80s toys - Atari. I still have
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324791

Bình chọn: 10.00/10/479 lượt.

này rất đẹp!”

Đẹp cái gì mà đẹp! Chiếc váy may theo phong cách Hàn Quốc
này tôi mặc trông chẳng khác gì váy bà bầu. Chu Nhất Minh ngó tôi một cái rồi
không thèm nhìn nữa, chăm chăm nhìn một cô gái xinh đẹp, thon thả từ phòng thay
đồ bên cạnh bước ra. Cô ta mặc một chiếc áo màu sắc rực rỡ kết hợp với chiếc
quần short denim cao bồi, trông rất bắt mắt. Cái tên trời đánh kia nhìn không
chớp mắt, chỉ thiếu chảy nước miếng nữa thôi.

Tôi càng tức điên, bạn trai mình lại chăm chú nhìn cô gái
khác, tôi mặc kệ là đang ở đâu, vội vàng thay quần áo rồi lôi anh ta ra ngoài,
quên luôn cả ý định ban đầu “giết” chết anh ta.p>

Anh ta vẫn không thôi quay đầu lại, còn cảm thán: “Cô gái đó
người đẹp thật đấy!”

“Đừng nhìn nữa, đẹp như thế thì không đến lượt anh đâu!”

“Gái đẹp không nhìn thì phí, không đến lượt thì cũng được
nhìn cho đã mắt.”

Tôi dở khóc dở cười: “Chu Nhất Minh, anh đừng quên bây giờ
anh đang là bạn trai của em đấy nhé! Trước mặt em mà anh còn trắng trợn ngắm
gái đẹp như thế, anh không giữ thể diện cho em à?”

Chu Nhất Minh gõ một cái vào đầu, nói: “Quên mất, quên mất,
tự nhiên lại quên mất! Xin lỗi nhé, Bé bự, à không... bạn gái, bạn gái!”

Tôi dở khóc dở cười. Bạn thân hai mươi mấy năm trời, bây giờ
chuyển thành mối quan hệ yêu đương, đừng nói Chu Nhất Minh, đến tôi cũng thấy
khó mà thay đổi ngay được! Không biết đến bao giờ mới thích ứng được với vai
trò mới đây?

Vấn đề của tôi chỉ có thể tìm Điền Tịnh nhờ giúp đỡ. Cô ấy
nghĩ nát óc cuối cùng đưa ra một chủ ý, bảo chúng tôi phải nhanh chóng có những
đụng chạm về thể xác. Nam nữ yêu nhau, nếu có những cử chỉ ôm hôn thân mật thì
tự nhiên sẽ có cảm giác khác biệt.

Cùng Chu Nhất Minh ôm hôn thắm thiết? Tôi vẫn chưa chuẩn bị
tâm lý để có thể làm được việc này. Đặc biệt lại là cố tình làm chuyện đó thì
tôi càng thấy lúng túng, không cần nghĩ nhiều liền từ chối thẳng thừng.

Tôi không nghĩ được cách nào tốt hơn thì Chu Nhất Minh lại
nghĩ ra một ý tưởng mới. Anh ta gọi cho tôi: “Bạn gái, tối nay đi xem phim nhé!
Anh đã đặt chỗ ở phòng chiếu phim dành cho các cặp đôi rồi, chẳng phải chúng ta
cần nuôi dưỡng tình cảm sao?”

Đó là một ý tưởng hay! Nói tóm lại, tất cả những nơi có liên
quan đến hai người yêu nhau thì chúng tôi đều nên đi, không sợ không cảm hóa
được bầu không khí đó!

Rạp chiếu phim hai đứa đã đi không biết bao nhiêu lần nhưng
phòng dành riêng cho các cặp đôi thì đây là lần đầu tiên ghé qua. Chỗ ngồi
trong phòng rất rộng, chiếc sofa có thể ngồi vừa ba người, hai người ngồi cứ
thấy trống trống. Phải trái trước sau đều là những cặp đôi vô cùng thân mật,
đầu sát đầu, vai kề vai, ngồi ôm nhau. Dường như chỉ có mỗi tôi và Chu Nhất
Minh ngồi ngay ngắn xem phim, tôi không dựa vào anh ta, anh ta cũng chẳng ôm
tôi, chúng tôi mười ngón tay dính đầy dầu mỡ cầm cổ vịt gặm, tận hưởng mùi vị
thơm ngon của nó. Hai đứa vừa xem phim vừa gặm cổ vịt, một đôi ở hàng ghế trước
lại vừa xem phim vừa “gặm” má nhau, “gặm” còn nồng nhiệt hơn cả chúng tôi.

Trong phòng chiếu phim tối thui vốn không nhìn thấy gì, chỉ
là bọn họ càng “gặm” càng hăng hái, đến mức phát ra tiếng khiến tôi vừa xem
phim vừa tò mò nhìn. Thầm nghĩ đôi này cũng thật là... dù gì cũng là chốn công
cộng, đèn có tối đến mấy nhưng âm thanh phát ra như thế, người khác không chú ý
mới lạ!

Chu Nhất Minh cũng nghểnh cổ ngó mấy lần rồi quay sang
thì thầm với tôi: “Nhìn hai đứa kia trẻ quá, chắc nhiều nhất cũng chỉ mười bảy,
mười tám thôi.”

Là giáo viên, lại là giáo viên mầm non, tôi không thở dài
ngán ngẩm cái thói đời này cũng không được.

Phim chiếu được một nửa thì cổ vịt đã gặm hết, nước ô mai
cũng uống cạn, tôi bảo Chu Nhất Minh ra ngoài mua thêm cốc nữa. Anh ta vừa đứng
lên đã vội vàng ngồi xuống, thở hổn hển.

Tôi thấy thế thì lấy làm ngạc nhiên, hỏi nhỏ: “Sao lại ngồi
xuống?”

Anh ta chỉ chỉ tay về phía trước, ghé sát tai tôi thì thầm:
“Cúc áo của cô bé ngồi phía trước mở hết ra rồi, anh trai vừa đứng lên đã nhìn
thấy bộ ngực trắng nõn nà.”p>

Cái gì? Còn có chuyện đó nữa à? Tôi cũng thử đứng dậy ngó một
cái, quả nhiên, áo của cô gái đã mở ra để cho bàn tay của người con trai kia
mặc sức vuốt ve. Trời ạ! Thói đời gì thế không biết! Nếu là con tôi thì tôi sẽ
lôi ra đánh chết thôi!

Nội dung bộ phim này thế nào tôi hoàn toàn không ấn tượng,
mà ấn tượng sâu đậm nhất là những cử chỉ thân mật thái quá không chút kiêng kỵ
trong phòng chiếu phim của đôi tình nhân thiếu niên kia. Chu Nhất Minh cũng có
vẻ bị kích động mạnh, sau khi ra khỏi rạp chiếu phim cứ thở dài thườn thượt.
“Trẻ con bây giờ khác thật đấy! Anh trai lớn thế này cũng chỉ nhìn thấy ngực
con gái trên phim ảnh, thế mà cái thằng bé ấy mới vài tuổi ranh đã tận tay sờ
vào rồi.”

“Anh chưa từng nhìn thấy? Nhậm Giai, Tiêu Tương Tương, Đinh
Man, ba cô ấy vẫn chưa cho anh mở mang kiến thức à?”

“Chưa, Nhậm Giai chỉ cho anh cầm tay, Tiêu Tương Tương thì
còn cho anh kiss, c