rồi được ba mẹ bà nhặt về nuôi à – Lập Khiêm phá ra cười trêu – Hèn chi mặt bà lúc nào cũng bơ bơ như đá. Dám tự nhận mình đẹp. Sao bà không lấy gương soi mặt mình.

- Này! Ông muốn chết à, lâu rồi tui không đánh ông, ông không chịu được đúng không – Diêp Hân hai tay chống nạnh trừng mắt nhìn Lập Khiêm nổi giận – Người ta muốn làm thục nữ nha, ông đừng có chọc giận tui.

- Haha, nhìn bộ dạng của bà kìa, giống sư tử hà đông chứ thục nữ cái nỗi gì, con trai thấy bà lúc này thì bỏ chạy hết – Lập Khiêm chẳng chút sợ hãi còn cười phá lên trêu chọc tiếp.

- Chết đi, chết đi – Diệp Hân bèn cung tay đấm mấy đấm lên vai Lập Khiêm.

- Này, tui để bà tự làm bài tập nha – Lập Khiêm vừa né đòn vừa la lên.

Nghe tới việc phải tự làm bài tập Lý khó hiểu đến nhức đầu nhức óc, Diệp Hân lập tức dừng tay bắt đầu cười nịnh nọt:

- Haha, bạn Khiêm thân yêu, bạn Khiêm đẹp trai….mình nào đâu dám đánh bạn. Chẳng qua mình tah16y bạn làm bài gộ mình cực nhọc quá, nên mình mới đến đấm lưng xua tan mệt mỏi giúp bạn thôi mà.

- Vậy à – Lập KHiêm bỗng hỏi với giọng ngờ vực.

- Tất nhiên rồi . Đứa nào nói láo sẽ bị trời đánh – Diệp Hân cười hì hì nói dối trong bụng thầm vái ông trời đừng cho sét đánh nhỏ.

- Được, vậy thì tiếp tục đi – Lập Khiêm gật đầu giả vờ không biết nó đang dối trá, tiếp tục làm bài giúp nó.

Diệp Hân đã lở phóng lao nên đành phải theo lao, bấm bụng ngồi bóp vai cho Lập Khiêm.

- Bóp mạnh một chút – Lập Khiêm khẽ nói.

Diệp Hân tức giận vô cùng, ghiến răng mắng thầm trong bụng:”Đồ khốn, ông dám xem tui như là osin miễn phí cho ông à, coi tui bóp chết ông”. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Diệp Hân không dám làm. Đến khi mỏi nhừ hai tay mới được Lập Khiêm tha cho.

Đúng là trời diệt không bằng mình tự diệt mình, chỉ một chữ thảm mà thôi.

Diệp Hân ngồi chép chép lại lời bài hát “Bức thư tình đầu tiên” vừa tâm đắc những lời trong đó, nhỏ chép miệng liếc nhìn Lập Khiêm nói:

- Ước gì, có một chàng trai viết cho tui một bức thư tình như thế này.

- Bà mơ đi – Lập Khiêm cười phá ra nhìn Diệp Hân phán.

Diệp Hân bèn phóng ánh mắt toàn dao về phía Lập Khiêm dập tắt nụ cười khó ưa của Lập Khiêm ngay lập tức. Ngẫm nghĩ một lúc, Diệp Hân tò mò ngập ngừng một chút hỏi Lập Khiêm:

-Nếu có người viết một bức thư tình như thế đưa cho ông, ông có thích không?

Lập Khiêm nhìn ánh mắt chờ đợi của Diệp hân hơi đỏ mặt một chút rồi gật đầu đáp:

- Thích.

Diệp Hân khẽ cười, ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc.

- Sao rồi, sao rồi – Nhỏ Hằng thấy Diệp Hân bèn níu kéo sang một chỗ vắng hỏi han dồn dập.

- Uhm…Lập Khiêm nói thích – Diệp Hân cười te toát trả lời.

- Thiệt hả? Vậy thì mau mau đi, viết một bức thư dài cảm động một chút – Nhỏ Hằng hí hửng nhảy cỡn lên reo mừng.

- Nhưng tui không biết viết gì? – Diệp Hân nhăn mặt nói,

- Thì cứ viết theo cảm xúc của bà là được rồi. Viết màu mè quá Lập Khiêm cười thúi mũi luôn cho xem. Hai người có phải lần đầu quen biết nhau đâu – Nhỏ hằng chắc lưỡi nói.

Diệp Hân thấy nhỏ Hằng nói cũng phải bèn gật đầu. Rồi cả hai đứa vào lớp chụm đầu vào nhau hí hoáy viết thư.

- Khoan đã, bộ bà định dung bút nguyên tử xanh này để viết thư hả? – Nhỏ Hằng chống nạnh nhìn Diệp Hân ngăn lại.

- Chứ viết bằng bút gì?- Diệp Hân ngơ ngác hỏi lại.

- Trời ơi, bà thiệt tình là….dỏng tai lên nghe nè . Viết bằng mực xanh lá cây, tức là thư tình ấy. Còn viết bằng mực xanh dương thì chỉ là viết thư cho bạn bình thừơng, viết bằng mực đỏ, chứng tỏ bà muốn dứt khoát với người ta. Có hiểu chưa hả - Nhỏ Hằng tắng hắng ra vẻ hiểu biết giải thích.

- Vậy hả, vậy bây giờ phải viết bằng mực xanh lá cây hả - Diệp Hân nghệch mặt hỏi.

- Đương nhiên – Nhỏ Hằng gật đầu

- Vậy để ra về rồi bà đi mua cùng tui luôn nha – Nhỏ nhìn nhỏ Hằng níu tay đề nghị - Tui mời bà ăn chè.

- 5 ly – Nhỏ Hằng giơ 5 ngón tay ra hiệu