
/>-"Cô...cô là ai?"- 2 chân tên tóc 3 màu kia như nhũn ra, giọng run run lắp bắp hỏi.
-'Oh. Ngươi muốn biết ta là ai à? Thế thích chị mày lấy tên nào? Venus hay Tiểu Long Nhi?"- Nhi trừng mắt nhìn cả đám.
Nhất loại tất cả bar xôn xao. Venus là đại ca của 1 nhóm mafia rất có tiếng ở London, chỉ cần nghe tên Venus cũng đủ toát mồ hôi hột rồi. Còn Tiểu Long Nhi à?
Là viên ngọc, linh hồn qúy giá của Hắc Long bang. Ng bảo vệ Tiểu Long Nhi chính là Hắc Long(Kỳ) và Bạch Long(Vũ). Qủa thực, đắc tội với ng này ko tốt chút nào đâu.
"BỐP"- Nhi giơ chân đá thẳng vào ngực tên tóc 3 màu kia là hắn ngã ngữa. Cứ như vậy, cô bé ra những đòn với lực cực kỳ mạnh đáng hắn ta.
-"Thôi nào Venus, hắn ta định cư lâu dài trong bệnh viện rồi đấy"- Kỳ đi lên vỗ vai Nhi
-'Oh. Thôi đi mày. Còn lại giao cho Hắc Long bang hoặc Huyết Long bang xử lí đc rồi. Tép thôi mà"- Thoại Anh cũng nở nụ cười hài lòng đi lên.
-"Mặc đồ vào ko chết ngay giờ!"- Phong đi lên quẳng đống đồ cho Nhi phán 1 câu làm ng ta muốn tổn thọ
-"Ta nhìn thấy ý đồ của mi rồi đấy"- Vũ bước song song với Phong, nói 1 câu ko đầu ko cuối. Chứ ko phải sao? Cố tình còn chọc tức Nhi rồi "bóp méo" lời nói của Phương nữa. Rõ ràng là muốn thấy khả năng đánh nhau mạnh nhất của Nhi mà.
-"Haizzz, đáng tiếc. Chưa phải là mạnh nhất"- Phong thở dài chán nản. Kế hoạch ko thành công rồi.
-"Ôh. Chút nữa đến bệnh viện thăm Phương chú mày cứ chuẩn bị tinh thần ăn dép nhá"- Long cười lớn đi lên vỗ vai Phong.
Đến bệnh viện, khi Phong còn cách phòng bệng của Phương cỡ 100m thì đã nghe thấy tiếng thét đinh tai nhức óc của cô bé. Thật đúng như các cụ đã dạy, cái đinh trong bọc cũng có ngày lòi ra mà! (cái kim anh ơi>. -HÀN VŨ PHONG. Ta giết mi- bằng tốc độ ánh sáng, Nhi lao ra rượt đuổi Phong chạy rầm rầm khắp bệnh viện. Đến khi bị bác sĩ quát cho 1 trận mới chịu dừng trong tình trạng Hàn thiếu gia của chúng ko thể nào thảm hại hơn.
----
Sau vài ngày rong chơi ở London, tập đoàn rắc rối cũng lên đường sang Pari để đón giáng sinh.
-"Sao đi sớm vậy con? Ko ở lại với ta đc sao?"- ngoại Nhi bịn rịn tiễn đám nhóc nhí nhố.
-"Dạ. Chúng con có lịch rồi ạ"- Thảo cúi đầu.
Còn những gia nhân à? Họ ko phải rơm rớm nước mắt đâu mà là khóc ý. Họ khóc trong hạnh phúc khi "đuổi" đc Tiểu Công Chúa đi kìa.
-"Con sẽ sang thăm mọi ng thường xuyên"- Nhi nhìn những gia nhân kia cười tươi.
-"A...ha. Ko dám để Tiểu Công Chúa cất công. Chúng tôi khỏe lắm ko cần sang thăm đâu"
-"Chúng con chào bà. Chào mọi ng nhé!"- tập đoàn rắc rối nói rồi leo lên trực thăng.
Nhìn chiếc trực thăng đang bay lên cao, Nữ hoàng Anh khẽ cụp mi, thở dài. Những đứa trẻ này còn qúa đỗi hồn nhiên, chúng còn qúa trẻ. Còn ước mơ, hoài bão, khát vọng và tình yêu của chúng. Thế nhưng, trọng trách trên vai mỗi đứa lại qúa lớn.
-"Cầu Chúa ban phước lành cho các con"
Chuyến sang Pari lần này tất cả sẽ ko phải tá túc ở khách sạn nữa mà sẽ qua ở nhà của 1 ng bạn để đón Noel.
-"Tiểu muội muội, qua Lục ca coi nào"- 1 ng con trai dang rộng vòng tay cười tươi với Nhi.
-"Lục ca"- Nhi sà vào lòng ng con trai kia nũng nịu.
-"Lâu lắm rồi ko gặp Tiểu muội muội. Nhớ ghê ý. Mà muội quậy kinh lắm đấy nhá!"-Anh chàng nọ bẹo má Nhi. Cử chỉ hết sức âu yếm và rất dễ gây hiểu lầm. 2 ng cứ đùa qua đùa lại. Đâu để ý 1 ng từ nãy tới giờ đang sôi cả máu. Ây da! Dù sao Nhi cũng là vợ chưa cưới của cậu mà! Từ nãy tới giờ è hèm hoài mà cái tên Lục ca giở chứng gì đó với vợ cậu đâu có thèm để ý. Aiss... Sao mà tức qúa!
-"Mi bị hen hả?"- Vũ đi lại vỗ lên vai Phong, giọng run run vì kìm nén tràng cười, cố nói.
-"Ta là ta ghét mùi giấm á nha. Theo con bé này thì mi tích trữ đc 1 đống giấm chua luôn"- Kỳ huých cùi trỏ vào Phong, mắt nhìn Nhi.
-"Lục ca này"- Nhi giả bộ nghiêm trọng nói với Lục ca.
-"Sao em?"
-"Hiện giờ đang là mùa đông đó. Ca ko biết lạnh thì đứng đây. Sao để bọn em chịu rét chung hả? Còn ko biết mời mọi ng vào!"- Nhi quạt nguyên 1 tràng với chất giọng ko hề nhỏ chút nào vào mặt ng đối diện.
Sau vài giây tưởng niệm cho tình trạng sock ko đỡ nổi thì Lục ca vội gãi đầu cười xòa rồi mời tất cả vào trong.
-"Mọi ng này. Có lệnh từ DIS. 25.5, Order Recall. Bắt đầu từ 9h tối"- Phư