
ơn nữa cũng lại một lần nữa biểu lộ lập trường, như vậy
nhóm fan bên kia có muốn nháo muốn cãi cái gì tất nhiên cũng không
còn trọng yếu.
Bất quá mở to mắt nhìn -
Trì Quy cúi thấp đầu,
từ lúc mình đăng xong Weibo liền theo bản năng mở ra tên nick của người
kia mà nhìn, trầm mặc một lúc sau đó cầm điện thoại di động thả
lại trong túi, từ chỗ ngồi đứng dậy đi trở về ký túc xá.
Đăng nhập QQ, A Cửu quả
nhiên đang onl.
[Trì Quy'>: Đang onl?
[A Cửu'>: A a a ông rốt cục
login, từ lúc ông đăng xong Weibo tôi đã bắt đầu đợi!
[Trì Quy'>: Ừ, mới từ
phòng tự học trở về.
[A Cửu'>: Tuy rằng không
cần, nhưng bà đây vẫn là muốn nói một câu, tiểu Trì GJ!
[Trì Quy'>: Chuyện gì?
[A Cửu'>: Cái Weibo kia a,
khí thế toàn bộ khai hỏa không phải giải thích. Có hai kẻ CV đại
thần các ngươi nhất hỗ nhất động, cái đám kia đều không thành vấn
đề mà.
[Trì Quy'>: Đừng có nói
khoa trương như vậy. Kỳ thật sự tình vốn cũng không có gì phức tạp,
có thể là lúc trước chưa xử lý thỏa đáng. Cho nên lúc này đây, cho
dù là vì mọi người hay bản thân cũng muốn giải thích rõ ràng.
[A Cửu'>: Đỉnh!
[Trì Quy'>: Đúng rồi a
Cửu, phiền cô một việc. Giúp tôi nói với Bánh Pudding trái cây một
tiếng, âm thô chỉ sợ không thể đưa trước được. Tôi có chút việc gấp
cần phải xử lý.
[A Cửu'>: Ừ, không sao, bất
quá Trì Quy, ông không sao chứ? Có gì tôi có thể hỗ trợ ông cứ việc
nói a, đừng khách khí với tôi!
Trước máy tính Trì Quy
im lặng một lúc, sau đó nghiêm túc ở trên bàn phím gõ mấy chữ.
[Trì Quy'>: Tôi muốn đến C
thị.
Tựa hồ cách một phút
đồng hồ, người bên kia màn hình mới có phản ứng.
[A Cửu'>: C thị??!!!
[Trì Quy'>: Ừ.
[A Cửu'>: ... Trì Quy ông
không đánh sai tôi cũng không nhìn lầm đúng không?!! Ý ông là cái tôi
đang nghĩ đúng không?!
[Trì Quy'>: *Biểu tình
tươi cười*
[A Cửu'>: Ông là muốn đi
tìm Ngày nắng thật không thật không?!!!!! Ông rốt cục nghĩ thông suốt
rồi?? Thật sự quyết định???
[A Cửu'>: Không được, tôi
đặc biệt rất kích động, gào khóc a tôi sắp khóc rồi!
[Trì Quy'>: *Đổ mồ hôi*
Thật khoa trương.
[A Cửu'>: Trước đây ông
nói một tháng mà?
[Trì Quy'>: Tôi, không đợi
được.
Đánh xong mấy lời này,
không đợi đối phương phản ứng, Trì Quy cười cười dứt khoát lưu loát
nhất nút X trên góc phải, thoát QQ.
Như thế nào mới gọi là
suy nghĩ tư lự lo lắng thấu đáo chứ?
Sẽ thường xuyên lơ đãng
nhớ tới vẻ mặt của người nào đó đỏ bừng cùng bộ dáng cúi đầu
đứng trước mặt mình, thời điểm nhớ tới cậu ấy ngữ khí lộn xộn mà
gọi to mình là học trưởng khóe miệng sẽ không khống chế được mà cong
lên, còn có hôm nay, lúc gặp lại cái bài post cũ kia xuất hiện, trong
đầu đột nhiên hiện lên ý tưởng, đó là: Cái tên ngu ngốc luôn quan tâm
đến nhất cử nhất động của mình, hẳn là cũng sẽ xem rồi đi.
Nếu người nọ thấy được,
nói không chừng lại bắt đầu miên man suy nghĩ.
Tuy rằng tâm sự đều không
thể giấu được mà viết hết trên mặt, nhưng thủy chung vẫn là người
có bao nhiêu ủy khuất khổ sở cũng sẽ giấu vào trong lòng.
Nghĩ như vậy liền không
thể không chế được mà tim nhói đau một cái.
Nhịn không được tự giễu,
nói rằng lấy một tháng thời gian suy nghĩ thận trọng rõ ràng, rốt
cuộc là có ý nghĩa gì chứ. Bởi vì quá nhiều băn khoăn mà tự áp
đặt cho mình cái gọi là không thể lỗ mãng, thật ra là so với người
khác thiếu dũng cảm đến mức nào?
Nói trắng ra là, có liên
quan đến cái loại chuyện như ái tình này, bản thân kỳ thật rõ ràng từ đầu đến đuôi đều là người mới toanh
không chút kinh nghiệm.
Bất quá năng lực học
tập rất cao, vị đại thần nào đó hiển nhiên so với người khác nhanh
hơn liền lĩnh ngộ, miên man suy nghĩ không bằng nhanh tay hành động,
cũng đem điều này mà quán triệt một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Liên tiếp vài ngày thi
cử làm cho tiểu Tô Nhiên vốn dĩ còn có chút trì độn lại càng trợn
mắt há hốc mồm nửa ngày đối với tin nhắn trong điện thoại di động
đến từ một vị đại thần nào nó.
[Cậu ở trường sao? Có
tiện không, gặp mặt chút đi.'>
Này, này, rốt cục là tình
huống gì a.
Đại thần đến C thị??
Không có khả năng, anh ấy không phải ở B thị sao, B thị cách nơi này
rất xa nha.
Gửi lầm rồi? Ừ, cũng có
thể. Đại thần cũng không pha