XtGem Forum catalog
Ác Mộng Tình Yêu

Ác Mộng Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325043

Bình chọn: 8.5.00/10/504 lượt.

ang hai bên. Đứng trong phòng, tên kia nhìn tôi.

Con chó có lông xù màu vàng nhạt giống Rough Collie của tên kia, đã sủa lên vài tiếng khi trông thấy tôi.

Tiếng sủa của con chó, đã khiến tôi dừng tay vẽ. Tôi quay đầu sang bên phải để nhìn về phía hướng cửa sổ của tên kia. Bắt gặp hình ảnh tên kia đang đứng dựa người vào ban công gần sửa sổ, hai tay đút vào túi quần, mắt chăm chú nhìn tôi, tôi cau mày.

Không muốn dây dưa với tên kia, nên tôi tiếp tục tập trung vào công việc vẽ tranh.

Đứng ở bên kia cửa sổ gần ban công, tên kia chỉ im đứng dựa vào bờ tường để nhìn tôi. Còn con chó liên tục sủa nhặng lên, đuôi nó đang vẫy rối rít, còn lưỡi của nó thè ra.

Tôi bị ánh mắt nóng rực của tên kia nung chảy, bị tiếng sủa kích động và vui mừng của con chó làm cho phân tâm, tôi không thể vẽ được nữa.

Thở dài, tôi dựng giá vẽ vào góc phòng. Tôi đi về hướng cửa sổ. Khoanh tay trước ngực, tôi cao giọng hỏi tên kia.

_Anh muốn gì mà đứng nhìn tôi chằm chằm như thế ?

Tên kia cười nhạt.

_Cô đang tưởng tượng đúng không ? Tại sao cô lại nghĩ rằng tôi đang nhìn cô mà không phải là một thứ gì khác ?

Tôi hài hước trả lời.

_Thưa ngài ! Ở đây chỉ có tôi và ngài. Nếu ngài không nhìn tôi, chẳng lẽ ngài đang nhìn cảnh vật ?

Tên kia trừng mắt nhìn tôi,

_Miêng lưỡi của cô rất sắc sảo.

Tôi không buông tha cho tên kia.

_Vậy là anh đã chịu thừa nhận rằng anh đang nhìn tôi ?

_Vớ vẩn. Tôi nhìn cô để làm gì ?

Tôi nhún vai tỏ vẻ bất cần .

_Anh cũng không nhận cũng không sao. Chỉ cần tôi biết là anh đang nhìn tôi là được rồi.

Tặng cho tên kia một nụ cười đầy thù địch, tôi chuẩn bị đóng cửa.

Con chó giống Rough Collie của tên kia, liên tục sủa nhặng lên, đuôi nó không ngừng vẫy, hai chân trước của nó chồm lên bờ tường gần ban công. Nó đang muốn chạy sang bên này để chơi với tôi.

Con chó quá dễ thương và đáng yêu khiến tôi không nỡ đóng ngay cửa lại rồi rời đi. Tôi mỉm cười vẫy tay với nó và gọi tên nó.

Con chó càng vẫy đuôi và sủa tợn hơn khi tôi gọi tên nó.

Trong khi tôi và tên kia còn đang mắt to trừng mắt nhỏ, con chó liền phóng vụt lên bờ tường.

Tôi và tên kia đồng thanh cùng kêu lên một tiếng.

Cũng may con chó nhảy lên ngọn cây mít còn non nên nó mới không bị rơi từ ban công lầu hai xuống đất. Với khoảng cách hơn 10 mét, dù nó không chết cũng bị thương. Cơ thể của nó nặng hơn 20 kí, nên tốc độ rơi xuống của nó sẽ nhanh hơn tốc độ của một con chó nhỏ nhẹ cân hơn nó.

Con chó sợ hãi kêu lên “ăng ẳng”, nó cố gắng ôm chặt lấy thân cây. Chỉ được một lúc, cả thân hình khổng lồ của nó đang trượt dần xuống.

Tôi không còn đứng im được nữa. Một tay tôi bấu lấy bờ tường của ban công, một tay tôi nắm lấy cành lá của cây mít. Tôi lôi cây mít nghiêng về phía căn biệt thự của nhà tôi, miệng tôi liên tục nói lời trấn an con chó. Khi cây mít bị lôi hẳn về phía ban công gần chỗ tôi đứng, tôi liền ôm lấy con chó. Con chó khá nặng nên tôi phải cố hết sức mới ôm được nó an toàn vào trong nhà.

Tên kia sợ hãi nhìn tôi và con chó. Tên kia thở hắt ra một hơi khi thấy tôi và con chó đã bình an đứng ôm nhau ở trên ban công.

Tôi đặt con chó xuống nền gạch. Tôi ngồi xuống ôm lấy cổ nó, vuốt ve đầu nó. Tôi nói chuyện với nó.

Nguồn bị nhảy chương. Mời các bạn đọc chương tiếp theo!

Đến trường trong tâm trạng bực bội, tôi lúc này muốn đến khu nhà A rồi tìm đến phòng A7 nơi mà tên kia đang theo học, sau đó sẽ đánh cho tên kia một trận nhừ tử. Hừ ! Sao tên kia dám chọc tức tôi hết lần này đến lần khác.

Gửi xong xe vào lán xe của trường cấp ba Anh Khoa sau khu nhà B, tôi mới lững thững đi vòng ra sân trước của ngôi trường.

Tôi tròn xoe mắt nhìn lực lượng đông đảo của phái nữ đang ùn ùn kéo càng ngày càng đông ra sân trường. Tôi không hiểu bảng thông báo của trường dã dán tờ giấy gì mà bọn con gái phấn kích và hô hào đầy khí thế như thế.

Tôi đang bực bội và tức giận, nên cũng không để ý nhiều. Tôi chỉ muốn nhanh chóng đi lên lớp, đút cặp vào ngăn bàn, rồi gục mặt xuống bàn để ngủ một giấc cho tĩnh tâm.

Muốn đi lên lầu hai của khu B, tôi bắt buộc phải đi qua tiền sảnh, sau đó dùng cầu thang ở giữa căn nhà để leo bộ lên. Bọn con gái chen càng ngày càng đông, nên tôi không thể chen chân vào nổi. Tôi thấy tất cả bọn con gái ở trường đều tập trung ở đây. Đúng là thảm họa ! Tôi tự hỏi khu B mà tôi đang học đã trở nên nổi tiếng từ bao giờ thế, mà chỉ trong vòng có mấy ngày tôi đi học, mọi người đều thích đến đây để tụ tập, và gây rối ?

Không đi được cầu thang ở giữa căn nhà, tôi đành phải đi cầu thang ở bên hông của căn nhà. Đi ngang qua ba cô gái đang túm tụm xem một bức tranh vẽ chân dung bằng bút chì, tôi vì vô tình nên đã liếc nhìn. Năm giây đầu tiên, tôi choáng váng. Phải mất gần một phút, tôi mới bàng hoàng tỉnh mộng.

Tờ giấy kia rõ ràng vẽ chân dung của tôi. Sa