Insane
Ai Nói Cv Không Thể Cưa

Ai Nói Cv Không Thể Cưa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324130

Bình chọn: 7.00/10/413 lượt.

rất có cảm giác gia
đình đúng không?”

Đại thần nhìn người nào
đó ngẩng mặt cười tủm tỉm tiếp tục nói, cười cười, sau đó vươn tay
nâng cằm người nào đó lên, “Anh là Trì Quy, nó gọi tiểu Quy, như vậy,
em thì sao?”

“... Em, em gọi là Tô - ừm,
ưm... ” Lời chưa nói xong liền bị người nào đó mạnh mẽ ngăn chặn,
thời điểm bị ôm tiến vào trong lồng ngực theo bản năng mà đem mèo
nhỏ ôm chặt lại, tiểu Quy ăn uống no đủ còn chưa kịp phản ứng liền
meo meo mà kêu một tiếng tỏ vẻ bất mãn.

“Ừm... Tiểu, tiểu Quy lại...
hmm, tiểu... ”

“Để nó đi đi. Người lớn làm
việc, phi lễ vật thị(1).”

(1) Một
câu nói của Khổng Tử: Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính, phi lễ vật
ngôn, phi lễ vật động: Không nhìn điều sai, không nghe điều bậy, không
nói điều trái, không làm điều quấy.

“Chính là... ừm... ”

“... ”

“Meo meo.”

“... Ừ... a... ”

“Meo meo!!”

/29/.
Người ta nói, đây gọi là em nhìn qua rất ngon a~.

Lúc ngủ dậy sắc trời
đã sáng hẳn, thế nhưng chỉ có một chút ánh sáng xuyên thấu qua bức
màn dày mà chiếu vào. Tô Nhiên theo thói quen tính xoa xoa ánh mắt có
chút mơ hồ, còn chưa buông tay xuống chợt nghe từ gối đầu bên cạnh
truyền đến âm thanh làm cho hung hăng hoảng sợ.

“Dậy rồi?”

Chờ đến lúc kịp phản
ứng bản thân mình hiện tại ở đâu và người bên cạnh là ai, gương mặt
vốn dĩ mỗi sáng sớm bình thường luôn có vẻ tại nhợt nháy mắt hồng
thấu hơn phân nửa.

Trì Quy thấy người nào
đó sắc mặt biến hóa thực vi diệu, mặt mày liền tràn ngập ý cười,
trong nháy mắt đem cái người đang muốn chạy đi kia ôm vào trong lòng,
cúi đầu hôn hôn khóe miệng đối phương, sau đó ánh mắt nháy cũng không
nháy mà nhìn tiểu ngốc cả người đã giống y như con tôm nhỏ không
biết phải làm sao.

“Tối hôm qua ngủ ngon
chứ?”

“... Cũng, cũng tốt
lắm.” Trừ bỏ hơn một tiếng lúc ban đầu căn bản tim đập vô pháp bình
tĩnh, sau lại ngủ quả thật xem như an ổn, hương vị ngọt ngào.

“Vậy là tốt rồi.”

“Anh thì sao?”

Đối với đứa nhỏ theo
bản năng mà hỏi lại, đại thần trực tiếp thể hiện làm ra đáp án.

Cúi đầu hôn lên gương mặt
hiển nhiên bị vây trong nghi hoặc cùng chấn kinh, đồng thời tay yên
lặng không một tiếng động lần xuống thắt lương đối phương.

“Học, học trưởng! Em, ân...


Trì Quy một bên vươn tay
ôn nhu trấn an thân thể đã trở nên cứng ngắt của đối phương, một bên
gần như bá đạo mà đem môi dán lên môi người dưới thân, ngăn chặn những
lời tiểu ngốc sắp sửa nói ra.

Tinh tế mà qua lại duyện
hôn mấy lần, nửa dụ dỗ nửa ép buộc rồi biến thành cùng đầu lưỡi
đối phương chạm nhau, cảm giác được tiểu ngốc theo bản năng liều mạng
né tranh, Trì Quy đại thần một tay ôm lưng cậu, một tay đưa ra phía
trước đặt lên trán cậu, đầu lưỡi thong thả mà cường thế tiến sát
từng bước, dần dần thổi quét khắp khoang miệng.

Hôn môi triền miên dần
dần làm cho không khí trở nên có chút nóng rực, tiểu Tô Nhiên đại
não trống rỗng vô pháp cự tuyệt, bất đắc dĩ hơi hơi nâng đầu lên
tiếp nhận xâm lược của Trì Quy.

Rốt cục lúc tách ra, hai
người đều là thở gấp chưa giảm, vẻ mặt mê loạn.

Thoáng bình tĩnh trở
lại, Trì Quy xoay thân người cường ngạnh mà đem mặt đối phương chuyển
tới nhìn thẳng mắt mình, ánh mắt nóng rực.

“Tiêu Nhiên, nếu hiện tại
em cự tuyệt, vẫn còn kịp.”

“... ”

Trầm mặc một thời gian
ngắn, đại thần rốt cục thấy tiểu ngốc quay đầu đem mặt vùi vào
gối, lộ ra vành tai toàn bộ ửng hồng, đồng thời nghe thấy câu trả
lời nhỏ như muỗi kêu mà gần như không thể nghe được - Ừm.

Cơ hồ là có chút vội
vàng mà từ cổ tiểu ngốc hạ môi hôn, bàn tay qua lại ở thắt lưng đối
phương, đem nút thắt áo ngủ của tiểu ngốc từng cái từng cái cởi
bỏ, nụ hôn liền theo đó lan tràn dần dần đến phần bả vai lộ ra đã
ửng hồng, tiếp đến xương quai xanh, đến ngực.

Đến lúc ngón tay Trì Quy
nương theo gel bôi trơn tham nhập vào trong cơ thể mình, Tô Nhiên vẫn đang
sống chết cắn môi rốt cục nhắm chặt hai mắt, từ trong lỗ mũi phát
ra âm thành gần như khóc nức nở.

“Đừng cắn môi, tiểu
Nhiên, đau liền nói cho anh biết. Không cần chịu đựng.”

“... Ân... a... ”

Rốt cục tiến vào, hai
người cũng đã ra một thân mồ hôi, Trì Quy đem đứa nhỏ không ngừng rơi
lệ ôm vào trong ngực không dám động, chỉ có thể liên tục hôn môi trấn
an, hy vọng giúp đối phư