
ải mái,cảm thấy tâm tình vui buồn gì đều
đi theo chiều hướng tích cực
Kết thúc bài hát,Nayki cũng thoái lui ra khỏi
bar,cô chỉ đến đây để mượn bài hát nói ra những lời này mà thôi,cô thực tình
cũng chẳng có ý định đến dự vì biết có người con gái đó.Nhưng…cô vẫn hi vọng…dù
chỉ một chút…có cơ hội nói với anh tất cả,chỉ mong anh động lòng…nhưng…có vẻ
như cô trong mắt anh đã chẳng còn là gì rồi
Còn với Hải Phong,sau khi ra khỏi bar anh
chạy như điên.Anh muốn thoát khỏi cái nơi này,từng giờ từng phút anh nhẫn nhịn
cố gắng cười chỉ mong mọi việc đều tốt đẹp
Nhưng cái khoảnh khắc vừa rối,cái ánh mắt
tràn ngập yêu thương cùng xót xa của Nayki hướng tới Tiron khiến anh thực đau
lòng,tim anh như nát ra
Cô ấy vẫn yêu bạn của anh,một người bạn phải
gọi là cực thân như anh em trong nhà.Tại sao vậy?Ông trời thực trớ trêu,yêu một
người mà người đó lại yêu chính bạn thân của mình sao?Cái này có khác mượn dao
giết người không?
Anh hiểu Tiron,anh hiểu anh ấy thế nào yêu
ai,anh biết Tiron đang đi nhầm hướng anh đã sai lầm nhưng…anh không nói vì…có
nói Tiron cũng chẳng nghe…mong rằng…người con gái thông minh kia sẽ nhận ra
điều đó…nếu cô ấy có tấm lòng tốt nhất định sẽ giúp Tiron sửa sai…chỉ có cô ấy
mới sửa được lỗi lầm lớn nhất của Tiron…có điều…có thể điều đó sẽ làm cô ấy đau
lòng…
1 tiếng trôi qua,con gái vẫn nối đuôi nhau đi
lên sân khấu hát tặng Tiron,Kyn đã sớm mệt mà quay trở lại phòng nghỉ không
quên cho đàn em lên làm hộ công việc MC mệt mỏi này
Tiron cũng rất mệt mỏi,nhìn cô gái ngồi bên
cạnh cũng chẳng khá khẩm là bao khiến anh muốn quan tâm,khẽ hỏi nhỏ:”Em mệt
rồi,hay mình cùng về”
Tiron chuẩn bị đứng lên thì Zami đã nhanh tay
kéo tay áo anh,đứng lên,ấn người anh trở lại ngồi xuống ghế:”Em sẽ tự về,không
cần phiền anh.Chẳng phải anh đã hứa với người ta rồi hay sao?Không thể nuốt
lời,rất mất mặt”
“Một mình vào ban đêm thế này…Có ổn
không?”_Tirorn kéo tay Zami khi cô quay lưng lại với anh định bước đi,liếc mắt
nhìn cửa sổ,trời đã chẳng còn sớm.Cũng đã 11h rồi
Cười nhẹ trấn an anh:”Không sao,sẽ ổn thôi”
Nói rồi cô đi thẳng ra khỏi bar,trời tối như
vậy rồi lác đác vài chiếc xe.5ph trôi vẫn chưa bắt được cái taxi nào khiến cô
có chút bực mình,rượu giờ đã ngấm vào thân,có chút chóng mặt.Zami đưa tay lên
lắc lắc cái đầu có vẻ như cô đã ngà ngà say rồi phải nhanh chóng về nhà thôi
Rút nhanh chiếc điện thoại ra,tìm trong danh
bạ một dãy số quen thuộc,rất lâu sau đầu dây bên kia mới nhấc máy,theo sau là
giọng nói mệt mỏi cùng ngái ngủ:”Alo”
“Bác Thế à,gọi giờ này không phiền chứ”_Zami
cố nói với giọng vui vẻ mặc dù đã rất mệt
“A!!!Cô Zami à,có chuyện gì mà đêm hôm lại
gọi cho tôi vậy,điện thoại của cô đương nhiên là không phiền rồi”_Bác Thế giọng
nói phấn chấn hơn hẳn,cười khanh khách nói
Zami cũng bị tiếng cười này mà làm buồn cười
theo:”Nếu bác không phiền thì có thể lái xe đến quán bar Foully cho cháu được
không,giờ này ở đây đã không còn taxi”
“Được được,cô chờ 5ph,xe sẽ tới ngay”_Bác Thế
cười cười theo sau đó là mấy hành động như rời giường
Đầu dây chuẩn bị cúp máy,Zami mới vội vàng
dặn dò:”A!Từ từ…bác đi hai người,mỗi người lái một xe đến chứ không tí nữa thì
bác lấy gì mà đi về”
“Cô yên tâm,tôi lúc nào cũng biết cô chỉ
thích lái xe một mình mà”_Bác Thế nói với giọng hiểu biết
Cuời nhẹ một cái cô nói:”Bác hiểu nhầm ý cháu
rồi,không phải cháu thích đi xe một mình mà cháu sợ bác sẽ không chịu nổi cái
tốc độ của cháu thôi”
“Rồi rồi,thế nào cũng được,cô cứ đứng đấy
chờ,5ph sua xe sẽ đến theo yêu cầu của cô”_Bác Thế
“Vậy cháu cảm ơn”_Nói xong Zami cúp mấy luôn
5ph sau,quả nhiên bác Thế rất biết giữ lời
hứa,xe dừng lại trước mặt cô.Một người đàn ông già dặn vui vẻ cười cười chạy
đến đưa cô chìa khóa không quên dặn dò:”Đêm rồi cô nhớ đi cẩn thận…mà cô uống
rượu sao?” bác Thế tinh mũi như ngửi thấy mùi rượu trên người cô mà hỏi
“Có một chút thôi,cũng không sao đâu”_Zami
cười nhẹ trấn an bác Thế,tửu lượng của cô rất tốt,mới thế này chẳng ăn nhằm gì
cả,vả lại đêm hôm thì có mấy người đi đường đâu cơ chứ
“Vậy cô tuyệt đối phải chú ý nghe chưa?”_Bác
Thế nhăn mặt dặn dò quay lưng tính bước đi thì Zami mở miệng hỏi:”Bác không
mang xe đến sao?”
“Ở kia kia,tôi đi đây.Cô ngủ ngon”_Bác Thế
chỉ tay vào chiếc ô tô màu xanh cách đó không xa rồi quay lưng tiếc tới chiếc ô
tô đó
Đứng lặng nhìn chiếc ô tô xanh lăn bánh rời
đi mà không ngừng vẫy tay,sau khi chiếc xe đã khuất trên đường lớn cô mới ngồi
vào trong xe khởi động
Nhấn chân ga,chiếc xe mui trần đen quen thuộc
phóng nhanh vào đường lớn
Về đêm gió se se lạnh,tự tiện thổi vào trong
xe khiến bàn tay Zami đặt trên vô lăng run nhẹ.Đi đường vào ban đêm quả thực
rất thoải mái,không khí lại trong lành.Nhìn trên đường lác đác vài chiếc xe
thấy mình như làm chủ con đường,lao nhanh hơn gió chẳng sợ đụng ai
Bất giác nghĩ lại chuyện vừa rồi nó