
́ng.”
“... Vâng”.
“Anh nói em a, như thế nào mà mặt mày vẫn nhăn nhó thế này,
người khác nhìn vào còn tưởng anh khi dễ em.” Trì Quy vươn tay xoa xoa
mi tâm Tiểu Nhiên, có chút bất đắc dĩ.
“... Học trưởng.”
“Hở? Làm sao vậy?”
Tô Nhiên hít vào một hơi, ngẩng đầu nhìn đối phương, “... Em sợ
hãi. Nếu chú và dì không thích.”
“Sẽ không đâu! Anh có thể cam đoan với em, bọn họ tuyệt đối sẽ
không có chuyện không thích.” Trì Quy vươn tay từ phía sau đem người
nhẹ nhàng ôm đến trong ngực, “Tiểu Nhiên, em phải tin tưởng mắt nhìn
người của anh chứ.”
“Chính là.”
“Được rồi, đừng có đoán mò nữa, còn có một đoạn đường, em dựa
vào anh nghỉ ngơi một lát di. Ngoan.”
“... Vâng.”
Hai người về đến nhà đã là hơn bảy giờ tối, Tô Nhiên theo sau Trì
Quy đứng ở cửa, cảm giác bản thân cơ hồ là không thể hô hấp.
Mở cửa chính là mẹ của Trì Quy.
“Mẹ, con đã trở về.” Trì Quy mạnh kéo tay tiểu ngốc vừa mới từ
trong tay mình rụt ra, cười nói.
“Xin chào dì. Con gọi là Tô Nhiên.” Tiểu ngốc đỏ mặt lên, hơi thở
không xong mà nói.
“Ha ha, là tiểu Nhiên đi, dì có nghe Quý Hàng nhà chúng ta đề cập
qua, mau vào đi, cơm cũng sắp xong rồi, hai đứa nhân lúc còn nóng ăn
một chút.”
“Mẹ, ba con đâu?” Vừa vào cửa, Trì Quy liền hỏi.
Trì mama từ phòng bếp ngó ra, “Ba của con đi công tác, còn chưa có
trở về đâu. Phỏng chừng ngày mai sẽ trở lại.”
“Dạ.” Trì Quy gật gật đầu, sau đó đem áo khoác treo lên giá, đem
mấy thứ linh tinh trong tay tiểu ngốc để lên bàn, sau đó đem người ấn
lên trên ghế sôpha, sờ sờ gương mặt tiểu ngốc cả người đều có chút
lạnh, “Ngồi nghỉ ngơi trước một lúc, anh đi đem vật dụng sắp xếp lại
một chút.”
“Em giúp anh.” Tiểu ngốc cơ hồ là vừa ngồi xuống liền lập tức
đứng lên theo.
“Không cần, em ngoan ngoãn ngồi đây, anh lập tức xong ngay. Đợi lát
nữa là có thể ăn cơm.” Trì Quy cười cười, sau đó nói, “Cho em thưởng
thức một chút tay nghề của mẹ anh.”
Ăn xong cơm chiều, Trì Quy cho tiểu ngốc nhanh nhanh đi tắm nước ấm,
chính mình lại ngồi xuống cho mẫu thân đại nhân tra hỏi nghi vấn trong
lòng.
“Tiểu Hàng, đây là đứa nhỏ mà con nói đi? Thấy thế nào lại nhỏ
như vậy? Nó bao nhiêu tuổi a?”
“Vâng. So với con nhỏ hơn ba tuổi, năm nay học đại học năm hai.”
“A, vậy cũng không nhỏ.
Chỉ là vừa thấy còn tưởng rằng học sinh trung học, làm mẹ sợ muốn
chết.” Trì mama tiếp tục nói, “Bộ dạng ngược lại rất ngoan ngoãn
đáng yêu làm cho người ta thích ha. Cảm giác cũng nhút nhát, thời
điểm ăn cơm cũng không dám động đũa.”
“Đúng vậy, là thực thẹn
thùng.” Trì Quy bất lực sửa lại.
“Tiểu Hàng, chính con
cũng biết con đường này rất khó đi, chúng ta cũng sẽ không nói gì.
Con cùng đứa nhỏ này - Con, nghĩ như thế tốt sao?”
“Dạ. Chính là em ấy. Con
biết không dễ dàng, bất quá, mẹ, con vẫn đang cố gắng. Tiểu Nhiên
cũng vậy. Mẹ yên tâm.”
“... Aizz, vậy đi. Đúng
rồi, nhà cậu ấy ở bên kia thì sao? Có biết chuyện của hai đứa
không?”
“Con còn không có hỏi.
Lần này dẫn em ấy trở về là tự mình quyết định. Về phần nhà tiểu
Nhiên bên kia, mặc kệ thế nào, con cũng sẽ cùng em ấy.”
“Còn đứa nhỏ này.” Trì
mama nhìn thoáng qua về hướng phòng vệ sinh, sau đó cười cười, “Bất
quá nói đến cũng kỳ quái, đứa nhỏ này mẹ vừa nhìn đã thấy rất
thích. Vốn còn đang cảm thấy lo lắng, sợ chính mình nhất thời cũng
không biết như thế nào cùng đứa nhỏ này ở chung.”
“Tiểu Nhiên thực đơn
thuần cũng rất hiểu chuyện, mẹ người yên tâm, con cam đoan em ấy sẽ
hiếu thuận giống như con trai của mẹ vậy.”
“Hứ, việc này còn không
phải nói, con gái chưa xuất giá mà đã bắt đầu hướng về người ta.”
Trì mama cười cười nói.
“Mẹ.” Trì Quy bất lực
mà hô một tiếng.
“Ha ha, được rồi được
rồi, mẹ đi thu xếp giường cho các con một chút, lại thêm mấy cái
nệm, mấy hôm trước đã đem đi phơi nắng, các con ngủ cũng sẽ thoải
mái.”
Tô Nhiên từ phòng tắm đi
ra, cả người bị hơi nóng biến thành mặt đỏ bừng, ở trong mắt Trì
Quy thật giống con thú nhỏ mềm mại phục tùng.
“Tắm xong rồi?”
“Dạ.”
Tô Nhiên ở trong phòng
nhìn một vòng, quay đầu hỏi Trì Quy, “Dì đâu rồi?”
“Xuống lầu mua ít đồ.
Lập tức trở về.”
“Ừm.” Tô Nhiên vừa mới
gật gật đầu lên tiếng, người đã bị Trì Quy từ phía sau ôm lấy, lỗi
tai l