
ật cười, Vũ là tên cuồng vợ à ? Được nha, mình nhất định sẽ nhớ câu này để chừng nữa đem ra dùng. Vi cười đắc ý
“Mà cậu đi tu nghiệp xong rồi à ? Sao mau thế ? Mới có mấy tháng thôi
mà, hay là bị người ta đuổi về…” Giả vờ làm lơ câu trêu chọc của Nhất
Huy, Vũ dùng đòn phản công ngược lại
“Cái tên khỉ này… tớ mà bị đuổi à ? có người ta năn nỉ tớ ở lại mà tớ
không thèm ở đấy chứ” lâu ngày không gặp Nhất Huy cũng chẳng hề bớt tự
tin một chút nào, ba hoa vốn là bản tính của chàng ^^
“Mà sao xảy ra chuyện lớn như thế cũng không báo tớ biết… bộ muốn biến
tớ thành đứa bạn tồi à ?” Ngay khi được nghe kể chuyện của Vi và cả
chuyện của Vũ nữa, Nhất Huy bay ngay đến bệnh viện để xem tình hình bạn
mình thế nào…
“Tại cậu không cho tớ số liên lạc lúc cậu sang Pháp còn dám trách tớ à ?”
“Ờ thì… tớ quên… nghĩ rằng đi có mấy tháng thôi nên cũng chẳng cần phải liên lạc làm gì” Nhất Huy gãi gãi đầu tỏ vẻ hối lỗi
“Mà thôi, gác chuyện này sang một bên đi, mau giúp tớ đặt tên cho con đi cái đã”
“Tên à ? bé trai thì nên đặt là…” Nhất Huy gãi cằm suy nghĩ “À… đặt là Tiểu Thăng đi hay Tiểu Cường cũng được”
“Cậu muốn ăn đấm à ? Cậu coi con tớ là gián hay thằn lằn hả ?” Vũ giơ
nắm đấm lên hâm dọa ( vốn là lúc trước Vũ và Nhất Huy có nuôi 1 con gián và 1 con thằn lằn để nghiên cứu cho bài tập sinh học, đặt tên là Tiểu
Thăng và Tiểu Cường nên Vũ mới có phản ứng mạnh như thế )
“Haha… đùa thôi… tớ đùa thôi mà… làm gì mà nóng thế… à đúng rồi… hay là
lấy chữ lót của tên cậu và Vi đặt cho nó đi, Thiên Nhật, Trịnh Thiên
Nhật có được không, chuẩn quá rồi còn gì” Nhất Huy lấy làm tự hào vì cái tên quá ý nghĩa mà mình mới nghĩ ra
“Ừm… cái tên này cũng không tệ em nhỉ ?” Vũ quay sang nhìn Vi, tỏ vẻ hài lòng…
Vi gật đầu mỉm cười, cái tên quả thật rất có ý nghĩa, đứa con này đúng
là mặt trời của cả Vi và Vũ, nhờ nó mà 2 người mới có thể đến được với
nhau… nếu không đến giờ cả 2 vẫn chỉ là bạn thân không hơn không kém.
Nếu là Vi của lúc trước thì có mơ cũng không ngờ rằng sẽ có ngày mình
trở thành vợ của Vũ và có thể yêu anh đến như thế. Thật kì lạ là người
ta hay tìm kiếm người quan trọng của mình mãi tận đâu xa xôi ấy, để đến
khi có một chất xúc tác nào đó mới nhận ra rằng thì ra người ấy đang ở
ngay bên cạnh mình. Vi bỗng nhiên cảm thấy cuộc đời thật kì diệu… vì đã
cho Vi gặp Vũ… vì đã cho đêm hôm ấy xảy ra… vì đã cho Vi có được chất
xúc tác của mình… một mặt trời bé bỏng soi rọi quá khứ tối tăm của Vũ và cuộc đời xám xịt của Vi…để 2 cá thể tìm thấy nhau giữa dòng đời tấp
nập…